Chương 14: Ma pháp học nghề và pháp thuật

Chử Thương vẫn còn đang đắm chìm trong khϊếp sợ trước sự việc ma pháp ấy vậy mà thực sự tồn tại, ngơ ngác nghe theo sự chỉ đạo của Tí Nha ngồi xuống.

Vừa hồi hộp, phấn khích lại mang theo chút tâm trạng ngạc nhiên, phải mất một hồi lâu mới có thể bình tĩnh lại, sau đó dường như mất đi cảm giác về thời gian, một tia ánh sáng màu xanh xuất hiện trong bóng tối trước mắt hắn.

Tiếp theo sau đó từng hạt nguyên tố tự nhiên tựa như những ngôi sao, thắp sáng vùng bóng tối trước mắt. Càng tiến gần về phía Chử Thương, ánh sáng hòa nhập vào bên trong cơ thể của hắn.

Tâm tình Tí Nha cực kỳ phức tạp, y chưa từng nghĩ tới việc Chử Thương vừa tiếp xúc ma pháp đã có thể ngay lập tức nhập môn. Thiên phú như vậy, cho dù là ở Ma pháp đại lục, cũng là tồn tại khiến mọi người phải tranh đoạt.

Chỉ là, không hiểu sao hiện tại y lại nhìn không vừa mắt người này.

Tí Nha xoay người đi ra ngoài, nhưng khi sắp rời đi lại dừng bước, tựa vào dưới tàng cây, ánh mắt hơi cụp xuống, tựa như đang thả lỏng.

Chỉ chốc lát sau, Tinh Chuẩn hưng phấn chạy tới, nhìn thấy y ở dưới tàng cây, chuẩn bị trực tiếp lao thẳng vào bên trong động cây.

Tí Nha lập tức ngăn người lại, Tinh Chuẩn khó hiểu nhìn y: “Cậu ngăn cản tôi làm gì? Tôi tìm Chử Thương có việc, chúng tôi muốn ra bờ sông thêm một chuyến nữa, cậu ấy thích tham gia náo nhiệt như vậy, tôi tới đây hỏi xem có ấy có đi hay không.”

“Không đi, không tỉnh." Tí Nha ngước mắt, một lúc lâu sau mới dùng giọng điệu bình thường nói ra hai từ.

“Làm sao tới giờ này mà con chưa tỉnh? Có phải bị thương hay không?” Tinh Chuẩn nghe thấy người không tỉnh, lập tức sốt ruột, đưa tay muốn đẩy Tí Nha ra đi vào nhìn một cái.

Kết quả trên tay anh ta đột nhiên đau nhức, Tinh Chuẩn quay đầu lại kinh ngạc nhìn về phía y: “Này, cậu đừng cản....” tôi.

Chữ còn lại trong lời nói bị ép nuốt trở vào, hiện tại anh ta không chỉ bị đau tay, Tinh Chuẩn cả người đau nhức nằm trên mặt đất bắt đầu nghi ngờ cuộc đời, nghiêm túc suy nghĩ... Tí Nha ra tay lúc nào, tại sao lại mạnh như vậy.

Giống như cũng chỉ kém Bồ Sơn - đệ nhất dũng sĩ của bộ lạc một chút – chút mà thôi, nội tâm rối bời của Tinh Chuẩn đều biểu hiện hết ở trên mặt.

Tí Nha liếc anh ta một cái: "Cậu ta không sao, chỉ là hai ngày nay không thể đi ra ngoài."

“À." Tinh Chuẩn buồn rầu đáp một tiếng, xoay người từ trên mặt đất bò dậy.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Tí Nha đứng bất động tại chỗ, xua đi không ít người tới tìm Chử Thương. Theo số người xuất hiện càng nhiều, số lần bị quấy rầy càng nhiều, sắc mặt Tí Nha cũng ngày càng đen.

Cũng may đợi đến buổi tối, từng người đều yên tĩnh lại. Mặc dù ban đêm thị lực của thú nhân cũng giống như ban ngày, nhưng thị lực của thư hùng lại bị ảnh hưởng.

Mắt thấy không còn ai xuất hiện nữa, vẻ mặt căng thẳng của Tí Nha rốt cuộc cũng thả lỏng.

. . .

