Ra ngoài dự đoán của Hạng Hạo, mấy cảnh diễn kế tiếp, Tiêm Vũ không gây khó dễ với anh nữa, anh nhẹ nhàng thở ra, xem ra cô đã hết giận.
Bởi vì Hạng Hạo và Tiêm Vũ trên cơ bản đều là một lần liền qua, tiết kiệm được rất nhiều thời gian, đạo diễn cao hứng liền quay thêm hai cảnh nữa, sau đó thấy vẻ mặt của Tiêm Vũ và Hạng Hạo đều có chút mỏi mệt, rốt cuộc lương tâm trỗi dậy, quyết định để màn gặp nhau lần đầu kia dời đến ngày mai lại quay, ông phất phất tay với hai người: "Hôm nay vất vả cho hai người rồi, mau trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại tiếp tục." Sau đó nói với diễn viên vai Hoàng đế và Nhị hoàng tử: "Hai người nhanh đi chuẩn bị, kế tiếp sẽ quay cảnh của hai người."
Tiêm Vũ và Hạng Hạo liếc nhau, trong mắt đồng thời hiển lộ ba chữ: công tác cuồng!
"En đi thay quần áo trước."
Bởi vì báo thù xong, thái độ của Tiêm Vũ với Hạng Hạo trở lại bình thường, trước khi rời đi còn chào hỏi anh.
"Được." Nhìn thân ảnh đang rời đi, tâm tình Hạng Hạo rất tốt, rốt cuộc cô cũng chịu trao đổi bình thường với anh.
"Hạo, cậu và Mộ Tiêm Vũ kia quan hệ rất tốt?" Vẫn luôn chú ý hai người, Nick bỗng nhiên thấu qua thấp giọng hỏi.
"Nói thế nào thì cũng là người một công ty, tôi chiếu cố một chút cũng là chuyện nên làm."
Hạng Hạo thản nhiên nói một câu, sau đó đi về phía phòng thay quần áo.
"Gạt người, cùng người trong công ty hợp tác cũng không phải là lần đầu tiên, lúc trước sao không thấy cậu chiếu cố người khác?"
Từ khi Hạng Hạo xuất đạo anh đã bắt đầu đi theo bên cạnh, tính cách của cậu anh còn rất hiểu, gia hỏa này nhìn qua là một bộ ôn hòa thân thiết nhưng kỳ thật lại là người rất lạnh mạc, trừ người được cậu công nhận, những người khác rất khó có được một chút chú ý của cậu ta.
Nhớ đến sự khác thường hôm nay của cậu ta, Nick mắt sáng lên: "Sẽ không phải là cậu coi trọng cô gái nhỏ người ta rồi chứ?"
Hạng Hạo dừng bước, xoay người, dưới ánh mắt hiếu kỳ của Nick cười một cái: "Anh suy nghĩ nhiều quá." Sau đó "Phanh" một tiếng đóng cửa lại, thì ra đã đến phòng thay quần áo.
Nick nhìn mặt mình chỉ cách cửa có một cm, sửng sốt một chút, sau đó mới nghĩ mà sợ nói: "Hạng Hạo, cậu cái tên gia hỏa đáng giận này, thiếu chút nữa cậu đã hủy gương mặt anh tuấn của anh rồi đó biết không?" Anh muốn mở cửa đi tìm Hạng Hạo tính sổ, lại phát hiện cửa bị khóa trái, chỉ có thể oán hận cào cửa trút căm phẫn.
Thợ hoá trang vừa tháo trang sức cho Hạng Hạo vừa cười nói: "Bao nhiêu năm rồi mà Nick vẫn hoạt bát như vậy."
Cô và Hạng Hạo hợp tác rất nhiều lần, với tính cách của Nick cũng có chút lý giải.
Hạng Hạo mỉm cười.
Đợi hồi lâu, cửa phòng thay quần áo rốt cuộc mở ra, nhìn Hạng Hạo không hề có chút áy náy, Nick tức giận nói: "Cậu cái tên không có lương tâm này, mệt anh còn đi theo làm tùy tùng cho cậu nhiều năm như vậy mà cậu còn đối xử với anh như thế!"
