Tư Nhất vẻ mặt cũng có chút bất đắc dĩ, nhìn xem may mắn Măc Vũ đã ngủ rồi.
Nếu tỉnh mà nghe cuộc nói chuyện này Tư Nhất nghĩ đến hai hàng lông mày nhíu lại.
Tình hình bây giờ không ổn lắm, thoát ra Huyện cảnh thành, cố chủ lại không biết tung tích, còn bị truy bắt.
Quan trọng hơn có khả năng bị liên lụy vào đám người truy đuổi Yến Viên lệnh.
Tư Ẩn hổ thẹn liên lụy người vô tội.
"Tư Nhất các hạ có tính toán nào không?. Các hạ nếu biết chúng ta Thừa Nhạc Kiếm phhái thân phận, Chắc hẵn cũng rõ chúng ta sở gặp nguy hiểm.
Không bằng chúng ta cùng hợp tác"
Thương Nhị cười nhìn Tư Ẩn đám người, mở miệng " Thừa Nhạc Kiếm phái các hạ nghĩ thật đẹp. Chúng ta Hỏi Các người không liên lụy thế lực khác, cũng không có ý muốn hợp tác cùng các hạ, hiện tại cùng các hạ hợp tác chúng ta Hỏi Các tránh không khỏi bị kéo vào các ngươi phân tranh."
Tư Nhất lại nghĩ lại hiện tại bị Ngạch gia cùng nhằm vào bí mật chưa biết nhó người, biện pháp tốt nhất nên giữ lực lượng lại, nhưng nếu tiếp tục cùng Nhạc Kiếm phái hợp tác khả năng bị nhằm vào thành một nhóm người lớn hơn nữa.
Tư Ẩn bình tĩnh đáp trả "Lẽ nào các hạ không muốn tìm về cố chủ, chúng ta hợp tác đôi bên có lợi, không bằng Hỏi các các hạ một mình tiến đến cứu người. Chúng ta Thừa Nhạc Kiếm phái có nhiều cá nhân đều biết võ nghệ cso thể hỗ trợ tìm người cùng bảo vệ mọi người an toàn."
"Huống chi hiện tại tách ra không phải cho địch nhân cơ hội tiêu diệt từng người một, vậy không phải càng nguy hiểm"
Cường Xướng phụ họa : "Phải vậy, có chúng ta hợp tác sẽ nhanh chóng tìm được Nguyên Hạo"
Đổng Ân trầm mặc không nói gì.
Thương Nhị biết vậy đạo lý nhưng vẫn không vui, nếu không phải Nhạc Kiếm phái người cố chủ cần gì không thấy, làm hắn nhiệm vụ đơn giản biến thành khó khăn cấp bặc!
Tư Nhất nghĩ nghĩ lắc đầu lại gật đầu.
"Chúng ta có thể hợp tác"
Thương Nhị gấp "Đại nhân"
Tư Nhất tiếp tục nói "Nhưng chỉ đến khi tìm được Nguyên Hạo, Hỏi các sẽ không cùng các hạ cùng đường"
Thương Nhị nghe đến đó vui mừng, liếc mắt Nhạc Kiếm phái người còn nhếch lên khóa môi khinh thường.
Tư Ẩn thở ra một hơi, nghe đến Tư Nhất nói nhưng mà làm tâm hắn nhấc lên, may mắn đồng ý.
Cường Xướng bị biểu tình Thương Nhị làm đến tức hai mắt trừng ngồi không yên thường huy hai hạ thân thể muốn đứng dậy đánh nhau.
Không để ý đến hai người ám ngầm đấu nhau.
Đổng Ân không hề có ý kiến đồng ý.
Nơi đây không an toàn, làm người tìm ích dã vật đỡ đói, tiếp tục tìm nơi ẩn trốn.
Sâu trong núi rừng địa hình cây rậm rạp toàn là đại thụ cao lớn, Tư Nhất đám người ẩn thân trong mấy thân cây to rỗng, bị thương người được an trí nằm trong gốc cây.
Còn lại người ngồi vây quanh bên ngoài ăn uống, nghĩ ngơi.
Tư Nhất lấy ra bên người một bình nhỏ tinh xảo được đạy nắp rất tỉ mỉ, quanh bình trơn bóng không nhiều dư thừa chỉ có màu trắng sữa, mở ra nắp bên trong, làn gió thổi qua hương bụi phấn trong bình bị thổi bay lên.
Tư Nhất nhanh nhẹn đóng lại nắp bình, rất nhanh có rất nhiều loài bướm bay đến chúng quanh hồi nãy bột phấn bị thổi.
Chúng đều nhìn thật bình thường loại bướm, màu sắc thiển nâu không chút nào đặc biệt.
Bên cạnh Đổng Ân nhanh chóng bắt mấy chỉ bươm bướm cất bào một cái bố.
Có thể đi đường Lục Khánh tò mò, Tư Ẩn mấy người cũng khá tò mò nhưng ngại ở miệng.
Lục Khánh lại hoạt bát nhiều, chạy đến bên Đổng Ân tò mò hỏi "Các ngươi bắt loài bướm này làm gì?. Chẳng lẽ nó không là bình thường bướm ?"
Đổng Ân liếc mắt Lục Khánh không trả lời.
