Bát trọng Thần Tử muốn giao cho Khuynh Kỳ Giả chính là Thần Chi Tâm, ở trong cốt truyện, đó là mấu chốt để Tán Binh có thể thành Thần. Vì để có được nó, Tán Binh đã cẩn trọng đánh mấy trăm năm công với Ngu Nhân chúng.
Bây giờ đã bị bát trọng thần tử dễ dàng giao ra như vậy rồi à?
Thiên Đại Liên sửa sang lại biểu tình, đầu óc có chút choáng váng.
Tuy hắn đã sớm tách Khuynh Kỳ Giả và Tán Binh ra đối đãi, nhưng vẫn cảm thấy rất khó có thể tưởng tượng. Nhưng mà người làm ra loại chuyện này chính là bát trọng Thần Tử, ngược lại cũng là quá khứ.
Thiên Đại Liên ôm suy nghĩ này, ánh mắt nhìn về phía bát trọng thần tử trở nên phức tạp, đột nhiên hắn sinh ra một suy đoán lớn mật, có phải vị đại nhân Cung Tư này muốn để lại Khuynh Kỳ Giả hỗ trợ làm việc hay không, cho nên mới đưa ra một điều kiện hắn không thể từ chối?
Không hổ là hồ ly.Trước nay, trong lòng Thiên Đại Liên đều cảm khái, cảm thấy bản thân không hợp với thế gian, như vậy hiện tại hắn sẽ thể hiện ra tấm lòng bảo tồn thần chi tâm vốn nên có. Hắn rất khó mà không động dung.
Hắn có thể hiểu được ngàn đại liên, hơn nữa còn có thể bảo vệ cho Khuynh Kỳ Giả ở lại.
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng cái nhìn của Giả Khuynh Kỳ hoàn toàn không giống với suy đoán của hắn.
Sau khi nhận lấy tâm Hồn của Bát trọng Thần Tử theo bản năng, Khuynh Kỳ Giả lẳng lặng nhìn chăm chú vào nó, giọng nói thuộc về Bát trọng Thần Tử dần dần biến mất.
Khuynh Kỳ Giả biết nguyên nhân mình ra đời, đó là khi Lôi Thần tạo ra quy tắc định ra, hắn đã hiểu trách nhiệm của mình là cái gì.
Lúc mới bắt đầu quy hoạch, mục đích hắn ra đời là vì gánh vác một trái tim
Chỉ là không biết xuất phát từ loại lý do nào mà Thần Minh không giao viên trung tâm kia cho hắn, điều này dẫn tới tâm trí mà hắn nên cất giữ vẫn luôn là trạng thái không trí, cũng chính là vì vậy hắn mới có khát vọng và chấp nhất đối với tâm.
Đó là thứ hắn thiếu, là tàn khuyết làm cho hắn không thể trở nên viên mãn.
Lâu dài ở chung với người khác, đi cảm nhận nhịp tim của người khác, nếu muốn người khác cũng sẽ như là đền bù cho phần khuyết điểm này.
Nhưng hôm nay hắn lại dễ dàng có được Thần Chi Tâm, vật phẩm mà hắn chưa bao giờ gặp qua, lại vốn nên thuộc về hắn, vốn nên là một chuyện vui mừng, hắn lại cảm thấy thật xa lạ.
Người có ý đồ đen tối này rất rõ ràng là vì trái tim của thần mà sinh, trong đầu hắn có một âm thanh nhỏ giọng nói, đây không phải là trái tim chân chính của hắn.
Cho nên hắn thu hồi tầm mắt, do dự nói ra ý tưởng chân thật với bát trọng thần tử:
- Hình như ta không cần nó.
- Hả?
Lỗ tai của bát trọng thần tử giật giật, đáp án này nằm ngoài dự đoán của nàng.
Mà thần tử so với bát trọng thì giật mình chính là ngàn đại liên, vẻ mặt hắn vừa thu thập xong đã biến thành kinh ngạc, đôi mắt mở lớn, cằm càng nhanh rơi xuống đất.
Ta không nghe lầm chứ?
Ngàn Đại Liên cảm thấy lỗ tai của mình mắc lỗi, Tán Binh, không đúng, là Khuynh Kỳ Giả nói hắn không cần tâm thần.
Thiên Đại Liên cúi đầu nhìn cánh hoa màu hồng phấn rơi xuống trên mặt đất, tâm tình của bọn nó cũng giống như hắn giờ khắc này.
So với tám trọng Thần Tử quyết định giao Thần Chi Tâm cho bảo quản của Khuynh Kỳ Giả thì càng kỳ quái hơn, Khuynh Kỳ Giả từ chối Thần Chi Tâm, nói mình không cần nó.