"Tốt lắm, tôi mời anh ăn đại tiệc." Hạng Hạo bất đắc dĩ nói.
Được Hạng Hạo uyển chuyển giải thích, tâm tình Nick tốt lên, anh ghé sát vào, nhỏ giọng nói: "Đại tiệc thì không cần, chỉ cần cậu nói cho anh biết, có phải cậu có ý với Mộ Tiêm Vũ rồi hay không là được."
Nhiều năm như vậy, gia hỏa này vẫn giữ mình trong sạch, không muốn kết giao bạn gái, ngay cả bạn trai cũng không có một người, lúc trước còn ngẫu nhiên còn có thể cùng với nữ ngôi sao nào đó đi ra ăn một bữa cơm, nhưng sau này đến một bữa ăn cậu ta cũng đều từ chối, trừ phi có công tác còn lại đều nằm ở nhà. Bởi vì như vậy, anh còn vụиɠ ŧяộʍ hoài nghi phương diện kia của gia hỏa này có vấn đề, bây giờ thấy cậu ta bỗng nhiên đối xử đặc biệt với một cô bé xinh đẹp, làm sao anh có thể không kích động?
"Tôi chỉ xem cô ấy như em gái."
Nhìn dáng vẻ không chịu bỏ qua của người đại diện nhà mình, anh thuận miệng ném ra một lời giải thích như vậy.
"Em, em gái?" Nick không thể nhận.
"Đúng vậy." Một em gái thú vị, Hạng Hạo nghĩ.
Lúc này, mục tiêu bọn họ đàm luận vừa vặn thu dọn xong, đi ra từ phòng thay quần áo đối diện, nhìn thấy hai người, Tiêm Vũ khẽ gật đầu, sau đó đi ra ngoài. Quay hết một ngày cô cũng sắp chết đói, cho nên gia tăng tình cảm cái gì để sau lại nói.
"Tôi còn có chuyện, anh đi về trước đi." Hạng Hạo nói với Nick xong, liền lấy dáng vẻ nhìn như ưu nhã nhưng kì thực tăng nhanh tốc độ đuổi theo Tiêm Vũ: "Sao không thấy người đại diện của em?"
"Chị ấy về công ty."
Cảnh của cô trong [Cung biến] vốn không nhiều, bây giờ đạo diễn đem những cảnh này đều tập trung quay, đại khái qua nửa tháng nữa thì vai diễn của cô có thể hoàn thành, công ty gọi Ngọc tỷ trở về vì thương lượng an bài công tác kế tiếp cho cô.
Không biết vì sao, biết người đại diện của cô không ở đây, tim anh cư nhiên có chút nhảy nhót, "Trời cũng không còn sớm, em muốn đi ăn cơm hả?"
"Đúng vậy." Cho nên nếu không có việc gì thì nhanh tránh ra đừng cản tôi.
"Vừa lúc anh cũng không có việc gì, cùng nhau đi đi, anh mời khách."
Tiêm Vũ chần chờ, cô đương nhiên nguyện ý đi ăn cơm với Hạng Hạo để tăng độ hiểu biết về nhau, nhưng nghĩ đến danh tiếng của đối phương, cô lo lắng chỉ cần vừa đi thì ngày mai sẽ bị fans của anh đuổi gϊếŧ. Tuy rằng cô có thể ứng đối, thế nhưng nếu có thể tránh phiền toái, thì cô vẫn muốn tận lực tránh.
Nhìn ra băn khoăn của Tiêm Vũ, Hạng Hạo săn sóc nói: "Anh biết một nhà ăn tư nhân, nơi này rất an toàn, tuyệt đối bảo đảm sự riêng tư của nghệ sĩ, hơn nữa mùi vị còn rất tốt, chúng ta đi thử nhé?"
"Vậy được." Tiêm Vũ đáp ứng, sau đó nói: "Vậy mời đại thần dẫn đường."
