Chương 5: Lê Vân

Buổi sáng hơn 9 giờ, Phù Nhã mặc bộ váy áo mà Z đưa cho cô đứng trước cổng tiểu khu cùng với một đám người.

Chất lụa mỏng nhẹ, làn váy tựa như một đám mây mỏng đang lượn sóng, gió nhẹ nhàng thổi qua một chút đều sẽ bay bay, trước ngực có một vòng màu bạc lượng phiến dưới ánh nắng chiếu xuống, giống từng viên thần châu mỹ lệ, làm cho người ta có một loại bắt mắt một cách ôn hòa mà không chói mắt.

Vì phối hợp với hoạt động ký tên này, Phù Nhã nghe theo ý kiến của Z, đeo ba kiện trang sức hắn đưa năm trước.

Vòng kim cương trên cổ viên viên lộng lẫy lóng lánh, trên lỗ tai đeo hoa tai kim cương tua rua cũng hết sức hoa lệ, còn có trên tay đeo bộ lắc tay hoa hồng kim cương, chỉ với ba kiện trang sức này, phụ nữ tiến lên hỏi nhiều không kể xiết, thậm chí còn có người gọn gàng dứt khoát hỏi cô, có phải cô mang hàng giả hay không?

Đối với loại người này, Phù Nhã cũng không khách khí, trực tiếp trả lời hai chữ hàng giả liền đem người cấp đuổi đi rồi.

Mọi người xung quanh vừa nghe là giả, kinh diễm trong mắt hết thảy đều biến thành khinh bỉ, Phù Nhã cũng không để bụng ánh mắt của người ngoài, bình tĩnh mà lấy di động ở trong túi xách ra, vừa vặn, Lê Vân điện thoại gọi lại đây.

“Tôi chờ anh thêm mười phút! Nếu anh không tới tiếp tôi, tôi liền kêu taxi tự mình đi!”

Phù Nhã kìm nén lửa giận trong lòng, giọng nói lạnh như băng chỉ trích nam nhân đầu bên kia điện thoại.

Nam nhân cũng chính là Lê Vân, da mặt dày cười nói: “Đại tác giả, ngẩng đầu lên, tôi ở đối diện với cô.”

Phù Nhã thuận thế ngẩng đầu hướng đường cái đối diện nhìn lại, một chiếc xe phiên bản giới hạn màu lục đậm MINI COOPER ngừng ở chỗ kia, trên ghế điều khiển có một nam nhân mang kính râm đang phất tay với cô.

“Đã biết.”

Phù Nhã tắt máy điện thoại, đi xuyên qua đường cái, mở cửa xe ghế phụ rồi ngồi xuống.

“Đừng nóng giận, tôi cũng không phải cố ý, lần sau nhất định sẽ đúng giờ.”

Lê Vân hôm nay xuyên một thân âu phục màu đen, thắt cà vạt, tóc được bôi keo vuốt thẳng ra sau đầu, chỉ dùng một cọng dây thun màu đen thắt một cái bím tóc, người thoạt nhìn so với bộ dáng cà lơ phất phơ ngày thường ổn trọng hơn không ít.

Phù Nhã nhìn đến hắn này ăn mặc chỉn chu như này, tức giận trong lòng cũng có tan thành mây khói.

“Nhanh lên đi thôi, chúng ta không thể đến trễ.”

Thắt xong đai an toàn, Phù Nhã mở ra di động, đã 9 giờ 15 phút, từ nơi này đến trung tâm thương mại Dung Hối nhanh nhất cũng muốn 15 phút, đó là còn chưa tính kẹt xe.

“Được, đây là quà cho cô.”

Lê Vân khởi động xe, đang quay tay lái đồng thời ném một cái hộp quà bằng nhung vào lòng ngực cô

“Đây là cái gì? Sẽ không phải là nhẫn đi?”

Cái hộp nhỏ vuông vức, thông thường là dùng để đựng nhẫn cầu hôn, Phù Nhã đương nhiên biết ở trong này khẳng định không phải nhẫn, chẳng qua tưởng cùng hắn vui đùa một chút.

Lê Vân câu môi cười, bên phải gương mặt lập tức xuất hiện một cái má lúm đồng tiền thật sâu, “Chẳng phải mở ra là sẽ biết sao.”

Phù Nhã mở ra hộp quà, bên trong là một cái vòng cổ bằng bạc, mặt trang sức là một cái gương mặt tròn đang nhe răng tươi cười, giống như biểu tình bao trên Wechat như đúc.

“ Thiết kế?”

“Ân.”

“Cảm ơn, tôi rất thích nó.”

So với vòng kim cương đeo trên cổ, Lê Vân đưa cái loại này lễ vật đơn giản như là mặt cười dây chuyền càng làm cho Phù Nhã vui mừng.

“Thích liền tốt, cái đồ chơi này cũng tiêu không hết bao nhiêu tiền, cô cứ tùy tiện mang chơi đi."

Lê Vân một tay chuyển động tay lái, một cái tay khác cầm lấy di động gọi vào một số điện thoại.

Di động đang kết nối với Bluetooth trên xe, Phù Nhã có thể nghe được hiện trường ầm ĩ cùng với tiếng của một người nam nhân đang nôn nóng kêu gào.

“Đừng lộn xộn, mau mau xếp hàng cho tôi! Cậu ! Tôi nói chính là cậu, đi xuống phía sau xếp hàng cho tôi.”

Lê Vân đạp mạnh chân ga, tốc độ lên đến 120km/h , vượt qua trái phải, bị mấy tài xế khác trên đường ấn kèn inh ỏi, nhưng vẫn như cũ làm theo ý mình.

“Lão Dương, cậu bên kia chuẩn bị thế nào? Tiểu Thẩm tổng có tới không?”

“Uy, hắn còn không có tới đâu, Phù Nhã có phải hay không ở bên người cậu? Các người khi nào mới đến? Buổi ký tên lập tức phải bắt đầu rồi, vai chính không có ở đây, rất nhiều lưu trình đều không đi theo được."

“Đến giờ cậu cứ làm cho người chủ trì bắt đầu, tôi sẽ mau chóng đem người đưa đến.”

“Được, cứ như vậy đi, tôi bên này cũng vội muốn chết, lúc nữa gặp nhau ở hiện trường.”