Gϊếŧ boss rớt ra trứng sủng vật, sủng vật nở ra từ trứng này chắc chắn phải mạnh hơn những con nở ra từ trứng của quái vật bình thường nhiều, đây là điều không thể hoài nghi! Cũng chính vì nguyên nhân này, bọn Lục Tâm đều dựa theo mục tiêu lâu dài, thà rằng có sủng vật chậm hơn người ta nhưng cũng phải chọn được giống tốt...
Quyết định này quả thật là vô cùng khí khái, nhưng độ khó thì cũng vô cùng cao!
Dù sao thì xác suất rớt trứng sủng vật của quái vật bình thường cũng đã thấp lắm rồi, huống chi là những con boss với số lượng thưa thớt như thế? Muốn có một quả trứng sủng vật từ boss thì phải gϊếŧ bao nhiêu con chứ? Còn nữa, có bao nhiêu con boss còn “chưa có chủ” để mọi người gϊếŧ?
Mặt khác, có lẽ cũng là mặt quan trọng nhất, đó là một khi hệ thống sủng vật được mở ra thì sẽ có bao nhiêu cao thủ có cùng ý kiến với bọn Lục Tâm rằng đi kiếm trứng sủng vật từ boss?
Thậm chí Tần Nhược có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng biết bao nhiêu cao thủ vì tranh một quả trứng boss mà đánh nhau đến đầu rơi máu chảy đấy!
Còn may Lục Tâm cũng không phải là không biết chuyện này, cho nên bắt đầu bàn bạc: mục tiêu chủ yếu của cả bọn là những con boss loại yếu - loại này thì số lượng khá nhiều, sau đó tùy theo tỷ lệ rớt trứng mà quyết định sẽ đánh một con hay là hai con, dù sao thì chuyện toàn đội đều có được trứng sủng vật từ boss cũng là không hiện thực! Nếu có trứng của quái vật cấp cao thì cũng có thể chấp nhận được, chờ tương lai có trứng sủng vật cấp boss rồi thì đổi lại nuôi cũng không trễ!
Phương hướng này Tần Nhược chấp nhận được.
Sau khi chia tay với bọn Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím, Tần Nhược vội vàng logout nhét một chút cơm vào bụng, sau đó lập tức trở lại trò chơi. Nhớ lại số cúc băng lam thẫm mình lấy được từ vùng đất tuyết còn chưa cất đi, hắn bèn đi đến cửa hàng, lập nhiệm vụ rồi giao cho Dân Số Chợ Đêm - tên này khi nhận được nhiệm vụ thì mừng muốn điên lên, sau đó mới truyền âm cho bọn Lục Tâm đang chờ ở quán rượu Kẻ Thắng Lợi.
Trong thời gian mấy phút chờ họ ở cửa thị trấn, Tần Nhược nhìn thấy có không ít người lặng lẽ chỉ chỉ trỏ trỏ gì đó về phía mình, chợt hiểu có lẽ trận chiến vừa rồi đã có người loan tin ra, như vậy mình cũng đã trở thành danh nhân trong thị trấn rồi đấy.
Tần Nhược sờ sờ cái mũi, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, ở trong trò chơi, nếu muốn bớt phiền phức đi thì đều phải dựa vào đôi chân của mình bước đi, đây là điều chắc chắn phải trải qua, sớm hay muộn gì mình cũng sẽ phải bước tới bước này, mà sự thật cũng đã chứng minh là như thế: từ sau khi xử lý xong tên Lửa Rừng kia, không biết mấy người còn lại do chột dạ hay do kiêng kị nữa, mà tới giờ vẫn chưa hề xuất hiện trở lại trước mặt hắn.
Có năm cô gái và một người nam bước tới cửa thị trấn. Nếu không phải trên ngực người nam kia đang đeo huy hiệu của một chiến minh, nếu không phải vẻ ngoài trông cũng thật thà, chính trực thì không biết chừng đã bị những đồng bào nam tính trong thị trấn dùng ánh mắt gϊếŧ chết biết bao nhiêu lần rồi đấy.
Ơ?
Đột nhiên, Tần Nhược kinh ngạc phát hiện trong số năm cô gái kia lại có một thành viên khác loại: Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím!
Sao cô ta còn ở đây?
Tần Nhược chấp nhận lời mời vào đội của Lục Tâm, phát hiện Tiểu Yêu cũng có trong đội thì lại càng ngạc nhiên hơn. Hắn sững sờ hỏi:
- Tiểu Yêu cũng đi theo chúng ta à?
Lục Tâm gật gật đầu.