"Em có thể gọi tên anh."
Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô, Hạng Hạo cũng không tự giác nở nụ cười.
TruyenHD"Được, nhưng mà trước mặt người khác chúng ta vẫn nên bảo trì khoảng cách."
Tiêm Vũ sảng khoái đáp ứng, kỳ thật chỉ cần anh không đứng bên trạm của Vương Khả Nhân thì cô còn rất dễ nói chuyện.
"Không thành vấn đề."
Hạng Hạo cũng biết cô băn khoăn điều gì, nhớ đến ngày hôm qua cô châm chọc khıêυ khí©h mình, anh cười nói: "Không ngờ rằng chúng ta cũng có thể bình tâm tĩnh khí nói chuyện phiếm như thế này."
Tiêm Vũ nhướn mày: "Người tạo thành cục diện này cũng không phải em."
Hạng Hạo sờ sờ mũi, hối hận mình không nên nhắc tới đề tài này.
"Tuy rằng là anh không đúng trước, nhưng những lời em nói cũng có chút quá phận, cho nên hôm nay bữa cơm này để em mời anh, xem như bồi tội." Tiêm Vũ nghịch ngợm nháy mắt mấy cái.
Nick nhìn Hạng Hạo vẻ mặt ôn nhu cùng Tiêm Vũ vừa trò chuyện vừa đi ra ngoài, gân xanh trên trán nhảy lên, còn nói xem đối phương như em gái, vẻ mặt này rõ ràng là có hảo cảm với người ta. Chẳng lẽ? Nick bỗng nhiên bừng tỉnh, nhớ lại những năm này Hạng Hạo sinh hoạt như hòa thượng, anh bỗng nhiên ngộ ra: "Gia hỏa này sẽ không phải là cảm tình ngu ngốc chứ?"
"Ủa, Nick, sao anh còn chưa đi?"
Lúc này người diễn vai Hoàng đế hóa trang xong đi ra, nhìn thấy Nick liền hỏi, sau đó nhìn thấy Hạng Hạo và Tiêm Vũ đi song song phía trước, nghi hoặc nói: "Hạng Hạo và người mới này có vẻ rất thân thiết." Nhìn dáng vẻ ôn nhu của Hạng Hạo, anh vui đùa hỏi thử: "Sẽ không phải là Hạng Hạo thích cô bé kia chứ?"
Nick cả kinh, sau đó ra vẻ bình tĩnh nói: "Làm sao có thể, tính cách của Hạng Hạo anh còn không biết sao? Bọn họ chỉ đang thảo luận kịch bản, chung quy khoảng thời gian này đều đang tập trung quay chụp phân cảnh của bọn họ."
"Thì ra là như vậy."
Đối phương gật đầu, anh cũng biết Hoa Vũ quyết định trọng điểm bồi dưỡng Tiêm Vũ, cho nên đem chút hoài nghi trong lòng này buông xuống.
Nhìn người bị đạo diễn gọi đi, Nick mới thở ra, người đại diện như anh thật là vất vả, chẳng những phải phụ trách công tác, ngay cả chuyện tình cảm cũng phải bận tâm. Nhớ đến suy đoán của mình trước kia, anh lại một mặt hưng phấn, nếu Hạng Hạo thật sự là cảm tình ngu ngốc, không biết lúc nào anh mới có thể phát hiện tình cảm với Mộ Tiêm Vũ không phải vì xem cô như em gái mà là xem cô là bạn gái đây? Thực chờ mong!
Cũng không biết người đại diện nhà mình đang xoa tay chuẩn bị xem chuyện cười của mình, giờ phút này Hạng Hạo đang cùng Tiêm Vũ ngồi trong ghế lô gọi món ăn, bởi vì lần đầu tiên Tiêm Vũ đến, đối với nơi này không quen biết, cho nên công việc gọi món ăn liền giao cho Hạng Hạo, hỏi xong Tiêm Vũ có ăn kiêng gì không, anh liền chọn vài món ăn.
