Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 89: Một chiêu chưởng pháp từ trên trời giáng xuống

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Cao nhân?" Thần sắc Thanh Dương lão nhân khẽ động, cười lạnh nói: "Ngươi cảm thấy lấy ra một cái cớ ngây thơ như vậy thì ta sẽ tin sao?"

"Kỳ đạo của Thiên Diễn đạo hữu ngươi cũng đã thấy được, ngay cả hắn cũng không giải được, ngươi cảm thấy dựa vào tiêu chuẩn của ta thì có khả năng giải được ván cờ kia sao?"

Lâm Mộ Phong tràn đầy kính nể, tiếp tục nói: "Còn có cái hộp kia cũng là cao nhân ban cho, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy được, theo ta tiến vào bí cảnh tới lấy được Băng Nguyên tinh quá thuận lợi sao? Kỳ thực mọi chuyện ở đây hoàn toàn nằm trong sự khống chế của cao nhân, hắn sớm đã mở đường tốt cho ta a!"

"Đây mới là Kỳ đạo, đây mới là Kỳ đạo a!" Sắc mặt Thiên Diễn đạo nhân lập tức ửng hồng, ánh mắt lộ vẻ hướng về, thân thể giống như cũng đang run rẩy, kích động tới nỉ non không ngừng.

Lâm Mộ Phong sợ hãi than nói: "Cao nhân tính toán không lộ chút sơ hở nào, lấy thiên địa làm cờ, thật ra thì ta chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay cao nhân, nhưng ta cũng vui vẻ chấp nhận."

Sắc mặt Thanh Dương lão nhân thay đổi không ngừng, cuối cùng khinh thường lên tiếng cười nhạo, "Ha ha ha, quả thực buồn cười! Con đường tiên phàm đã bị cắt đứt mấy ngàn năm, chỉ là giới tu tiên này làm sao có thể tồn tại nhân vật như vậy? Sắp chết tới nơi, ngươi thế mà còn dùng cái cớ thấp kém như vậy tới dọa ta, ngu xuẩn!"

Ngươi đã nói hắn tính không lộ chút sơ hở, vậy hắn có tính ra ta sẽ gϊếŧ chết các ngươi ở nơi đây rồi cướp Băng Nguyên tinh đi hay không?!

"Ai."

Lâm Mộ Phong thở dài một hơi, mặt lộ vẻ thương xót, "Điểm này tự nhiên cũng nằm trong sự khống chế của cao nhân, ta vốn định khuyên ngươi quay đầu, nhưng ngươi chấp mê bất ngộ, hôm nay chỉ có thể mất đi một đạo hữu."

"Có thủ đoạn gì thì thi triển ra hết đi! Thọ nguyên của ta sắp hết, xem như thật sự có cao nhân này, đắc tội cũng đã đắc tội rồi, cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, ta nhất định phải chạm một cái!"

Thanh Dương lão nhân giống như phát điên vừa nói vừa gật đầu liên tục trông như bị điện giật đây là đang thể hiện sự thách thức, quanh thân của hắn tỏa ra vàng sáng cực mạnh, vô số điểm sáng xanh lơ lửng trước mặt của hắn, theo hắn vung tay lên, đều là cùng hướng về phía Lâm Mộ Phong mà bắn vọt tới!

Đối mặt với vô số điểm sáng xanh, quả tim của Tôn lão đầu giống như muốn nhảy lên tới cổ họng, hoảng tới co rúm lại.

Hắn không thể không nhìn về phía Lâm Mộ Phong, gần như muốn mở miệng thúc giục.

Ngươi vừa rồi mới chém gió mạnh như vậy, tranh thủ thời gian xuất thủ đi a, đứng ở nơi đó bày cái tư thế đó ra làm gì?

Không thấy được công kích của người ta đã sắp tới rồi sao?

Các điểm sáng chấp động nhanh chóng, mắt thấy chỉ còn cách xa Lâm Mộ Phong còn có ba thước.