- Đánh boss rất nguy hiểm, có thêm mục sư là có thêm một phần đảm bảo mà! - Hoa Hồng Lửa vừa nói vừa chớp chớp mắt với hắn, cười nói:
- Là Tiểu Yêu tự yêu cầu bọn tôi mang cô ấy đi tăng kiến thức đó. Không cần đồ gì cả, đơn thuần tăng máu cho chúng ta thôi, chuyện tốt như thế làm sao lại từ chối được chứ, dù sao cũng là “người” của Nhược Nhược anh mà.
Tần Nhược toát mồ hôi, sau đó mặc kệ ẩn ý trêu chọc trong câu nói ấy của Hoa Hồng Lửa mà quay sang hỏi Tiểu Yêu:
- Hai người kia đâu rồi?
- Hiên Long đi luyện một mình rồi, còn Lam Cơ thì trong nhà có việc, buổi tối không rảnh, anh của tôi thì tôi không báo cho. - Nét mặt Tiểu Yêu ửng đỏ, ra chiều hưng phấn lắm. Tưởng tượng đến chuyện một lát nữa mình sẽ đi đánh boss với các cao thủ, mà còn đánh suốt cả đêm nữa, tâm trạng cô kích động vô cùng, cho nên cũng không để ý đến ẩn ý trong câu nói kia của Hoa Hồng Lửa...
Tần Nhược “à” một tiếng, sau đó nhìn về phía Lục Tâm:
- Kỹ thuật tăng máu của Tiểu Yêu cũng không tệ, đi cùng cũng tốt. Chúng ta đi đến nơi đâu trước? - Câu hỏi phía sau đương nhiên là hỏi Lục Tâm rồi, dựa theo lời nói trước kia của Lục Tâm thì từ khi hệ thống sủng vật bắt đầu mở ra, mấy người này đã nhắm chắc mấy địa điểm đánh boss loại yếu trong khu vực quanh thị trấn Savis như tầng hai di chỉ Alex, vùng đất tuyết, v.v... rồi, cơ bản đều là những nơi có ít nhất 3 đến 4 con boss loại yếu cả, hơn nữa đều là những con mà các đoàn đội bình thường không thích dây vào (khó là rơi trang bị, mà lại đánh rất vướng tay vướng chân).
- Biết nơi nào nhiều boss nhất không?
Lục Tâm không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Khảo nghiệm em à?
Tần Nhược cười một tiếng:
- Đương nhiên là chiến trường Thần - Ma rồi... - Nói đến đây, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, ngữ khí nghiêm trọng hơn:
- Anh Lục, anh không phải là định nói... đi chiến trường Thần - Ma kiếm trứng sủng vật đấy chứ?
- Bingo!
Hoa Hồng Lửa rất là đắc ý búng tay một cái, nhìn thật giống mấy cô nàng hip hop.
Lục Tâm giải thích với Tần Nhược: nếu chỉ là đi những nơi như di chỉ Alex gϊếŧ boss loại yếu thì chưa nói tới những lần đầu xác suất rớt trứng chỉ là một trên mười ngàn, chỉ việc tìm kiếm mấy con yêu nhện máu là đã mất thời gian lắm rồi, ở nơi đó, phải đến mấy buổi tối mới có thể đi xong mấy điểm có yêu nhện máu. Rồi những nơi khác cũng phải tốn nhiều thời gian gần bằng thế, rất là mất hiệu quả...
Còn chiến trường Thần - Ma thì lại khác...
Ai cũng đều biết rằng chiến trường Thần - Ma là nơi chủng tộc hỗn tạp nhất trong cả đại lục Thần Thánh và đại lục Ma Quỷ, là vùng đất dữ có nhiều boss nhất, nhiều quái vật cấp cao gần sát với người chơi nhất! Lại thêm những đoàn đội, những tên đạo tặc ở phe phái đối địch xuất hiện nhan nhản, cho nên nó đã trở thành vùng u ám nhất trong toàn bộ Vinh Quang, đồng thời cũng là một chiến trường phức tạp có thể khiến cho người ta sôi trào bầu máu nóng, bị kích động bất cứ lúc nào!
Ở chiến trường Thần - Ma, khi cậu đυ.ng độ quái vật, cậu cũng có thể bị các người chơi phe đối địch gϊếŧ chết bất cứ lúc nào; khi cậu đυ.ng độ với người chơi phe đối địch, cậu cũng có thể bị quái vật hoặc boss ẩn nấp đâu đó diệt hết cả đội...
Cho nên những người tiến vào chiến trường Thần - Ma hầu như đều đặt hết sự chú ý vào người chơi phe đối địch cả, khi thảnh thơi thì mới chiếu cố tới những con boss lạc đàn; hơn nữa, khi lùng bắt những người chơi phe đối địch, mọi người đều cố gắng tránh tiến vào những khu vực có quái vật chiếm cứ, để tránh rơi vào tình trạng bị động.