Tốc độ đưa đồ ăn lên của nơi này rất nhanh, không qua bao lâu thì đã mang lên hết, còn miễn phí tặng một món điểm tâm.
"Nếm thử xem thế nào."
Tiêm Vũ ăn một ngụm, sau đó mắt sáng lên: "Ăn rất ngon."
Hạng Hạo nhìn ánh mắt cô sáng ngời trong suốt, cười nói: "Nếu thích, vậy ăn nhiều một chút."
Nơi này đồ ăn rất hợp khẩu vị Tiêm Vũ, cho nên Tiêm Vũ ăn rất vui vẻ, một người ăn luôn hơn phân nửa đồ ăn, cuối cùng món điểm tâm kia cũng bị một mình cô ăn luôn.
Tiêm Vũ thỏa mãn buông đũa, quá hạnh phúc!
Dáng vẻ hiện tại của cô giống như một con mèo nhỏ thoả mãn, trong lòng Hạng Hạo ngứa ngáy, thực muốn đưa tay sờ sờ.
Thấy Hạng Hạo không chuyển mắt nhìn cô chằm chằm, Tiêm Vũ nhướn mày: "Sao vậy? Bị tướng ăn của em dọa sợ rồi hả?"
Hạng Hạo sắc mặt không đổi nói: "Không có, chỉ là cảm thấy tướng ăn của em rất đáng yêu, dùng cơm với em rất vui vẻ."
Quả thật, thấy cô ăn vui vẻ như vậy, làm khẩu vị anh cũng tốt lên. Vì xã giao mà anh cũng từng ăn cơm với nữ ngôi sao khác, những người kia vì bảo trì dáng người hoặc vì lưu lại ấn tượng tốt với anh cho nên dù rất đói bụng nhưng lại ăn rất ít, còn thời thời khắc khắc chú ý tướng ăn ưu nhã dễ nhìn của mình, nhìn thấy các cô như vậy, anh cũng không thể ăn nhiều, bình thường anh quay phim cũng rất mệt mỏi, vậy mà đến ăn cơm còn không thể thả lỏng, cho nên sau đó cũng không thích xã giao với họ nữa. Bây giờ thật vất vả gặp được một người có thể ăn cơm bình thường, Hạng Hạo tỏ vẻ rất vui vẻ.
Nhìn vẻ mặt anh, Tiêm Vũ thoáng nghĩ liền đại khái đoán được nguyên nhân, nghĩ đến cảnh lúc anh cùng cô gái khác dùng cơm rõ ràng rất buồn bực lại không thể không giả vờ tươi cười, cô liền muốn cười.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Cảm giác có liên quan đến anh.
Tiêm Vũ hồi thần: "Em chỉ đang nghĩ, ăn cơm với anh em cũng rất vui vẻ, còn có, nhà ăn này em cũng rất thích."
"Nếu vậy, sau này chúng ta có thể thường xuyên tới." Hạng Hạo thốt ra, sau đó mới phản ứng lại mình nói cái gì, bỗng nhiên anh nghĩ tới chuyện Nick trêu ghẹo, chẳng lẽ anh thật sự có ý với Tiêm Vũ?
"Được, nhưng mà về sau là anh mời khách." Tiêm Vũ không phát hiện anh rối rắm, vui vẻ nói: "Nơi này vừa thấy liền biết không rẻ, anh cũng biết em là người mới, ngẫu nhiên tới một lần còn có thể, thường đến thì không đủ sức gánh vác đâu."
"Được." Nhìn cô vui vẻ như vậy, Hạng Hạo lập tức buông rối rắm, thống khoái đáp ứng, đối phương chỉ là một đứa bé mới trưởng thành, anh đang nghĩ gì vậy không biết. Anh nhìn đồng hồ, nói với Tiêm Vũ: "Thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi."
Lúc Tiêm Vũ mở ra cửa kéo, vừa lúc gặp phải hai người.
"Mộ Tiêm Vũ?" Một thanh âm nghi hoặc vang lên.
Tiêm Vũ theo âm thanh nhìn lại: "Vương Khả Nhân?"