Chương 6: Cứu viện tới

Thời Kiến Hạ lắc đầu, cố gắng đè xuống cảm giác choáng váng.

Tuy cô không kịp nhìn kỹ năng thiên phú của nhóm Ngụy Trang thứ cấp, nhưng cô hoàn toàn có thể đoán được, chắc chắn mình đã mở ra một cheat code vô cùng mạnh mẽ! Chẳng qua cũng không biết có triệu hoán được Ngụy Trang thứ nào có thể đánh bại bà Lưu bị ký sinh và con quái vật toàn thân mọc đầy bướu thịt kia không nữa.

Nghĩ đến đây, động tác vuốt ấn đường của Thời Kiến Hạ dừng lại.

Nếu nhớ không nhầm, sau khi lao ra khỏi phòng, cô có nghe thấy tiếng con quái vật bướu thịt bò lên tường. Nhưng không biết từ lúc nào, tiếng ấu trùng Rết Xương Đỏ chuyển động các chi đã lấn át tiếng bò của con quái vật đó.

Thời Kiến Hạ nín thở, cẩn thận từ lan can cầu thang nhìn xuống.

Một giây sau, toàn thân cô cứng đờ.

Cái đầu lớn xấu xí đang chen giữa khe hở tay vịn cầu thang, cả người treo ngược trên trần nhà, lưỡi dài đỏ thẫm thè xuống, chảy ra nước dãi mặn tanh tưởi, thèm thuồng nhìn cô.

"A a a a!" Thời Kiến Hạ vô thức hét lên, hung hăng đâm chiếc chổi sắt chỉ còn lại cán vào người quái vật!

Phụt!

Như có thứ gì bị đập vỡ, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

Thời Kiến Hạ vội vàng ngậm miệng lại, tóm lấy núi Bất Chu đang chuẩn bị tiến lên kiếm chác một chén canh, ném mạnh xuống dưới.

Khí lạnh bắn tung tóe, ngọn núi lớn chừng bàn tay phình to ra một mét.

Hư ảnh cao lớn, mang theo khí thế không thể cản nổi, áp đảo thể ký sinh trùng ấu Rết Xương Đỏ bị cây chổi sắt đâm thủng.

Như tiếng gầm vang dội của cự thú trên đỉnh núi thần, âm thanh xa xăm kéo dài vang vọng khắp nơi, là hương thơm của hoa cỏ tỏa ra trong ánh bình minh, là tiếng chim hót líu lo dưới ánh mặt trời rực rỡ.

Tinh thần mệt mỏi của Thời Kiến Hạ như được gột rửa bởi một sức mạnh bí ẩn nào đó, mọi cảm xúc tiêu cực đều bị cuốn trôi sạch sẽ, tinh thần trở nên trong suốt sáng ngời.

"Sơn Hải Kinh" nổi bồng bềnh giữa không trung lại bắt đầu chuyển động, mở ra trang sách ghi chép về núi Bất Chu.

Cấp bậc Ngụy Trang thăng cấp cần 0/10 Trùng Xúy cấp C biến thành 1/10; Cấp bậc chiến đấu thăng cấp cần 1/10000 tinh thể trùng tộc biến thành 101/10000; Thiên phú Ngụy Trang "Bất Chu chi nộ" cũng đang trong thời gian làm lạnh.

Những số liệu biến hóa này khiến Thời Kiến Hạ lập tức nhìn về phía quái vật bị Rết Xương Đỏ ký sinh bên dưới cầu thang.

Nó như một chiếc khăn rách rưới, mềm oặt treo trên tay vịn cầu thang tầng dưới. Lớp da trên người bị mục nát, bốc mùi hôi thối với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Những khối u thịt mọc trên tứ chi và đầu cũng như bị kí©h thí©ɧ dữ dội, những ấu trùng Rết Xương Đổ ẩn chứa bên trong đang ngọ nguậy điên cuồng, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của bướu thịt.

