Trên một trương giường lớn xa hoa, mỹ nhân tướng mạo tinh xảo bỗng nhiên mở mắt, đứng dậy đánh giá một chút hoàn cảnh chung quanh, phát hiện không có người, nguyên bản vẻ mặt ngơ ngát lập tức bị bất mãn thay thế, "Cậu là ai, vì cái gì sẽ ở trong đầu tôi?"
"Xét thấy cô là lần đầu, có chút năng lực còn không thuần thục, cho nên cục Xuyên qua đem bản hệ thống phân phối cho cô, hiệp trợ cô hoàn thành nhiệm vụ." Trong đầu nhiều ra chút gì đó, cũng liền là hệ thống giải thích như vậy.
"Nga? Cậu có thể làm cái gì?" Mộ Tiêm Vũ nhướn mày.
"Bản hệ thống tập hợp toàn bộ tri thức internet, không gì không biết, hơn nữa, bản hệ thống còn có thể giúp cô định vị nhiệm vụ mục tiêu cùng với phản ánh hiện trạng của nhiệm vụ mục tiêu, trợ giúp cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Xin yên tâm, khi cô hoàn thành những nhiệm vụ này, hoàn toàn nắm giữ các dạng năng lực, bản hệ thống sẽ tự động thoát ly. Nhiệm vụ hoàn thành, bản hệ thống sẽ cho điểm, nếu điểm cao sẽ có phần thưởng may mắn, nếu điểm thấp hoặc là trong lúc chấp hành nhiệm vụ chấp hành giả không chịu làm, bản hệ thống sẽ thi hành trừng phạt tương ứng." Hệ thống giới thiệu.
"Nhưng là trong đầu có một thanh âm khác nói chuyện, tôi sẽ cảm thấy rất phiền." Biết không cách thay đổi, nhưng Mộ Tiêm Vũ còn là không quá vừa lòng.
"Xin yên tâm, bản hệ thống luôn luôn trầm mặc ít lời, không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không xuất hiện." Hệ thống nhanh chóng bổ sung.
"Nhưng hiện tại cậu rất nhiều lời."
Hệ thống: "......"
Trêu cợt hệ thống xong, Mộ Tiêm Vũ xuống giường đi tới buồng vệ sinh, nhìn mỹ nhân trong gương, vừa lòng gật gật đầu, "Lần này kịch tình là cái gì?"
Hệ thống: "Kịch tình đã gửi đi, mời chú ý kiểm tra."
"......" Thật đúng là lời ít ý nhiều, chẳng lẽ là bản thân vui đùa quá phận? Tiêm Vũ thờ ơ nghĩ, cũng đã ở trong đầu xem xét kịch tình.
Cố sự rất đơn giản, nữ xứng cùng nam chủ từ nhỏ là thanh mai trúc mã, hai nhà cũng phi thường thích một đôi này, sau đó nữ xứng xuất ngoại du học, gia trưởng hai nhà chờ cô về nước sẽ cho bọn họ đính hôn, tình cảm của nam chủ đối với nữ xứng rất phức tạp, anh thích nữ xứng, thế nhưng điểm thích này phần lớn là tình thân, tình yêu chiếm phân lượng rất ít, bất quá đối với ước định của hai bên gia trưởng anh cũng không có phản đối, nếu tương lai nhất định phải cưới một người thì cưới tiểu muội nhà bên này cũng không sai, hơn nữa anh có tin tưởng, chỉ cần hai người ở cùng một chỗ, anh sẽ hoàn toàn yêu tiểu muội muội này. Nếu không có gì ngoài ý muốn, nữ xứng cùng nam chủ sẽ có một kết cục tốt đẹp, thế nhưng đừng quên, cô là nữ xứng, cho nên, trước khi nữ xứng về nước, nữ chủ xuất hiện, cô nhiệt tình hào phóng hấp dẫn nam chủ, đợi đến khi nữ xứng đầy ngực chờ mong trở về, ca ca mà cô yêu nhất lại kéo tay một cô gái khác tới đón cô. Nữ xứng từ nhỏ liền