Thiên Đại Liên không nhịn được nhéo mình một cái, hơi đau đớn báo cho hắn đây không phải đang nằm mơ.
- Vì sao không dùng?
Bát trọng thần tử giống như miệng thế hỏi ra lời của Thiên Đại Liên.
Khuynh Kỳ giả không lảng tránh vấn đề này:
- Ta không cảm thấy vui sướиɠ khi bắt được nó, cũng không cảm thấy phẫn nộ, nó giống như là vật phẩm không có sinh mệnh.
Dừng một chút hắn vẫn nói ra câu nói kia:
- Đây không phải là điều ta theo đuổi.
Nghe thấy lời này của Giả Thiên Kỳ, Bát trọng Thần Tử cười, cô lặp lại nói:
- Theo đuổi đi.
Không biết tại sao nàng lại không lo lắng như vậy.
Lại cười vài tiếng, Bát trọng thần tử nhìn về phía ta đang làm cái gì, ta ở đâu, sau đó thu hồi tầm mắt lại hỏi Khuynh Kỳ Giả:
- Là tiểu gia hỏa kia dạy cho ngươi sao?
Khuynh Kỳ giả ngẩn người, hắn không thể hiểu ý tứ trong lời nói của bát trọng thần tử.
Trùng hợp là tám trọng Thần Tử cũng không nghĩ đến đáp án của hắn, nàng cười thở dài, hoàn toàn không có ý tứ thu hồi Thần Chi Tâm, ngược lại nói:
- Cái Thần Chi Tâm kia ngươi cầm đi, chính như vừa rồi ta nói, nó vốn thuộc về ngươi, thích hợp bảo tồn nó hơn ta.
Đối với lời nói của thần tử tầng tám, Giả Thiên Sầu trong chốc lát chần chờ đồng ý.
Tuy hắn cảm thấy tâm thần này không phải hắn muốn có được, nhưng nếu để Giả Thiên Cơ trả lại thì hắn vẫn sẽ cảm thấy hơi khó chịu.
Đối diện, bát trọng Thần Tử nhìn ra sự khó xử của Khuynh Kỳ Giả, nàng không có nói rõ ràng, tiếp tục nói:
- Sau đó ta muốn các ngươi ở lại Minh Thần Đại Xã.
Khuynh Kỳ Giả đến đây mới hậu tri hậu giác ý thức được hắn rơi vào bẫy rập.
Nếu hắn là một mình, vậy hắn không có lý do gì từ chối bát trọng Thần Tử, dù sao hắn cũng không có nơi nào có thể đi.
Nhưng hiện tại bên cạnh hắn còn có đứa nhỏ kia, có muốn ở lại Minh Thần Đại Xã, Khuynh Kỳ Giả cho rằng phải cố vấn ý kiến của Thiên Đại Liên.
- Liên, ngươi muốn ở lại không?
Khuynh Kỳ giả quay đầu hỏi.
Bị điểm danh ngàn đại liên còn chưa kịp trì hoãn, hắn nhìn nhìn bát trọng Thần Tử, sau đó lại nhìn nhìn Khuynh Kỳ Giả, cuối cùng nói:
- Ở lại đây còn có thể tiết kiệm một chút tiền thuê nhà.
- Không ngờ lại là loại lý do này, thật là thú vị.
Lý do lưu lại này làm cho bát trọng thần tử cười càng vui vẻ.
Thiên Đại Liên nhìn thấy nụ cười của nàng, không nhịn được lẩm bẩm:
- Kiếm tiền rất khó.
Vì kiếm Ma Lạp, mỗi ngày hắn thức khuya dậy sớm đi bờ biển bắt cá.
Nếu không phải chó ngáp phải ruồi gặp phải Thiển Dã phu nhân, được nàng hỗ trợ mua vé tàu tới đảo Minh Thần thì bọn họ căn bản không gặp được bát trọng thần tử.
Bát trọng thần tử nghe thấy lời của Thiên Đại Liên, nàng thu hồi nụ cười, làm bộ nghiêm túc hỏi:
- Vậy các ngươi có muốn tìm một công việc hay không?
Bởi vì khϊếp sợ vài phút trước, Thiên Đại Liên quên mất lúc trước đã cảnh báo với mình, hắn hỏi ngược lại theo lời của bát trọng thần tử:
- Công việc gì?
Nói xong hắn đã hối hận.
Quả nhiên bát trọng thần tử thực hiện được câu trả lời giống nhau:
- Đương nhiên là làm vu nữ, Minh Thần Đại Xã còn có công việc khác sao?
- Không cần! Cảm ơn hảo ý của ngài.
