Sau trận đua ngựa, Hiếu Trang mời Sa hoàng và các quan đến dùng tiệc ở điện Giao Thái. Điện hình vuông, nằm ở giữa cung Càn Thanh và cung Khôn Ninh, tuy quy mô không lớn nhưng không kém phần tráng lệ nguy nga. Trước điện có bậc cấp làm bằng đá trắng, các khung cửa trong điện đều sơn son thép vàng, cột nhà điêu khắc hoa văn rồng phượng. Trên các bàn tiệc bấy giờ hãy còn để trống, chỉ có rượu. Bàn Hiếu Trang, Sa hoàng và các quan nhất phẩm đặt ở trong điện. Bàn các quan khác đặt ở ngoài điện. Phía sau bàn Hiếu Trang trên tường vẫn còn treo tấm biển của triều Minh, trong biển viết hai chữ “vô vi,” hai chữ này đại thể nói về sự nhu hòa giữa hoàng hậu và hoàng thượng theo triết lý đạo Lão.
Lúc Đài Nã dẫn Mẫn Mẫn vào điện phần đông những người đang trò chuyện ngưng lại ngắm Mẫn Mẫn đến thần người. Mẫn Mẫn có khuôn mặt tròn đầy đặn, trong như trăng rằm. Đôi tay Mẫn Mẫn trắng trẻo như ngọc, bộ tóc dài chấm đất, đen mượt đúng cách "rồng đen quấn cột ngọc" hay còn gọi “ô long quyển trụ” là tướng rất giàu có. Tóc nàng hôm nay được thắt thành hai bím. Trưa nay Mẫn Mẫn mặc áo và váy màu đỏ bắt mắt, vai khoác thêm áo choàng không tay đủ màu trông hệt một con khổng tước kiêu hãnh đang phô bày dáng vẻ. Mẫn Mẫn vừa đi vừa vô thức nhìn sang một hướng, mắt như dán vào nơi đó. Chợt nghe Đài Nã đi kế bên tằng hắng, Mẫn Mẫn mới nhận ra nãy giờ mình cứ ngây đuỗn mà nhìn “người ta,” bèn vội vàng đổi ánh nhìn sang nơi khác.
Khoảng giữa giờ Ngọ có tiếng thông báo Hiếu Trang vào điện. Ngoại trừ Sa hoàng đứng dậy, mọi người quỳ làm lễ tham bái. Hiếu Trang tiến đến đứng bên Sa hoàng bên dưới tấm bản “vô vi,” vẫn là Tô ma ma đứng hầu phía sau Hiếu Trang. Sa hoàng và Hiếu Trang cùng an tọa. Các quan nghe thái giám hô “bình thân” liền hô tạ ơn rồi theo thứ tự đứng lên, ngồi xuống ghế, họ ngồi cách nhau một thước, sau lưng có một thái giám và một cung nữ đứng phục dịch.
Mẫn Mẫn ngồi ở chiếc bàn gần Hiếu Trang, đứng dậy bước lại trước mặt Hiếu Trang, nhún chân cười nói:
-Mẫn Mẫn bái kiến thái hoàng thái hậu, thái hoàng thái hậu vạn phúc.
Hiếu Trang không thấy Mẫn Mẫn đến trường đua mà không trách, còn dịu dàng nhìn Mẫn Mẫn, nói:
-Lâu lắm không gặp cháu, nào, lại ngồi bên cạnh ai gia, qua đây cho ai gia xem, quả thật như một đóa phù dung rất xinh đẹp.
Hiếu Trang nói đoạn sai một cung nữ mang chiếc ghế của Mẫn Mẫn lại đặt bên cạnh chiếc ghế của mình. Mẫn Mẫn không hề ra chiều khép nép khiêm nhường, tươi cười ngồi xuống ghế, nói:
- Thái hoàng thái hậu đã cho phép, cháu sẽ xem nơi đây như nhà của mình!