ái mộ nam chủ, không nghĩ tới chỉ là xuất ngoại du học, người đàn ông của mình liền bị cô gái khác câu đi, cô như thế nào có thể cam tâm, cho nên cô điên cuồng dùng toàn bộ thủ đoạn mưu toan đoạt lại trái tim nam chủ, nhưng mà lại hoàn toàn ngược lại, cô đủ loại hồ nháo càng biểu hiện ra sự tốt đẹp của nữ chủ, thậm chí ngay cả nam chủ đối cô có chút thương tiếc cũng bị cô nháo cho không còn, cuối cùng, vì có cô đối lập, người nhà nam chủ cư nhiên tiếp nhận cô gái bình dân kia, bởi vì sủng ái cô, cha mẹ nữ xứng cũng cùng tham gia vào việc đả kích nữ chủ, nam chủ dưới cơn giận dữ cư nhiên bắt đầu công kích xí nghiệp nhà nữ xứng, tuy rằng anh nhớ đến tình nghị của hai nhà mà thủ hạ lưu tình, nhưng gia đình nữ xứng cũng thiếu chút nữa là cửa nát nhà tan. Cuối cùng, tại một đêm trước ngày nữ chủ cùng nam chủ tổ chức hôn lễ, cha mẹ nữ xứng mang theo con gái bị đả kích đến thần trí thất thường rời đi địa phương thương tâm này.
"Sách, thật sự là một cô gái ngốc!" Tiêm Vũ nhìn cô gái trong gương cùng tên với bản thân, bất mãn nói, "Còn có người đàn ông kia, tình cảm mười mấy năm thanh mai trúc mã, cư nhiên cũng hạ thủ được, loại đàn ông này, bổn cô nương không hiếm lạ!"
"Cảnh cáo, nhiệm vụ của cô chính là chia rẽ nam chủ cùng nữ chủ, hoàn thành tâm nguyện cho nữ xứng - cùng nam chủ bên nhau, nếu cô không làm, bản hệ thống sẽ trừng phạt." Hệ thống bỗng nhiên lên tiếng.
"Tốt lắm, tôi cũng chỉ là oán giận một chút." Lấy thông minh của cô, đương nhiên biết trừng phạt mà hệ thống nói tuyệt đối sẽ không thoải mái, cho nên liền tính cô xem không nổi vị nam chủ kia, nhưng vì nhiệm vụ của bản thân, cũng không thể không hi sinh một chút.
Nhìn trong gương một đầu tóc dài cuộn sóng, Tiêm Vũ nhíu mày, liền nhớ đến nam chủ thích tóc đen thẳng thuận, trong kịch tình còn có vài lần anh ôn nhu vuốt ve tóc đen của nữ chủ, nghĩ đến bọn họ là bên nhau trước khi nữ xứng về nước, tính tính thì hiện tại cách nữ xứng về nước trong kịch tình còn có một đoạn thời gian, hiện tại nam chủ cùng nữ chủ hẳn là còn không có thông đồng một chỗ, cô thưởng thức tóc mình, "Cũng không thể cho hai người có cơ hội phát triển cảm tình."
Nếu muốn làm thì phải làm được đến tốt nhất, nhìn trong gương một đầu tóc dài đen nhánh của mình, trong tinh xảo tăng thêm mấy phần thanh thuần, vừa lòng, đồng thời cũng tự nhiên vung tay hào phóng thưởng cho thợ làm tóc, sau đó dưới sự ân cần đưa tiễn của thợ làm tóc, lái xe thẳng đến sân bay mà đi.
Bên trong sân bay, Lạc Thần đang đợi ở trong này, nghĩ đến Mộ Tiêm Vũ, anh cảm thấy mười phần phức tạp, nghĩ đến lần này cô trở về hai nhà liền sẽ thương lượng chuyện đính hôn của bọn họ đi, hiện tại anh cùng nữ chủ còn không có gặp mặt, cho nên anh cũng không phản cảm cưới tiểu thanh mai này, chỉ hy vọng ở nước ngoài mấy năm nay, tính tình nuông chiều của cô sẽ thu liễm một ít.
