Chương 46: Siêu cấp quang trụ

Trên bầu trời hai cái thân ảnh đứng đối diện nhau, cả hái không ngừng tích súc linh lực tung ra tuyệt chiêu cuối cùng của mình.

Một người dồn tất cả Lôi điện trên người vào cái ấn trước người, cả người hắn có thể dùng mắt thường nhìn thấy khô héo dần, hắn ta lúc chiến đấu với Nguyên Long thời gian dài như vậy liền cảm giác được bản thân không còn sống được bao lâu nữa, máu huyết của hắn trên người đang tụt giảm không phanh.

Nhận ra điều đó hắn ngay lập tức tách ra, vận dụng sinh mệnh cuối cùng của mình dồn vào một chiêu cuối cùng, muốn cho Nguyên Long phải chết chung với hắn.

Nguyên Long thì vẫn đang tích xúc tất cả năng lượng của mình vào trong đòn này, tất cả Thái Dương Chi Lực, Kim Ô Thần Hỏa, Âm Linh Lực, cả bàn tay hắn không ngừng tụ tập một cái hình cầu màu hoàng kim sáng chói như một cái tiểu thái dương, năng lượng hủy thiên diệt địa liền đang ẩn chứa bên trong đó.

Tất cả mọi người điều gần như ngừng thở lại, ánh mắt châm chú quan sát lấy hai cái thân kia, bọn họ muốn nhìn thấy kết quả cuối cùng của cuộc chiến kinh thiên động địa này.

Trên thuyền cả ba người cũng đang châm chú nhìn lấy trận chiến ở phía trên, ánh mắt mang theo mong mỏi cùng lo âu, Thường Y cũng âm thầm vận khởi linh lực để tùy thời cứu lấy Nguyên Long nếu có chuyện gì đó xảy ra.

Trong những giây tiếp theo, tên Luyện Hư kia cuối cùng cũng đã tích xúc xong chiêu thức cảu mình, máu huyết tiêu hao cũng khiến hắn lấy lại một chút ý chí, ánh mắt mang theo điên loạn nhìn lấy Nguyên Long, hai tay hắn từ từ đưa ra phía trước.

"Ha ha ha, tiểu tử, liền bồi ta chết chung đi"

"Đại Thiên Lôi Ấn!"

Chưởng ấn tung ra, một cái cự đại lôi ấn che khuất cả bầu trời hướng về phía Nguyên Long, không gian đi qua đều bị vỡ vụng, mang theo khí thế kinh thiên động địa, lôi điện tàn phá bừa bãi xung quanh nó bắt đầu hướng về phía Nguyên Long.

Tất cả mọi người đều nhao nhao chạy trốn, hốt thoảng bay ra khỏi tấm ảnh hưởng của Lôi ấn, sức mạnh từ trong Lôi ấn khiến tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng nó.

Kỳ Hoa cùng Ngưng Quang trên thuyền cũng kinh ngạc trước uy lực của nó, chỉ có Thường Y vẫn bình thản nhìn lấy.

Một kích phải chết của một Luyện Hư Kì liền khủng khϊếp như thế, sức mạnh thôn thiên phệ địa.

Nguyên Long nhìn lấy Lôi ấn đang dần dần lao về phía mình, ánh mắt vẫn như cũ bình tĩnh nhìn lấy nó, không hề có chút bận tâm, vũ kĩ của hắn cũng đã chuẩn bị xong rồi.

Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, Nguyên Long liền từ từ đưa tay phải ra phía trước, ánh sáng càng lúc càng thính, trong miệng nói nhỏ lấy từng chữ.

"Kim Luân...

.

.

.

...Xoắn Ốc...

.

.

.

...Pháo"

Xíu!

Một luồng quang trụ màu hoàng kim phá không ra, toàn bộ lấy trung tâm không ngừng xoay tròn lấy, hướng thẳng về phía cự đại Lôi ấn.

Trước ánh mắt kinh hoảng của tất cả mọi người, quang trụ ấy lấy khí thế chẻ tre đơn giản đâm xuyên qua cả Lôi ấn, không hề có chút trở ngại, giống như đâm xuyên qua màиɠ ŧяiиɧ thiếu nữ như thế, vô cùng đơn giản đâm xuyên qua.