Hiếu Trang mỉm cười, vừa ngắm Mẫn Mẫn vừa vuốt tóc cô cháu gái, nói:
-Tuổi trẻ thật hay, trong thấy cháu ai gia mới biết mình già, đúng là ai gia đứng ngồi một chút đã thấy mệt rồi, không như cháu, tuổi trẻ non xuân.
-Không phải vậy đâu thái hoàng thái hậu – Mẫn Mẫn nói - Thật ra mỗi mùa thì mùa nào cũng đẹp, xuân hạ thu đông mỗi mùa đều có nét đặc sắc riêng. Con người cũng vậy thôi!
-Thật không?
-Thật chứ, hồi mẹ cháu còn sống thường nói phụ nữ giữ được thanh xuân là nhờ vào chính bản thân của họ, nếu bản thân người phụ nữ cảm giác vui vẻ, tâm trạng thoải mái, yêu đời, tự nhiên cơ thể sẽ tràn trề sức sống, không màng tuổi tác.
-Cháu và Tân Nguyên luôn biết cách làm ai gia vui, nếu có thời gian, cháu nhớ thường xuyên sang đây thăm ai gia.
Hiếu Trang và Mẫn Mẫn trò chuyện tới đây có hai cung nữ rảo chân bước lại gần Tô ma ma, thì thào vào tai Tô ma ma. Tô ma ma gật đầu, nói lại điều vừa nghe với Hiếu Trang. Hiếu Trang gật đầu, hai cung nữ bèn nhún chân lần lượt đi ra khỏi điện.
Sau ba hồi chiêng trống long phụng được vang lên. Hiếu Trang phát biểu ý nghĩa của buổi tiệc, tiếp theo nữa là ba tiếng ngọc khánh báo hiệu yến tiệc bắt đầu.
Các cung nữ bưng thức ăn vào điện, cả đại điện phảng phất mùi thơm khiến mọi người cảm thấy đói bụng.
Hiếu Trang nâng đũa nói mấy câu bằng tiếng Nga với Sa hoàng, Sa hoàng cũng nâng đũa vui vẻ mỉm cười đáp lời Hiếu Trang, sau đó mọi người cũng cầm đũa lên.
Món khai vị của buổi tiệc là món canh vi cá ngó sen. Chén canh điểm xuyết hình lá cúc màu lục được đặt lên cái đĩa tạo dáng như đóa cúc nở vàng tươi. Nước canh trong vắt xâm xấp lưng chừng chén, dập dềnh mấy cọng sen bào mỏng. Các món chính thì được đặt trong bộ đĩa màu hồ thủy, có đĩa hình mộc lan, khiến bàn tiệc trông như trùng dương sóng xanh có hoa mộc lan tươi tắn nổi trên ngàn khơi. Đũa và muỗng thì đều làm bằng vàng.
Bên ngoài đại điện các quan từ nhị phẩm trở xuống dùng muỗng đũa bạc. Bộ chén đĩa mà họ dùng có tên “bạch tuyết hoàng mai” với những cái đĩa tròn màu trắng in hình hoa mai năm cánh màu vàng. Chén là chén sứ tao nhã tinh vi.
Thực đơn có đến một trăm bốn mươi món ăn, cần đến một ngàn năm trăm người phục dịch. Trước yến tiệc hai tháng, mỗi tỉnh được lệnh tiến cử mười đầu bếp giỏi nhất để vào kinh thành hội ý thực đơn, sau một tháng bàn bạc, các đầu bếp đã đưa ra thực đơn.
Sau món khai vị là món Tượng Tinh. Món này trước hết là chọn những tổ yến thật to và được lấy từ các đảo ngoài khơi, rửa cẩn thận rồi nấu bằng nhân sâm và đường Chủng Càu Chỉ, hòa chung với nước lê Vân Nam và bột Kiết Châu Phấn, nấu khô lại rồi tạo thành hình con voi, cuối cùng bỏ vào lò nung cho thật chín và chắc. Khi con voi làm bằng tổ yến đã được nung, các đầu bếp sẽ khoét lưng voi một lỗ trống vừa đủ nhét vào cái bóng cá đã ngâm thuốc bắc phơi khô trong đó. Món ăn được đem đi hấp cách thủy. Để thưởng thức món ăn, thực khách sẽ lấy chiếc kim vàng đâm vào bụng con voi để chất nước nhờn chảy vào chén bạc rồi uống.
