Dịch nghĩa: Ánh Trăng Hướng Về Phía Tây Editor: Vitamino
Văn án
Bởi vì là người điếc, ba mẹ của Trần Hề đặt tên cô như thế, như một lời chút tốt đẹp nhất họ có thê gửi gắm cho con gái mình, “Hề” là trợ từ ngữ khí của “a”, họ mong con mình sẽ không bị khuyết tật, có thể nói chuyện như người bình thường.
Lần đầu tiên Trần Hề và Phương Nhạc gặp nhau là lúc cha của anh đem cô về nhà chăm sóc, anh chỉ nhàn nhạt nhắc cô
"Cách xa tôi một chút."
Trần Hề: "Được thôi!"
Phương Nhạc: "..."
Sau này Phương Nhạc lại bày ra vẻ mặt vô cảm hỏi: "Nhà tôi bỏ đói cậu sao?" Anh nhíu mày nhìn chằm chằm eo thon chân nhỏ của Trần Hề hỏi.
Trần Hề nhanh chóng hiểu ý phải duy trì khoảng cách, sau đó cô nhanh chóng gắp vội hai miếng thịt kho tàu muốn đứng dậy bỏ chạy. Phương Nhạc giơ chân giữ lấy ghế dựa của cô ý muốn ngăn cản đường không cho cô đi.
Lại sau này nữa, Phương Nhạc trầm giọng nói: "Tôi đã bảo cậu cách xa tôi ra từ lâu rồi cơ mà."
Trần Hề cả kinh ngồi dậy khỏi giường lấy chăn quấn chặt lấy mình, cô không thể nhịn được nữa mà duỗi chân nói: "Này anh trai, đây là phòng của em mà!"
"Vậy thì làm sao." Phương Nhạc nhanh chóng khóa cửa phòng ngủ lại.
Ánh trăng hẳn nên di chuyển từ tây sang đông, còn anh lại vi phạm quy luật này khiến cho ánh trăng hướng về phía tây.