Sau khi Chử Thương tỉnh lại từ trong minh tưởng, lúc mở mắt ra, thần sắc có chút hưng phấn, lại phát hiện bây giờ đã là màn đêm.

Hắn hơi sửng sốt, nhảy xuống dưới động cây, lập tức nhìn thấy Tí Nha đang tu luyện tại chỗ cũ.

Lúc trước hắn không biết Tí Nha đang làm cái gì, hiện tại cũng có thể rõ ràng, đây không phải là rèn luyện bình thường gì, đại khái có lẽ là một thứ tương tự như ma pháp.

Chử Thương lướt qua từng chút từng chút, cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu:

"Ta cảm giác tựa hồ như vu lực có tăng trưởng một ít, hơn nữa càng thêm dễ khống chế."

Tí Nha dừng lại, quay đầu lại khẽ liếc nhìn hắn một cái, nhìn ra trạng thái lúc này của hắn, khẽ gật đầu: "Cũng coi như không tệ."

Vẻ mặt Chử Thương hơi bình tĩnh lại một chút, nhưng nhớ tới trải nghiệm minh tưởng hấp thu nguyên tố tự nhiên vừa rồi, giờ phút này cũng vẫn rất phấn khích, nhịn không được không có hình tượng nhếch môi.

Khóe môi Tí Nha cũng khẽ nhếch, lại nhanh chóng trở lại bình thường.

"Trước tiên phải đợi đến khi cậu có thể sử dụng ma pháp, mới có thể xem như chính thức nhập môn.”

Đẳng cấp của thế giới ma pháp được chia làm: Sơ cấp ma pháp học đồ, ma pháp học đồ. Sơ cấp ma pháp sư, trung cấp ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, ma đạo sư, đại ma đạo sư, thánh ma đạo sư, cùng với.... Bán thần.

Lúc này Chử Thương vẫn còn kém rất xa, cho dù là đại lục ma pháp cũng chỉ có lác đác vài thánh ma đạo sư.

“Không thành vấn đề!” Chử Thương tràn đầy tự tin nói, mặc dù dựa theo thái độ của Tí Nha, chỉ tốn một ngày đã cảm giác được sức mạnh của nguyên tố và có thể hấp thu đã là có thiên phú không tệ, nhưng hắn cũng không cần so sánh với các ma pháp sư khác, chỉ cần có thể học được thì đã là lời rồi.

Huống chi - - thật sự bình thường như vậy sao? Chử Thương nhìn vẻ mặt thả lỏng của Tí Nha, cười cười không nói lời nào.

Ai lại không từng có giấc mộng muốn trở thành một pháp sư chứ?

Hai ngày kế tiếp, Chử Thương ngoại trừ giải quyết nhu cầu cần thiết, ngay cả động cây cũng không bước ra, một mực minh tưởng, cuối cùng đến khi hạt đậu tinh thần lực tăng lên một chút, cũng sáng thêm một ít, mới thành công trở thành ma pháp học nghề.

Chử Thương cảm giác linh hồn của mình dường như càng thêm vững vàng, xem ra suy đoán ban đầu của hắn không phải là ảo giác.

Hôm nay Chử Thương không tiếp tục tĩnh tọa minh tưởng, trái lại bắt đầu vây quanh Tí Nha, cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm y.

Tí Nha mặt không đổi sắc, hoàn toàn phớt lờ tầm mắt của Chử Thương.

Mãi cho đến khi y nấu cơm, Chử Thương đưa tay tựa hồ như muốn giúp đỡ, Tí Nha mới thay đổi sắc mặt: "Cậu không biết đồ ăn cậu nấu có mùi vị như thế nào sao?”

Thịt hung thú lần đầu y ăn tốt xấu gì còn có thể cho vào miệng, tiếp theo sau đó cho dù hắn nấu dã thú hay là thịt cá, đều khiến y không bao giờ muốn ăn lại lần thứ hai.

Chử Thương thản nhiên đối mắt với y, tuy rằng mùi vị có hơi kém một chút, nhưng cũng không phải là không thể ăn. Ít nhất đồ ăn đã được nấu chín, cũng không bị nấu chín quá mức, hắn cảm thấy như vậy rất vừa vặn.