Thiên Đại Liên chống đẩy bằng tốc độ nhanh nhất, đồng thời hắn còn không quên nhìn về phía Giả Sương, cũng là lúc này hắn kinh ngạc phát hiện, đối phương không có quá nhiều cảm xúc mâu thuẫn đối với chuyện làm vu nữ này.
Trên thực tế, nếu muốn giả vờ nhận biết, làm vu nữ vốn đã là một công việc không tệ rồi.
Quan trọng hơn là nếu hắn trở thành vu nữ, thì có lẽ hắn sẽ kiếm được ma Lạp, không cần khổ cực như Thiên Đại Liên.
Nghĩ đến đây, Giả Thiên Kỳ mở miệng muốn đồng ý.
Nhưng trước khi hắn mở miệng, nhìn thấu suy nghĩ của hắn, Thiên Đại Liên vội vàng ngắt lời hắn:
- Khuynh Kỳ Giả, ngươi không muốn mặc trang phục của nữ nhân đúng không?
Vừa nghe thấy muốn mặc trang phục của vu nữ, Khuynh Kỳ giả trầm mặc, nếu như không có Thiên Đại Liên nhắc nhở thì hắn đã quên làm vu nữ là phải mặc trang phục của vu nữ rồi.
Khuynh Kỳ Giả hiểu tại sao Thiên Đại Liên lại không muốn làm vu nữ.
Bọn họ đều có bề ngoài nam tính, làm vu nữ là không quá thích hợp.
Mà tám trọng thần tử biết rõ còn cố ý nói như vậy, đại khái là muốn trêu cợt bọn họ à?
Khuynh Kỳ giả phân tích, không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Bát trọng thần tử bên kia thấy thế phát ra ai da một tiếng:
- Thật đáng tiếc, ta còn rất chờ mong.
Hy vọng chúng ta mặc trang phục của nữ đúng không? Ngàn Đại Liên âm thầm tiếp câu, sau đó lại lần nữa cảnh báo với mình nhất định phải là tiểu hồng nhạt hồ ly.
Cũng may là tám trọng thần tử cũng chỉ là muốn trêu chọc Thiên Đại Liên và Khuynh Kỳ Giả, sau khi cảm khái xong thì nàng mới đưa ra ý kiến dẫn bọn hắn đến nơi ở sau này để xem thử.
- Hành lý của các ngươi đều đặt ở đó, nếu còn thiếu thì nói cho các vu nữ, các nàng sẽ chuẩn bị.
Bát trọng thần tử thuận miệng bổ sung.
Khuynh Kỳ Giả đi theo bên cạnh nàng lắc đầu:
- Không cần phiền phức như vậy.
Thiên Đại Liên thì sợ lại bị bát trọng thần tử lừa dối, không dám nhiều lời, hắn chán đến chết phục bàn xảy ra chuyện.
Rất rõ ràng từ lúc bắt đầu, bát trọng thần tử đã tính toán giữ Khuynh Kỳ Giả ở lại cùng hắn.
Đây xem như là chuyện hợp lý, lần trước Lôi Thần tiến vào Nhất Tâm Tịnh Thổ, giao Đạo Thê cho một người khác ngẫu nhiên quản lý, dưới biến cố thật mạnh, thân là bát trọng thần tử của Lôi Thần, nhất định không thể làm không được, không có thời gian giao lưu với người của Khuynh Kỳ Giả.
Bây giờ rốt cuộc lại có cơ hội, cô muốn ở lại chỗ của Khuynh Kỳ Giả là chuyện rất bình thường.
Sau khi toàn bộ đề tài bị quét sạch, tai họa đen nhánh qua đi, yêu quái loại Đạo Thế trường sinh người thì chết người thì bị thương, tị thế tị thế.
Ở điều kiện tiên quyết này, cho dù lực lượng của Khuynh Kỳ Giả bị Lôi Thần phong ấn, vẫn là Thần Tạo Con rối, có thể kéo hắn trở về làm trợ lực, đối với tám trọng Thần Tử, thậm chí đối với Đạo Thế mà nói đều không thể nghi ngờ là một kết quả không tồi.
Trước mắt Thiên Đại Liên giống như nhìn thấy một lối rẽ, tình cảnh của mỗi người khác nhau, con đường đi cũng sẽ khác nhau.
Như vậy xem như hắn và người máy trước mặt hắn đã nghịch thiên thành công rồi à?
Nghĩ như vậy, Thiên Đại Liên cảm thấy rất vui mừng, nguyên nhân cốt truyện thay đổi quá nhiều làm hắn một chốc một lát không thể tiêu hóa hoàn toàn, chí ít bọn họ an toàn.