"Lạc Thần ca ca!" Bỗng nhiên một thanh âm thoải mái đánh gãy suy nghĩ của anh, anh theo thanh âm nhìn lại, sau đó không khỏi ngẩn ra, thiếu nữ một thân âu phục hồng nhạt, khuôn mặt tinh xảo, mỉm cười mê người, còn có một đầu mềm mại tóc dài kia, rõ ràng người này là nhận thức nhưng lại trở nên càng thêm hấp dẫn, Lạc Thần có thể cảm giác được tim mình nhảy nhanh hơn.
Không cho anh có thời gian tự hỏi, thiếu nữ đã chạy vội qua tới, anh theo bản năng vươn ra hai tay ôm lấy đối phương, nghe trên người đối phương truyền đến hương thơm, anh cảm thấy tim mình nhảy càng nhanh, không đợi anh tinh tế cảm nhận, đối phương liền rời khỏi anh ôm ấp, "Lạc Thần ca ca, em rất nhớ anh."
"Anh cũng rất nhớ em." Trong lòng còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của thiếu nữ, Lạc Thần hơi cảm tiếc nuối, nhưng rất nhanh liền thu lại cảm xúc cười nói, "Tiểu công chúa của chúng ta đã trưởng thành."
Tuy rằng ngắn ngủi, thế nhưng Tiêm Vũ vẫn thấy được vẻ mặt tiếc nuối của anh, không khỏi trong lòng đắc ý nghĩ nghĩ, như thế nào có thể khiến cho anh chiếm quá nhiều tiện nghi đâu, sau đó theo lời anh mà nói, "Kỳ thật ở nước ngoài mấy năm này, em mới biết được bản thân lúc trước là cỡ nào tùy hứng, vẫn luôn là mọi người bao dung em, hiện tại em trưởng thành, sẽ không lại khiến cho mọi người đau đầu nữa." Nói xong, duyên dáng dạo qua một vòng, cố ý khiến tóc dài của mình đảo qua hai má đối phương, quả nhiên nhìn đến đối phương lại là ngắn ngủi thất thần, cô lại chỉ làm như không biết mà ra vẻ đắc ý nói: "Anh có phát hiện em hiện tại càng thêm xinh đẹp không? Ở nước ngoài có rất nhiều người đàn ông theo đuổi em nha."
Đương nhiên thấy được, nhìn xem ánh mắt của những người đàn ông chung quanh cũng khiến anh minh bạch thiếu nữ bên cạnh có bao nhiêu mê người, anh bỗng nhiên có cảm giác đồ của mình bị người mơ ước, anh khoát qua vai thiếu nữ, "Tốt lắm, biết em lại thêm xinh đẹp rồi, hiện tại, công chúa xinh đẹp, chúng ta nên trở về nhà."
Mục đích đạt thành, Tiêm Vũ cũng phối hợp cất bước, "Ba mẹ em còn có bác trai bác gái đều vẫn khỏe chứ?"
"Bọn họ rất tốt, chỉ là hôm nay vừa vặn có hạng mục lớn cần bàn bạc, cho nên mới chưa đến tiếp em, bất quá bọn họ nói buổi tối sẽ làm đại tiệc để thật tốt bồi thường cho em." Lạc Thần giải thích, lo lắng cô sẽ bởi vì hai bên cha mẹ không tới, cảm thấy bản thân không bị coi trọng mà sinh khí.
"Công tác quan trọng mà, em hiểu." Ra ngoài anh dự kiến, thiếu nữ hiểu rõ nói.
"Tiểu Vũ, anh phát hiện em thật sự trưởng thành." Lạc Thần cảm khái, nếu là trước kia, cô nhất định sẽ đại náo một hồi.
Thiếu nữ nghe vậy tựa tiếu phi tiếu nhìn anh một cái, "Em sớm nói qua em đã trưởng thành, như thế nào, anh bây giờ mới tin tưởng?" Sau đó dẫn đầu đi trước ra ngoài.