Món thứ hai là canh Chi Thảo. Loại cỏ Phương Chi thường mọc trên phiến đá ở ngọn núi Thái Hàng. Đặc biệt, loại cỏ này chỉ vào những năm nhuận mới mọc và chỉ mọc đúng một lần duy nhất vào ngày Trung Thu, và đời sống lại rất ngắn, chỉ gặp phải ngọn gió Bắc đầu mùa sẽ khô héo ngay lập tức. Tương truyền canh này mát, người ăn vào sẽ sảng khoái tinh thần, suốt cả tháng không thấy mệt mỏi, có thể trừ bách bệnh.
Kế đến là món Trứng Công. Thịt công làm nem đã là món quý, trứng chim công lại càng trân quý hơn nữa vì rất khó lấy được trứng công, vì nếu đến gần ổ trứng công sẽ chống cự dữ dội để bảo vệ trứng, thậm chí công phá vỡ ổ trứng để không cho người lấy.
Món thứ tư là heo sữa Phúc Châu. Vùng Phúc Châu có giống heo thịt thơm ngon vô cùng, chuyên ăn loại củ sắn mọc ở đồi Châu Tịch Xương. Bữa tiệc này sử dụng một trăm con heo sữa. Heo được thui qua một lượt để làm sạch lớp lông heo. Tiếp đến đầu bếp ướp các loại thuốc bổ trong vòng ba ngày và đem chưng cách thủy. Lúc ấy thịt heo vô cùng thơm ngon, xương rất mềm.
Món thứ năm là thịt dê nướng, gọi là Sơn Dương Trùng, dê núi được chăm sóc cẩn thận, hàng ngày được cho ăn bằng loại cỏ ở Vân Nam và Quảng Tây. Đây là cỏ “đông trùng hạ thảo” vô cùng quý, là vị thuốc bổ can thận. Dê ăn cỏ quý này, lại ăn thêm các lá cây thuốc bổ khác. Nhà bếp làm thịt dê rồi ngâm thịt vào thùng gỗ đựng nước gừng và rượu quý. Hai ngày sau thịt dê được vớt ra bỏ vào bể bằng sứ chứa sữa dê tươi và nước sâm nhung. Sau một ngày nữa, đầu bếp lau khô thịt dê rồi đem đi nướng, món ăn vô cùng bổ dưỡng này còn có tác dụng trị các bệnh lao phổi, tê bại, bán thân bất toại.
Cứ hết mỗi một món ăn nhạc sẽ tấu lên một bản, sau khi dùng đúng năm món, khách mời sẽ được uống li rượu thuốc nước có tác dụng tiêu thực. Tất nhiên, rượu để đãi khách cũng là loại rượu quý và đại bổ. Nhà bếp sẽ dọn lên năm món một lúc. Cứ mỗi lần dùng năm món ăn mới thì Hiếu Trang sẽ gõ khánh ngọc, một viên thái giám lại vòng tay xướng tên món ăn.
Qua hai canh giờ, các món ăn vẫn tiếp tục được cung nữ bưng ra đặt lên bàn. Tiếng giao phùng mỹ tửu nghe chan chát.
Cuối cùng các cung nữ bưng các mâm bạc tiến vào đại điện, trên mâm là đĩa bánh mì cắt lát mỏng và chén muối nhỏ. Thường thì bánh mì muối là phong tục của người Nga dùng để chào hỏi những người khách mới quen và để bắt đầu một mối quan hệ. Theo người Nga thì bánh mì biểu trưng cho sự giàu có sung túc, trong khi muối có thể bảo vệ thân thể khỏi các bệnh, làm gia tăng sức mạnh.