Vẫn thấy sắc mặt của Lâm Mộ Phong lạnh nhạt như cũ, hắn chậm rãi giơ bàn tay của mình lên, lập tức những điểm sáng kia thế mà giống như nhận lấy một loại lực lượng vô hình nào đó cản trở, đều không ngoại lệ ngừng lại ở trước mặt Lâm Mộ Phong.

Cuồng phong (Gió lớn) chợt nổi lên!

Cuồng phong bao phủ bốn phương tám hướng, thổi bừa bãi về mọi hướng, để chùm râu của Tôn lão đầu cũng đang bay múa lay lắt điên cuồng theo gió, không ngừng lui lại.

Ào ào ào ——

Gió thổi quá lớn, gần như khiến thiên địa cùng bởi đó mà đổi màu.

Đồng thời, một cỗ đạo vận to lớn ngập trời từ trên người Lâm Mộ Phong truyền ra, vào lúc này, thân ảnh của hắn cất cao vô hạn giống như chống lên thiên địa.

"Đây, đây là..."

Sắc mặt Thanh Dương lão nhân thay đổi lớn, trong đôi mắt lộ ra vẻ hoảng sợ trước nay chưa từng có, gần như là run rẩy nói: "Thần ... Thần thông?"

"Ta vốn cho rằng, một chiêu này là cao nhân thuận tay truyền cho ta, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ hắn sớm đã tính tới thời khắc sẽ xảy ra trong ngày hôm nay, lúc đó mới cố ý truyền thụ cho ta phòng thân." Trên mặt Lâm Mộ Phong mang theo rất nhiều cảm khái, càng thán phục với bố cục mà cao nhân bày ra.

"Ngươi, ngươi, ngươi ..." Toàn thân Thanh Dương lão nhân đều đang run rẩy, hắn muốn chạy trốn nhưng lại phát hiện có một cỗ uy thế cường đại đang bao phủ toàn thân hắn, để hắn sinh ra một loại cảm giác chân trời hóc biển không chỗ có thể để hắn trốn.

Lâm Mộ Phong chậm rãi đưa tay lên, "Ngươi từng trông thấy một chiêu chưởng pháp từ trên trời giáng xuống chưa?"

Ông!

Trong hư không, giống như truyền tới tiếng của đại đạo.

Ở trên bầu trời từng tầng từng tầng mây lột ra, lộ ra một cái bàn tay rất lớn!

Ngay sau đó, bàn tay này xuyên qua những đám mây, giống như sao băng lao trên mặt trăng, rơi nhanh về phía Thanh Dương lão nhân!

"Không, không!"

Thanh Dương lão nhân ngửa đầu nhìn lên bầu trời, phát ra tiếng kêu tuyệt vọng.

Mọi phản kháng của hắn ở dưới một chưởng này, tất cả đều biến thành hư vô, không có phản kháng nào có thể ngăn cản bàn tay này dù chỉ một chút.

Xoẹt!

Quần áo toàn thân hắn đều rách tan nát không mảnh vải che thân!

Ngay sau đó, bàn tay trấn áp mà xuống!

Ầm ầm!

Cả đại địa bộc phát ra tiếng nổ vang, rừng núi chấn động tới rung chuyển!

Đợi tới khi bụi mù tán đi, từ trên cao nhìn xuống dưới thì có thể thấy được rõ ràng ở dưới mặt đất lưu lại một cái chưởng ấn vô cùng to lớn!

Về phần Thanh Dương lão nhân thì đã không thấy hình bóng, theo gió mà trôi qua.

"Ông ... Ông bà nội ngoại ta ơi!"

Tôn lão đầu hoàn toàn ngây dại, hắn nhìn vào Lâm Mộ Phong, giống như lần đầu tiên nhận biết người hảo hữu này của mình, ấp a ấp úng nói: "Cái này, cái này cũng là vị cao nhân kia truyền thụ cho ngươi sao?"

"Ta có tư cách gì để cao nhân truyền thụ? Chỉ là một sự may mắn khi quan sát một chút khí tức mà cao nhân để lộ ra một cách tùy ý mà thôi."