Bị cô một cái liếc mắt đến tâm thần hoảng hốt, sau khi lấy lại tinh thần nhanh chóng đuổi theo, lại nhìn đến đối phương đã ngồi ở trong xe, anh theo bản năng sờ sờ túi, quả nhiên, không thấy chìa khóa. Nhìn đến thiếu nữ ở trong xe vẫy tay với mình, anh buồn cười lắc lắc đầu, "Nhiều năm như vậy, em vẫn nghịch ngợm như thế."
"Lạc Thần ca ca cũng vẫn ngốc như thế, đều dễ dàng bị em trộm được chìa khóa." Mạc Tiêm Vũ kiêu ngạo giương lên mặt.
Trước khi Mộ Tiêm Vũ xuất ngoại vẫn chưa đến tuổi trưởng thành, cho nên không có cách nào thi lấy giấy phép lái xe, cha mẹ lo lắng sự an toàn của cô nên không để cô lái xe, cho nên cô vẫn luôn vụиɠ ŧяộʍ lấy chìa khóa của Lạc Thần ra ngoài căng gió, mỗi lần như vậy Lạc Thần đều không phát giác được. Nghĩ đến đây, hai người nhìn nhau cười, bởi vì ngăn cách lâu mà sinh ra cảm giác xa lạ hoàn toàn biến mất, ở chung trở nên càng thêm tự nhiên.
"Như thế nào sẽ đột nhiên về nước sớm?" Lạc Thần vừa lái xe vừa hỏi.
Đương nhiên là tới ngăn cản anh và nữ chủ cùng một chỗ, chẳng lẽ còn muốn đợi đến hai người cùng một chỗ sau bổn cô nương mới trở về sao? Tiêm Vũ trong lòng oán thầm, ngoài miệng lại nói: "Chuyện học của em đều đã hoàn thành, việc còn lại quản gia đều sẽ giúp em xử lý tốt."
"Sau này có tính toán gì?" Lạc Thần quay đầu nhìn cô một cái.
"Tiêu dao tùy hứng lâu như thế, cũng nên thực hiện trách nhiệm của bản thân." Tiêm Vũ mỏi mệt tựa vào trên ghế: "Trước khi về nước em đã cùng ba ba nói chuyện điện thoại, em sẽ vào công ty thật tốt học tập, vì ba ba phân ưu."
"Bác trai bác gái vẫn hi vọng em có thể vào công ty hỗ trợ, nhưng em không chịu, hiện tại bọn họ nhất định rất vui vẻ." Lạc Thần cười nói, anh cũng tự đáy lòng vì ba mẹ Mộ cao hứng. Thấy đối phương rất lâu không có đáp lại, anh nghiêng đầu nhìn qua, phát hiện đối phương đã nhắm hai mắt lại, không khỏi săn sóc nói: "Trước nghỉ ngơi một lát, về đến nhà anh lại gọi em."
"Tốt."
Tiêm Vũ nhắm mắt lại, cúi đầu lên tiếng, cô là thật sự mệt mỏi, vừa đến nơi này liền bắt đầu thay đổi tạo hình, sau đó lại trực tiếp đáp máy bay về nước, cô hiện tại cần nhất chính là ngủ. Vốn dĩ cô có thể không cần mệt như vậy, chỉ cần một cái thuấn di liền sẽ từ nước ngoài trở lại nơi này, thế nhưng hệ thống cường liệt phản đối, nói rõ thuấn di tạo thành không gian dao động quá lớn, làm cho thế giới này sinh ra rung chuyển, cũng cường điệu không phải lúc quan trọng nghiêm cấm sử dụng pháp thuật, cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi máy bay.
Rõ ràng rất mệt, lại còn muốn gợi ra hứng thú của nam chủ Lạc Thần, Tiêm Vũ đều bị cảm động bởi sự chuyên nghiệp của bản thân, tin tưởng vừa rồi gặp mặt đã đủ cho anh ta cần thời gian thật tốt tiêu hóa một chút.