Tí Nha xem hiểu được ánh mắt của hắn, thấp giọng chửi rửa một tiếng, đoạt lại đồ vật, lúc này Chử Thương mới tiếc nuối thu tay về. Hắn cũng chỉ muốn chia sẻ một chút, nói cho đối phương biết thái độ của mình, sau đó mau dạy hắn ma pháp thôi mà.

Tuy rằng theo tốc độ tăng trưởng và vững vàng của tinh thần lực, dường như vu lực cũng dùng tốt hơn, nhưng...... Ma pháp sư làm sao có thể không biết phép thuật được?

Không có sự nhúng tay của Chử Thương, hai người vô kinh vô hiểm ăn xong cơm trưa, rõ ràng trong bộ lạc còn chưa bắt đầu tổ chức săn thú, nhưng lần này hắn lại được ăn thịt thú.

Chử Thương ăn đến say sưa, chờ sau khi ăn xong lại nhanh nhẹn thu dọn tàn cuộc.

Tí Nha không nhúc nhích cũng không rời đi, dựa theo sự hiểu biết của Chử Thương với y, đây là đang bắt đầu muốn tâm sự với hắn. Động tác trên tay Chử Thương nhanh hơn một chút, dùng tro cỏ lau qua bát đá cho bớt dầu mỡ mới lấy nước rửa.

Có thể làm chút xà bông thơm gì đó để rửa chén, sử dụng tro cỏ cứ khiến hắn có cảm giác không đủ sạch sẽ.

Chỉ là suy nghĩ này xuất hiện trong chớp mắt đã bị hắn ném ra sau đầu, bởi vì Tí Nha chuẩn bị bắt đầu nói tới chuyện hắn cực kỳ muốn biết, lỗ tai Chử Thương giật giật, ánh mắt nhìn Tí Nha vô cùng nóng rực.

Tí Nha hơi dời tầm mắt, mở miệng nói: "Muốn sử dụng ma pháp cũng không có gì khó khăn, chỉ cần niệm những chú ngữ này cùng với sử dụng ma lực di chuyển theo quỹ đạo là được.”

"Cậu vừa mới bắt đầu học tập, tốt nhất nên bắt đầu từ thứ đơn giản nhất, hôm nay cứ học pháp thuật cơ sở nhất của hệ thủy, hỏa... mộc trước đi.” Có vẻ như nghĩ đến điều gì, Tí Nha nhất thời sửa miệng.

“Không có trở ngại của hệ nguyên tố sao?" Chử Thương cảm thấy hơi kỳ lạ. Trước kia hắn có xem qua một ít tiểu thuyết, không phải phân ra rất nhiều loại ma pháp sư sao? Cái gì mà thủy ma pháp sư, thổ ma pháp sư.

“Có trở ngại gì chứ?” Tí Nha cau mày: “Tại sao cậu lại có suy nghĩ như vậy? Ma pháp chính là sử dụng tinh thần lực thúc đẩy nguyên tố ma pháp bên trong thân thể cùng với bên ngoài tự nhiên, ma pháp khác nhau cũng chỉ là thúc đẩy nguyên tố khác mà thôi.”

Tí Nha hơi dừng một chút: "...Ngoại trừ Tử Linh pháp sư.”

“Là tôi nghĩ sai rồi!" Chử Thương cào cào tóc, dứt khoát thừa nhận.

Bất kể là vu lực hay là ma pháp, đây cũng không phải thứ mà hiện thực có thể có được, nhất thời liên hệ cũng không phải do hắn.

Nhưng mà dù sao cũng có thể học tập, Chử Thương bỏ qua những khúc chiết vừa rồi, chuẩn bị chăm chú nghe giảng.

Nhưng đợi đến khi Tí Nha mở miệng, khóe miệng Chử Thương bắt đầu giật giật.

Y nói chú ngữ vừa nghe không hiểu vừa khó đọc này nói ước chừng nửa phút cũng không có gì khó khăn? Cái này nếu mà đọc xong, có thể hắn đã bị kẻ địch giải quyết.

Tí Nha liên tiếp nói ra bốn chú ngữ ma pháp sơ cấp: Thủy cầu thuật, Thủy kính, vạn vật sinh trưởng, đao lá.

"Được rồi, những thứ này có vấn đề gì sao?" Mặc dù chỉ là sơ cấp, nhưng đã được y cẩn thận chọn ra.

“Không, không có." Chử Thương gật đầu.