Đứng bên cạnh Thương Nhị giải thích "Các ngươi không biết đi, đây đúng là không phải bình thường điệp, nó là điệp huân hoa"
Điệp huân hoa chính là điệp loại yêu thích vô cùng hương hoa, nhưng cũng không phải loài hoa nào cũng có khả năng khiến nó lập tức bay tới. Đại nhân cầm bình phấn chính phấn hoa huyên ải cành lá màu tim cánh hoa như trái tim, một năm nở hai lần, lại yêu thích sống trong đầm lầy biên, muốn ngắt lấy hay bồi dưỡng không dễ, vì hạt giống rất khó lấy, quan trọng hơn là đã có đầm lầy tất nhiên có sinh vật nguy hiểm.
Bột phấn hoa huyển ải kết hợp với vài lại đặc chế hương liệu sẽ hấp dẫn đến điệp huân hoa.
Các ngươi tò mò điệp huân hoa có tác dụng gì đi?
Nói thật loại điệp này trên cánh có vài đường vân đóa hoa, nếu ngươi chú ý sẽ thấy, chúng thường sống và sinh sôi nhanh chóng xung quanh cây cỏ.
Nhưng nếu dùng bột phấn huyên ải hoa đặc biệt pha chế, sẽ là điệp dẫn đường tốt nhất.
Cố chủ lần này là Nguyên Hạo, đề phòng vạn nhất chúng ta trên người Nguyên Hạo có rải một loại phấn hoa nhưng không phải Huyên Ải hoa mà là phấn của lá cây huyên ải hoa.
Lục Khánh vỗ tay "Ta biết, có phải không điệp huân hoa sẽ bị hấp dẫn đến bến người Nguyên Hạo"
Thương Nhị cười cười "Là cũng không phải"
Lục Khánh "Là sao?"
Thương Nhị " Đúng là sẽ tìm Nguyên Hạo, nhưng chỉ có điệp huân hoa nghe huyên ải hoa bột phấn mới có thể truy tìm bột phấn lá huyên ải hoa"
Còn lại nếu điệp huân hoa nghe được hương hoa khác, lập tức sẽ mất tác dụng.
Lục khánh "Vậy cũng quá không bảo hiểm đi"
"Đúng là vậy, nhưng chỉ cần chú ý, phóng điệp huân hoa bên cạnh bao tải có ngâm qua nước huyên ải hoa, tác dụng sẽ luôn duy trì.
Mà một lại bột huyên ải hoa đều cần một lần đặc chế khác nhau thành phần, cho nên khi tìm người, nếu là cùng tìm nhiều người khác nhau sẽ không bị lầm người.
Tuy công đoạn khá khó khăn, nhưng tắc dụng cực đại, Hỏi các mỗi người đều có một loại đặc chế huyên ải hoa cùng đặc chế tương xứng bột phấn lá huyên ải hoa.
Nguyên Hạo trên người là huyên ải hoa của Tư Nhất nên mới dùng bột hoa của Tư Nhất.
Lục Khánh hai mắt mạo quang, sùng bái nhìn Hỏi Các người.
"Quá thần kỳ, chúng ta Thừa Nhạc Kiếm phái nếu có như vậy điệp dẫn đường không lo lạc mất a". Lục Khánh hâm mộ nha.
Cường Xướng cho Lục Khánh một vỗ.
"Khụ khụ"
"Cường Xướng ngươi làm gì" Lục Khánh nhe răng trợn nhìn Cường Xướng hữu lực cơ bắp cánh tay, nhe răng.
Vυ"t cho Lục Khánh một cái xem thường ánh mắt , Cường Xướng không thèm đếm xỉa đến Lục Khánh.
"Uy, uy"
"Thật vô nhân quyền" Lục Khánh đau nhe răng chống đỡ mới bình yên thân thể bị chụp một chưởng nhẹ như yến của Cường Xướng.
Tư Ẩn không mắt nhìn không kiến thức Lục Khánh, Hỏi các tin tức nhất linnh thông, có một vài thủ đoạn truy tung có gì bất ngờ.
Tư Ẩn hoài nghi Lục Khánh tại Thừa Nhạc Kiếm những năm đó học tập tương quan tri thưc chạ đi đâu rồi. Xem ra về phải vì Lục Khánh sao biến mười lần thường thức Ngân Triều mới được.
Rùng mình, Lục Khánh thấy lạnh siu siu, bỗng dưng có dự cảm không lành, mắt lé Cường Xướng không nhìn hắn, xem cũng không ai khác thường.
Lục Khánh vỗ vỗ ngực" Không có việc gì tự mình dọa mình, đều tại thời tiết quá lạnh" kéo trên người cái áo.
Điệp huân hoa trong bao tải bao múa lung tung.
Đổng Ân xem chúng cùng hương một phương nhào đến, hiểu rõ là tây nam phương vị.
Đổng Ân nhìn như vậy một màn không khoi nhớ đến sai thất gặp Nguyên Hạo cơ hội đúng là phương hướng này.
"Đại nhân, phương hướng ở tây nam"
Tư Nhất gật đầu, phân phó mọi người người nghỉ này ngơi tại chỗ, ngày mai xuất phát timg người.
"Hảo"
Thương Nhị, cùng Đổng ân mấy người lui ra .