Chương 9: Tra hỏi

"Đây là báo cáo kiểm tra sức khỏe và kết quả giám định Ngụy Trang của cô, cô có thể xem thử." Trang Minh Nguyệt không giới thiệu thiếu niên buồn ngủ ngồi cạnh mình, trực tiếp đưa một tệp tài liệu cho Thời Kiến Hạ.

Thời Kiến Hạ cũng có chút tò mò về tình trạng cơ thể của nguyên chủ, bèn mở tài liệu ra xem.

Một loạt chỉ tiêu không đạt đỏ chói khiến cô suýt thì lóa mắt. Nhìn kỹ lại, đây đều là các chỉ số sức khỏe của cơ thể, kết quả cuối cùng cho thấy cô bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, nhưng không mắc bất kỳ căn bệnh đặc biệt nào.

Đối với kết quả kiểm tra sức khỏe này, Thời Kiến Hạ không hề cảm thấy bất ngờ.

Cha nguyên chủ mất tích, địa vị trong gia tộc tuột dốc không phanh, bị ném tới dòng nhánh chịu đủ loại ức hϊếp, chưa từng có một bữa cơm no nào.

Về sau cô lén lút bỏ trốn, mỗi tháng nhận được 600 tinh tệ tiền cứu trợ, nhưng phải chi ra một nửa đóng tiền thuê nhà, hơn nữa bởi vì là vị thành niên không có trình độ, căn bản không tìm được công việc thích hợp, chỉ có thể làm nhân viên tạm thời, siết chặt đai lưng sống qua ngày.

Mỗi lần cô đều đợi siêu thị giảm giá, mua thật nhiều dịch dinh dưỡng sắp hết hạn về dự trữ, hàng hết hạn cũng uống như bình thường, lâu ngày như vậy, cơ thể có thể khỏe mạnh mới là lạ!

Nghĩ đến đây, bụng Thời Kiến Hạ đột nhiên kêu rộp rộp hai tiếng. Phỉ Phỉ ngoan ngoãn ngồi xổm trên bàn nghe thấy rõ ràng, lập tức nhô đầu nhỏ nhìn về phía bụng cô.

Thời Kiến Hạ: "..."

Trước đó còn chưa xấu hổ lắm, nhưng bị nó nhìn như vậy, ngay cả Cố Cung cũng sắp móc ra luôn rồi!

Hết lần này đến lần khác, vật nhỏ này lại lắc lắc cái đuôi to lông xù, đôi mắt trong mong nhìn sang Công Dã Ký Vọng, chân trước mập mạp hơi duỗi về phía trước.

Thời Kiến Hạ: "..."

Cô lập tức tóm lấy móng vuốt của Phỉ Phỉ, áy náy mỉm cười: "Ngại quá, buổi sáng tôi chưa ăn gì, bụng có hơi đói."

Nếu không phải cảm thấy mang theo nhóc con này có thể làm dịu bầu không khí, cô chắc chắn sẽ nhét nó vào "Sơn Hải Kinh" ngay lập tức!

Trang Minh Nguyệt cười một tiếng: "Là tôi cân nhắc không chu toàn."

Cô ấy ra hiệu thư ký đi lấy thức ăn.

Công Dã Ký Vọng cũng hơi tỉnh táo một chút.

Đối diện với ánh mắt khát vọng của Phỉ Phỉ, anh khẽ cười một tiếng, đưa tới một tiên tinh thể lớn bằng trứng bồ câu.

Hai mắt Phỉ Phỉ lập tức sáng bừng, nâng đầu nhỏ nhìn hai chân trước đang bị Thời Kiến Hạ nắm chặt, lỗ tai mềm mại hơi giật giật.

Thời Kiến Hạ: "..."

Rốt cuộc thằng nhóc này có biết câu "Bắt người tay ngắn, ăn người miệng mềm" không vậy? Bây giờ ăn cho thỏa thích, sau này không biết khi nào phải phun ra đâu!

Dường như Công Dã Ký Vọng nhìn ra sự do dự của cô, một tay chống cằm cười nói: "Không phải thứ gì đáng tiền, nhóc con rất đáng yêu."

Đã nói đến nước này, Thời Kiến Hạ cũng không tiện từ chối nữa, chỉ đành buông Phỉ Phỉ ra.

Đạt được tự do, nhóc con vui mừng đong đưa cái đuôi to, nhận lấy tinh thể Công Dã Ký Vọng đưa tới.

Thời Kiến Hạ đau đầu khẽ bóp ấn đường, quyết tâm sau khi trở về phải giáo dục vật nhỏ này thật tốt, không thể cứ thấy thức ăn là mềm chân!

Đúng lúc này, cô lại thấy vật nhỏ giơ tinh thể tới trước mặt mình.

Cô khẽ sửng sốt.

Phỉ Phỉ thấy cô không nhận, lại giơ cao hơn.