Lâm Mộ Phong xoay người nhẹ như mây gió, giống như chỉ làm một việc nhỏ không có ý nghĩa gì cả, nhìn vào chưởng ấn trên mặt đất kia nói: "Ai, đáng tiếc ngộ tính của ta quá kém, chỉ lĩnh ngộ được một hai phần áo nghĩa trong đó."

Một hai phần áo nghĩa?

Chỉ?

Đây chính là thần thông a!

Đôi mắt Tôn lão đầu đã hâm mộ tới đỏ lên.

Lâm Mộ Phong ngươi thay đổi, từ sau khi biết cao nhân ngươi càng ngày càng làm ra vẻ.

Thế nhưng là ... ta cũng rất muốn làm quen với cao nhân a!

"Lâʍ đa͙σ hữu, trước đó ngươi nói ván cờ kia là được cao nhân chỉ điểm có phải thật không?" Thiên Diễn đạo nhân nhìn vào Lâm Mộ Phong, vô cùng chờ mong mà hỏi.

Lâm Mộ Phong khẽ gật đầu, "Tự nhiên là thật."

Thiên Diễn đạo nhân bỗng nhiên bái về phía Lâm Mộ Phong một cái, chân thành nói: "Ta có thể nhìn thấy ván cờ trước nay chưa từng có kia vốn nên thỏa mãn, nhưng biết được trên đời có cao nhân như thế, nếu không đi bái phỏng thì thực sẽ hối hận cả đời, không biết Lâʍ đa͙σ hữu có thể dẫn tiến ta một chút có được hay không?"

"Chuyện này ..." Lâm Mộ Phong nhíu mày, hắn nhìn vào Thiên Diễn đạo nhân một chút, lại nhìn vào Tôn lão đầu tràn đầy mong đợi một chút, trầm ngâm chốc lát nói: "Có thể đạt được cái tủ lạnh này cũng có công lao của các ngươi, hơn nữa, cao nhân có phần thích đánh cờ, ta sẽ thử mang các ngươi đi bái phỏng một chút xem sao."

Thiên Diễn đạo nhân và Tôn lão đầu lập tức chấn động toàn thân lộ ra vẻ mừng như điên.

Lâm Mộ Phong mở miệng nói: "Việc này không nên chậm trễ, đã đạt được tủ lạnh, vậy nhất định phải ngay lập tức mang tới cho cao nhân mới có thể cho thấy được thành ý, đi!"

Lập tức, ba người khống chế lấy độn quang bay về phía Càn Long tiên triều mà tới.

Đi tới trước một ngọn núi, Lâm Mộ Phong lập tức dẫn bọn họ đứng ở dưới chân núi, giọng điệu trịnh trọng nói: "Cao nhân ngay ở trên ngọn núi này, chúng ta đi bộ đi lên."

"Đúng nên như vậy! Đây là tôn trọng cơ bản nhất đối với cao nhân!" Tôn lão đầu và Thiên Diễn đạo nhân rất tán thành, liên tục gật đầu.

Lâm Mộ Phong tiếp tục nói: "Các ngươi nhất định phải nhớ kỹ, cao nhân sở sĩ sống ở phàm trần, chính là thích trải nghiệm cuộc sống bình thường của phàm nhân, bên cạnh hắn khắp nơi là bảo bối, trên đất khắp nơi là cơ duyên, các ngươi nhất định phải khống chế tâm tình của mình cho tốt, lấy thái đồ bình hòa mà đi giao lưu là tốt nhất, bằng không nhất định sẽ làm cho cao nhân không vui."

"Yên tâm đi, trên đường đi ngươi cũng đã nhắc đi nhắc lại không dưới trăm lần rồi!" Tôn lão đàu mở miệng nói.

Lâm Mộ Phong chân thành mà nói: "Đây là kiêng kị của cao nhân, bởi vậy ta mới cường điệu nhiều lần như vậy!"

Đôi mắt Thiên Diễn đạo nhân sáng lên, đột nhiên nói: "Ta giống như có chút đã hiểu tâm tính của cao nhân."
« Chương TrướcChương Tiếp »