Quang trụ ấy vẫn như cũ lấy tốc độ nhanh hơn gấp trăm ngàn lần tốc độ âm thanh đâm xuyên qua người tên Luyện Hư kia, đồng thời phá hủy nguyên anh của hắn, không hề ngừng nghỉ đâm xuyên ra ngoài không gian, ánh sáng chiếu rọi kéo dài lên đến tận chân trời.

Quang trụ ấy vẫn như cũ bay xuyên ra ngoài không gian vô tận kia, sượt qua một phần bề mặt của mặt trăng đi vào khoảng không vũ trụ vô tận, tỏa ra ánh sáng hoàng kim chiếu rọi khoảng không tâm tối ấy, nó thậm chí bay xuyên qua một số tinh cầu có sự sống, khiến cho một vài sinh linh có thể nhìn thấy luồng quang trụ tỏa sáng kia, tất cả ánh mắt đều kinh ngạc khi nhìn thấy nó, một cái siêu cấp quang trụ.

Quay trở lại Long Cơ tinh cầu.

Toàn trường tất cả mọi người đều bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh hoảng, há hóc mồm, trợn to đôi mắt nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, chỉ một chiêu thức từ Hóa thần kì liền phá hủy Lôi ấn của một Luyện Hư kì sắp chết tung ra, hơn nữa còn đâm xuyên qua người gϊếŧ chết hắn, tiếp tực kéo dài đến tận chân trời.

Cái không thể dùng từ yêu nghiệt để hình dung, cái này liền chính là thứ gọi là Quái vật, một tên dị loại khác với tất cả mọi người.

Thậm chí tam nữ trên thuyền đều kinh ngạc trước chiêu thức đó của hắn, các nàng đều có thể rõ ràng uy lực của Lôi ấn đó, thế mà lại dễ dàng như thế bị đâm xuyên qua, còn có cái tốc độ kinh khủng như thế nữa, ngay cả một cái Hợp Thể kì như Thường Y cũng kinh ngạc trước nó.

Lôi ấn khi bị đâm xuyên qua liền nhanh chống vỡ vụn lấy, các mảnh linh khí từ nó văng đi ra tứ tung, tàn phá khắp nơi.

Cơ thể tên Hóa Thần kì đó liền nhanh chóng rơi xuống đất, không còn dấu hiệu sinh mệnh nữa, hoàn toàn trở thành một cái xác không.

Nguyên Long thấy thế liền không nhìn nữa, tự động hướng về con thuyền bay đến.

Tất cả những tên tập kích thấy tình cảnh đó liền ngay lập tức liều mạnh tránh thoát, không còn bất cứ người nào còn đủ dũng cảm ở lại đây nữa, thậm chí có người hối hận vì tham gia kế hoạch lần này.

Tất cả mấy tên linh gác đều không tự chủ được né tránh lấy Nguyên Long trong vô thức, nói đùa đi, tất cả bọn hắn lúc đầu còn nói xấu hắn đâu, bây giờ biết hắn là bạo quân lại còn mạnh một cách không thể tưởng được như thế nữa, có ngu mới dám đứng gần hắn.

Nguyên Long liền không để ý tới mấy tên đó, hắn nhanh chóng bay tới trước mũi thuyền, đáp xuống trước mặt ba nữ.

Chúng nữ nhìn xem hình dáng của hắn cùng đôi mắt kì là kia liền giống như bị hút hồn vậy, cả ba người đều thất thần châm chu nhìn lấy hắn.

Nguyên Long thấy thế liền giải trừ Thiên Nguyên Biến của hắn, đôi mắt cũng trở lại bình thường.

Kết quả là là cả thân trên trần trụi của hắn hiện ra trước mặt ba, từng khối cơ bắp hoàn mĩ càng thêm nổi bất dưới ánh mặt trời, tam nữ liền giật mình tỉnh lại, nhìn thấy cơ thể hắn liền không tự chủ được gương mặt ủng hồng.

"Nguyên Long, ngươi thật quá lợi hai đi, không ngờ lại có thể chiến thắng tên Luyện Hư Kì đó" Kỳ Hoa liền không nhịn được lao tới ôm hắn, hân hoan nói.