Trang Minh Nguyệt nhướn mày: "Nhóc con thông minh quá."

Dường như Phỉ Phỉ biết cô ấy đang khen mình, cái đuôi nhỏ lắc lư càng vui vẻ hơn, sau đó nhảy vào lòng Thời Kiến Hạ, kín đáo đưa tinh thể cho cô.

Thời Kiến Hạ sờ đầu nhỏ của Phỉ Phỉ, nhét tinh thể vào miệng nó.

Phỉ Phỉ trợn tròn mắt, ngậm tinh thể cọ cọ lòng bàn tay cô, đáng yêu đến mức khiến người ta muốn hôn một cái thật kiêu!

Khúc dạo ngắn này nhanh chóng trôi qua, sau khi Thời Kiến Hạ nhét đầy bao tử, cô bắt đầu lật xem kết quả giám định Ngụy Trang.

Lúc giám định Ngụy Trang, bác sĩ chỉ bảo cô đặt "Sơn Hải Kinh" vào máy để quét, giống hệt như quét CT vậy. Thời Kiến Hạ cũng không rõ rốt cuộc giám định như thế nào, nhưng kết quả chỉ có một trang giấy mỏng manh, nội dung trên giấy cũng ít ỏi đến đáng thương.

[Tên Ngụy Trang: Sơn Hải Kinh]

[Cấp bậc: Cấp C]

[Phân loại Ngụy Trang: Ngụy Trang triệu hoán]

[Khả năng Ngụy Trang: Có thể triệu hồi bất kỳ sinh vật hoặc không phải sinh vật nào có tên trong sách, với tư cách là Ngụy Trang thứ cấp]

[Cấp bậc chiến đấu: Cấp 1]

Thời Kiến Hạ bình tĩnh xem thật kỹ bản giám định Ngụy Trang này, thấy nó hơi khác với nội dung trên trang bìa quyển sách "Sơn Hải Kinh", bèn nhìn về phía Trang Minh Nguyệt với ánh mắt thăm dò.

Phía đối diện cô, Phỉ Phỉ đặt mông ngồi lên lòng bàn tay Công Dã Ký Vọng, được anh đút ăn từng viên tinh thể giống như hamster nhỏ, ăn vô cùng ngon miệng.

Công Dã Ký Vọng cũng không hề cảm thấy mình đang bị ăn vạ, anh sờ sờ lông mềm trên lưng nó, lại xoa xoa bóp bóp chân ngắn mũm mĩm, quả thực là yêu thích không nỡ buông tay.

Trang Minh Nguyệt hoàn toàn coi nhẹ một người một Phỉ bên cạnh, chính thức bắt đầu tra hỏi: "Cô phát hiện có người bị trùng tộc ký sinh khi nào?"

Thời Kiến Hạ đáp: "Buổi sáng hôm nay, chủ nhà đến gõ cửa, hỏi tôi có thấy con mèo Tam Hoa nhà bà ấy ở đâu không. Khi ấy tôi để ý sau gáy bà ấy có vết căn của Rết Xương Đỏ, nhận ra tình huống bất ổn, tôi lập tức gọi điện tới đường dây nóng."

Trang Minh Nguyệt nhíu mày, động tác vuốt ve lông xù của Công Dã Ký Vọng cũng dừng lại.

Phản ứng của hai người nói cho cô biết, cô có vấn đề!

Thời Kiến Hạ mấp máy môi, hiểu biết về trùng tộc trong trí nhớ của nguyên chủ có hạn, cô hoàn toàn không thể phán đoán ra câu trả lời của mình có vấn đề ở đâu.

Trang Minh Nguyệt không lập tức chất vấn, mà hỏi cô: "Lúc đó trạng thái của bà ấy thế nào?"

Thời Kiến Hạ miêu tả lại tình cảnh lúc mình gặp bà Lưu, bao gồm cả cảnh tượng sau khi bà Lưu ra khỏi phòng và lúc gặp lại bà ấy.

Đầu ngón tay Trang Minh Nguyệt gõ nhẹ xuống mặt bàn, yên lặng một lát mới nói: "Khi Rết Xương Đỏ ký sinh vào cơ thể người, nó sẽ lập tức tiết ra chất độc đỏ làm tê liệt não bộ con người, từng bước nuốt trọn tủy sống, mọc ra những xúc tua thần kinh để kiểm soát cơ thể người, duy trì các chức năng sinh lý của con người hoạt động bình thường."

"Lúc này, ý thức của con người chưa hoàn toàn biến mất, nhưng họ không hề hay biết mình đang bị ký sinh. Họ sẽ liên tục lặp đi lặp lại việc có chấp niệm sâu nhất trước khi bị ký sinh, nhưng chỉ khoảng 5-6 tiếng sau, khi hút cạn tủy sống, Rết Xương Đỏ sẽ chui ra khỏi cơ thể vật chủ, khiến người bị ký sinh hoàn toàn tử vong."