Khuynh Kỳ Giả ở lại Minh Thần Đại Xã đồng nghĩa với việc rất khó có thể lôi kéo được hắn, cùng lúc đó Thiên Đại Liên cũng không cần lo lắng mình sẽ bị trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Trong lúc bất tri bất giác, Thiên Đại Liên sinh ra cảm giác như trút được gánh nặng, hắn lén lút nhìn lướt qua chuyện Thương lượng với Bát trọng Thần Tử, Khuynh Kỳ Giả, trong giây lát rất muốn nhẹ nhàng chia sẻ phần này cho hắn.
Nhưng mà ngàn dặm không thể nói ra miệng, hắn chỉ có thể vĩnh viễn coi tâm tình này như bí mật giấu đi.
Cũng may chuyện này không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Thiên Đại Liên, hắn và Giả Thiên Kỳ và bát trọng Thần Tử xuyên qua hành lang, đi mãi cho đến khi dừng lại ở trước một gian phòng đẹp đẽ.
- Là nơi này, vốn nó chuẩn bị phòng cho khách, hiện giờ không dùng được, ta nghĩ không cũng là không, không bằng cho các ngươi ở lại.
Giới thiệu về cách sử dụng trước kia, bát trọng thần tử không để ý đến vẻ cô đơn của bên ngoài.
Chuyện này vốn là để dành phòng cho các yêu quái, trước khi tai ách xảy ra, luôn có đại yêu và đời trước Cung Tư uống rượu nói chuyện phiếm đến trời tối, không thể không ngủ lại ở Minh Thần Đại Xã.
Nhưng đó đều là chuyện quá khứ.
Bát trọng thần tử không tiếng động thở dài, ngay sau đó thu liễm cảm xúc lộ ra ngoài, nói với Khuynh Kỳ Giả và Thiên Đại Liên đang đánh giá phòng:
- Đúng rồi, trong ngăn tủ có chuẩn bị chút quần áo cho các ngươi, các ngươi đừng quên thử một chút.
Nghe thấy lời này, trăm ngàn chuông báo động vang lên.
Không biết đã trải qua ngàn lần, sao Khuynh Kỳ giả khẩn trương chớp chớp mắt, lễ phép đáp lại:
- Cảm ơn.
- Không cần cảm tạ ta, cũng là nhóm vu nữ chuẩn bị.
Bát trọng thần tử nói xong nhìn sắc trời một chút:
- Ta đi xem tiểu gia hỏa khác trước, nếu như các ngươi nhàm chán nhìn khắp nơi ở Minh Thần Đại Xã, lạc đường thì đi về phía Thần Hoa anh đào đi.
Minh Thần Đại Xã xây dựng từ bất kỳ phương hướng nào cũng có thể nhìn thấy Thần Hoa anh đào đứng thẳng.
Trên đường đi, Khuynh Kỳ Giả cũng chú ý tới điểm này, hắn gật đầu ghi nhớ.
Nói xong, Bát trọng thần tử không nhiều lời nữa đi ra phía ngoài, Thiên Đại Liên và Giả Thiên Kỳ nhìn theo bóng dáng của nàng biến mất.
Đợi Bát trọng Thần tử đi xa, Cơ Tuyết Giả sẽ đi xem quần áo.
Đối với hắn thì một bộ thú y đã đủ mặc, nhưng ngàn đoản không giống, tiểu hài tử lớn lên rất nhanh, quần áo của hắn đã không thể mặc được.
Khuynh Kỳ Giả vẫn luôn có ý nghĩ giúp hắn may lại quần áo mới, dù sao thì bọn họ vì tiết kiệm tiền nên cũng không bỏ tiền ra mua vải vóc.
So với thản nhiên đi về phía tủ quần áo, Thiên Nhất vô cùng cẩn thận, sau khi nhìn thấy mở tủ quần áo ra không có nữ trang, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Đang lúc hắn muốn nhìn xem có quần áo gì thì hắn nghe thấy giọng điệu của người dò hỏi.
- Liên, những quần áo này ngươi có thể mặc không?
Khuynh Kỳ giả lấy quần áo từ trong ngăn tủ ra và treo lên để triển lãm.
Thiên Tứ Đại Liên vừa mới buông xuống nhìn chăm chú, thình lình phát hiện đó là trang phục nữ nhân.
Cũng là trong nháy mắt khi nhìn thấy mấy món nữ trang xinh đẹp kia, hắn đột nhiên phát hiện lần này giống như mình không thể tránh được.
Tác giả có lời muốn nói:
Trên thực tế cuối cùng cũng đã thoát được.
Các vu nữ không biết giới tính hài tử bên cạnh của Khuynh Kỳ Giả, cho nên đều chuẩn bị cả nam lẫn nữ.
Hạ Chương đen tràn ra tràng.