"Đương nhiên a, nam nhân của người làm sao có thể thua được chứ" Nguyên Long cười ha hả nói, bàn tay vuốt nhẹ qua gương mặt của nàng.

Hai nữ Ngưng Quang cùng Thường Y nhìn thấy cảnh đó trong đó trong lòng liền hơi khác thường, ánh mắt hiện lên vài tia hâm mộ nhìn lấy Kỳ Hoa.

Nguyên Long ôm lấy Kỳ Hoa trong hướng, gương mặt hướng về phía Ngưng Quang.

"Ngưng Quang cô nương, cảm tạ đã bảo vệ lấy Kỳ Hoa"

"Không sao, thϊếp thân phải cảm tạ công tử mới đúng" Ngưng Quang nghe thấy Nguyên Long lời nói liền mỉm cười lắc đầu nói.

"Ân" Nguyên Long liền gật đầu đáp, sau đó liền nhìn qua Thường Y nói.

"Thường Y cô nương không bị thương chứ ?"

Thường Y nghe hắn hỏi tới mình liền giật mình, sau đó nàng liền hướng về hắn mỉm cười ôn nhu nói.

"Ta không sao, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi"

"Như vậy tốt rồi" Nguyên Long mỉm cười gật đầu nói, sau đó liền nhìn về phía trước con thuyền, bởi vì hắn liền cảm thấy có một người đang hướng tới nơi này.

Đợi một hồi liền thấy rõ thân ảnh đó, chính là Minh Hiếu.

Toàn thân vẫn trang nhã như lúc trước, chỉ có sắc mặt hơi mệt mỏi mệt chút.

Minh Hiếu ngay khi đáp xuống liền nhìn lấy Nguyên Long, ánh mắt ngạc nhiên nhìn lấy hắn, hắn không ngờ Nguyên Long lấy tu vi Hóa thần đánh với Luyện Hư, không những chiến thằng mà còn nhanh hơn hắn nữa, trên cơ thể cũng không có bất kì vết thương nào lớn cả.

"Không ngờ Long huynh thật đúng như lời đồn thực lực khủng bố như vậy a, Hiếu mỗ lần này thật sự phục huynh a" Minh Hiều chấp tay, gương mặt kính nể hướng về phía Nguyên Long nói.

"Hắc hắc, Hiếu huynh liền tùy tiện a" Nguyên Long nhìn hắn lắc đầu cười nói.

"Chiến đấu xong còn có mỹ nhân đợi sẵn nhào vào lòng huynh ôm ấp, thật sự khiến người khác hâm mộ chết rồi" Minh Hiếu đưa ra ngón tay cái nói.

Kỳ Hoa nghe hắn nói như thế liền ửng đỏ núp vào ngực của Nguyên Long, khiến cho hai vị tỷ tỷ cười nhẹ lấy.

"Tốt rồi, Hiếu huynh cũng đừng có trêu chọc ta nữa" Nguyên Long nói xong liền quay đầu qua nhìn lấy Ngưng Quang nói.

"Con thuyền này còn có thể di chuyển sao Ngưng Quang cô nương ?"

"Vẫn còn đi chuyển được, con thuyền chỉ bị hư hại bên ngoài thôi" Ngưng Quang nhìn hắn gật đầu đáp.

"Ân, như vậy ta liền cùng Kỳ Hoa liền cáo từ trước, mọi việc còn lại đều giao cho Ngưng Quang cô nương, nếu có việc tìm ta liền có thể nói với ta" Nguyên Long hướng Ngưng Quang nói.

"Như vậy công tử đi nghỉ ngơi a, nếu có việc ta liền sẽ tìm đến công tử" Ngưng Quang gật đầu mỉm cười đáp.

"Như vậy ta đi trước" Nguyên Long nói xong liền hướng vào khoang thuyền đi, lúc đi qua Thường Y liền nhìn nàng một cái, trên môi nở nụ cười nhìn lấy nàng.

Thường Y thấy thế vui vẻ mỉm cười đáp lại.

Minh Hiếu thì vẫn ở đó nhìn lấy cử động của ba người, cái này Nguyên Long trính độ tán gái thật sự cao a, chưa gì đã khiến cái đại mỹ nhân này có hảo cảm rồi, hắn bỗng nhiên suy nghĩ cái gì đó liền cười gian.