Lục Tâm muốn lợi dụng thời cơ hệ thống sủng vật mới mở ra, chưa có người có cùng ý kiến để dẫn đội đi thử nghiệm trước.
Tần Nhược nhíu chặt hai hàng lông mày, hắn nhớ tới một chiến dịch nổi tiếng trên trang chủ Vinh Quang vào nửa tháng trước: lúc đó, Vuốt Quỷ Âm Ty đối đầu với liên minh đối địch là Giáo Đình Tà Ác, minh chủ, phó minh chủ lẫn đội trưởng chiến đấu đều ra trận hết.
Khi hai chiến minh này đang đánh nhau đến long trời lở đất, chưa bên nào chắc chắn hạ gục được bên nào thì trên chiến trường đột nhiên xuất hiện một con quái vật từ trước tới giờ chưa ai từng gặp qua... Một phép thuật quần thể bậc năm bùng nổ ngay nơi trung tâm nhất của trận chiến, tiếp đó con quái vật tiếp tục ra tay gϊếŧ chóc tưng bừng. Nghe nói những đội trưởng chiến đấu của cả hai bên đều không ai có thể chống nổi quá ba hiệp dưới tay của nó... Cuối cùng, trận chiến kết thúc với kết quả là Giáo Đình Tà Ác và Vuốt Quỷ Âm Ty bỏ lại chừng một ngàn thi thể chạy trốn!
Tần Nhược rất muốn hỏi Lục Tâm, nếu gặp phải loại quái vật mạnh đến mức không thể địch nổi như thế thì phải làm sao...
Nhưng câu nói tiếp theo của Lục Tâm lại khiến hắn bỏ đi mọi băn khoăn:
- Cậu cứ yên tâm, nếu khởi hành từ thành Yêu Nguyệt thì tình hình phân bố quái vật ở khu vực chung quanh tôi biết rất rõ, chỉ cần tránh đi những khu vực xa lạ thì xác suất gặp phải các loại quái vật siêu mạnh sẽ rất rất ít, còn nếu thật sự xui xẻo đến mức gặp phải thì cũng đành chịu thôi.
Tần Nhược gật gật đầu, cũng đúng, nếu muốn hoàn toàn cam đoan rằng không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì thật là không có khả năng được...
Có điều...!
- Chỉ bảy người chúng ta đi sao? - Tần Nhược hỏi Lục Tâm.
Trước đó hắn không để ý đến vấn đề nhân số là bởi vì không biết Lục Tâm muốn đi chiến trường Thần - Ma, bây giờ biết rồi thì đương nhiên không thể không hỏi vấn đề này cho được. Nơi ấy dù sao cũng không phải là nơi mà những đoàn đội bình thường có thể sinh tồn được, lại càng không phải là nơi mà những đoàn thể ít người có thể trụ nổi!
Theo lời Vương Đạt nói thì hai ngày nay bọn họ cũng có tổ chức người hai lần, mang theo 50 thành viên tiến vào chiến trường Thần - Ma để làm nhiệm vụ kiếm điểm quân công, nhưng lần nào cũng bị diệt sạch cả - lần nào cũng gặp phải những đội du kích của phe đối địch, kinh nghiệm chiến đấu và thực lực hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc!
Tần Nhược rất hoài nghi rằng nếu đội bảy người mình thật sự tiến vào, gặp phải những người chơi đối địch thì có rơi vào tình trạng bị diệt sạch không - phải biết rằng, đánh chết người chơi phe đối địch thì xác suất rớt trang bị là 100%, chỉ cần người ta có mang thì chắc chắn là sẽ có rớt!!!
Đám Lục Tâm nghiêm túc gật đầu:
- Đúng là có thiếu một chút...
- Tiểu Tần, trong trò chơi nếu cậu có bạn bè nào có thể tin tưởng được thì có thể gọi vào đội, trứng sủng vật chúng ta sẽ lấy, chiến lợi phẩm thì chia đều. Có điều chỉ có 3 vị trí.
- A?
Nghe thấy Lục Tâm bảo mình kiếm người, Tần Nhược sửng sốt:
- Sao các anh không vào trong chiến minh kiếm người? Bọn họ thì mạnh hơn mà?
Lục Tâm lắc đầu:
- Tôi không muốn nợ gì ở họ nữa. Mặt khác, tôi cũng không muốn người kia biết hiện giờ tôi đang làm gì.
- A... vậy cũng được!
Đi theo bên cạnh bọn Lục Tâm đã mấy ngày rồi, ít nhiều gì Tần Nhược cũng biết “người kia” mà Lục Tâm nói đến là ai, cho nên cũng không hỏi nữa, mà suy nghĩ một lúc, rồi truyền âm cho ba người bạn có nghề nghiệp bất đồng...