"Hắc hắc, ta liền giúp tỷ tỷ làm mai mối đi" Minh Hiếu nghĩ tới cảnh tượng tỷ tỷ của hắn đi theo chồng a, tới lúc đó hắn liền không phải sẽ tự do sao, liền có thể đi đây đi đó.

Minh Thế thế mà lại tính gài tỷ tỷ của mình, hắn lại chẳng có cảm giác bức rức gì cả, có đệ đệ như vậy thật không biết phải nói gì a.

"Như vậy ta cũng liền đi nghỉ ngơi a, Ngưng Quang ngươi nếu có gì cần giúp cũng có thể đến kiếm ta" Thường Y sau đó cũng hướng Ngưng Quang nói, sau đó nàng liền hướng về phía lầu các của mình.

Minh Hiếu cũng theo sau cáo từ lấy Ngưng Quang đi về phòng mình.

"Tất cả mọi người, mau quay trở lại con thuyền làm việc đi" Nhìn xem từng người lần lượt đi vào trong khoang thuyền, Ngưng Quang tiếp đó liền hướng tới mấy tên linh gác nói.

Sau khi nghe thấy âm thanh của Ngưng Quang, tất cả mau tên lính gác đều nhanh chóng di chuyển về phía con thuyền, bọn hắn nãy giờ còn sợ lấy Nguyên Long không dám quay trở lại con thuyền a.

Ngay sau đó con thuyền liền lần nữa di chuyển lấy, tốc độ cũng nhanh hơn lúc trước, bây giờ liền không còn người di trì trận pháp nữa, cộng với cái trận chiến kinh khủng lúc nãy liền khiến phần lớn sương mù liền biến mất.

------------

Bên trong khoang thuyền.

"Nguyên Long, cái trạng thái đó của người là cái gì a, nhìn rất mạnh đi, nó có để lại di chứng gì sau ?" Kỳ Hoa nhìn hắn liên tiếp hỏi lấy mấy câu hỏi, nàng thật sự rất tò mò a.

"Cái đó liền xem như bí thuật đi, liền chỉ có ta xử dụng được, hơn nữa còn không có di chứng" Nguyên Long chậm rãi giải thích lấy.

"Cái gì a, nghịch thiên như vậy!" Kỳ Hoa nghe thế liền kinh hô, nên biết một khi gọi là bí thuật liền rất nguy hiểm đi, một khi sử dụng liền sẽ nhận lấy sức mạnh to lớn, nhưng đổi lại cũng sẽ phải trả giá một cái gì đó, nàng lúc trước chỉ dùng cái bí thuật tăng tốc tới bây giờ vẫn chưa xử dụng lại được linh lực a.

"Đúng là nghịch thiên như vậy a, ha ha ha" Nguyên Long nhìn nàng cười nói, dùng tay xoa lấy đầu nàng.

"Nghịch thiên thì sao chứ, còn không phải bị tiểu cô nương ta câu dẫn lấy sao" Kỳ Hoa liền ngước mặt nhìn hắn kiêu ngạo nói.

"Ồ, vậy là nàng tự nhân câu dẫn lấy ta sao ?" Nguyên Long nghe nàng như thế liền cười tà, lập tức ôm nàng lên hướng về phía phòng của mình đi đến.

"Nha, ngươi muốn làm gì a" Kỳ Hoa lập tức kinh hô.

"Đương nhiên là để ngươi câu dẫn ta a, còn nơi nào tốt hơn ngoài phòng tắm kia chứ" Nguyên Long gian ác nở nụ cười nhìn nàng nói.

"Không phải lúc trước ta vừa mới tắm xong sao, bây giờ lại tắm nữa"

"Đó là lúc trước a, hắc hắc hắc"

Trước sự cãi cọ giữa hai người rất nhanh cả hai liền tiến vào trong phòng.

Tiếp đó thời gian trôi qua rất nhanh chóng, con thuyền liền đã đi tới một cái thành trì to lớn, vô cùng khí thế, phía trước cửa thành liền hiện ba chữ to lớn rồng bay phượng múa "Thanh Linh Thành".