Nhưng mục nát rất nhanh đã lan tới bướu thịt, có một vài ấu trùng Rết Xương Đỏ khá may mắn, cắn thủng bướu thịt chui ra ngoài. Còn những ấu trùng chưa phát triển hoàn thiện không thể rời khỏi bướu thịt, liền thối rữa cùng với mẫu thể.

Có dị thú bay tới, một cước giẫm nát ấu trùng Rết Xương Đỏ. Sau đó nó khẽ nheo mắt hất cằm, tựa như một vị thần hưởng thụ tế phẩm của mình. Từng viên tinh thể màu đỏ nhỏ bằng hạt gạo giống như cây nhang được châm lửa, tỏa ra một làn khói xanh lơ lửng bị nó từ từ hấp thụ.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, những con ấu trùng Rết Xương Đổ trong hành lang đều bị các dị thú và thần sơn chia sạch, đảm bảo không còn sót lại một tinh thể nào. Thậm chí có hai Ngụy Trang vì tranh giành cùng một tinh thể mà suýt lao vào đánh nhau.

Thời Kiến Hạ nhanh tay lẹ mắt, tay trái gạt một dị thú, tay phải níu một tòa thần sơn, quả quyết nhét cả hai vào lại "Sơn Hải Kinh".

Nhìn thấy cảnh này, mấy Ngụy Trang khác khẽ cứng người trong chốc lát, rồi lại điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục lơ lửng trong không trung, vờ như cái gì cũng không biết, cái gì cũng không thấy!

Nhìn đám Ngụy Trang còn lại không còn suy nghĩ muốn đánh nhau, Thời Kiến Hạ cười tủm tỉm: "Ngoan nha."

Phát tài! Phát tài rồi!

Số lượng sinh vật và phi sinh vật được đặt tên trong "Sơn Hải Kinh" quả thực nhiều vô số kể. Nếu tất cả đều có thể trở thành Ngụy Trang thứ cấp được cô triệu hoán ra, chỉ cần xếp chồng chúng lên nhau thôi cũng đủ để đè chết toàn bộ trùng tộc! Có người nào xuyên không mà có bàn tay vàng to hơn cô không chứ?

Trong đám Ngụy Trang, một con Phỉ Phỉ khẽ đảo đôi mắt to tròn ngập nước, chủ động bay đến đậu trên vai Thời Kiến Hạ, vẫy vẫy chiếc đuôi dài màu trắng, nghiêng đầu nhỏ cọ cọ vào má cô.

Lại là một con thú lông xù!

Nhưng bây giờ không phải lúc vuốt lông thú, bà Lưu bị Rết Xương Đỏ ký sinh vẫn còn chưa xuất hiện!

Thời Kiến Hạ suy nghĩ một lúc, không xuống lầu thăm dò xem bà Lưu ở đâu, mà dẫn theo một đám Ngụy Trang chạy lên trên.

Trong hành lang quá chật hẹp, nếu có những quái vật bị Rết Xương Đỏ ký sinh khác bao vây tấn công, những Ngụy Trang thứ cấp chưa trưởng thành này chưa chắc đã bảo vệ được cô.

Cách sáng suốt hiện tại là trèo lên sân thượng, chờ đợi ban điều tra trùng tộc tới cứu.

Thời Kiến Hạ tiếp tục duy trì trạng thái dung hợp tác chiến với Cửu Vĩ Hồ, ra lệnh cho núi Bất Chu đi trước mở đường. Tới khi cô mở cánh cửa sắt rỉ sét trên sân thượng, bà Lưu bị ký sinh cũng không đuổi theo.

Nhưng trong lòng chẳng những không thoải mái, trái lại còn dâng lên cảm giác căng thẳng khó nói lên lời.

Loại cảm giác này giống như có một ánh mắt đang lén lút nhìn cô, vừa tham lam vừa bẩn thỉu.

Ở đâu?

Thời Kiến Hạ một tay tóm lấy cây gậy sắt mời tìm được trong hành lang ban nãy, một tay ôm chặt Phỉ Phỉ, ánh mắt cảnh giác đảo qua mọi ngóc ngách trên sân thượng.

Không...

Không thấy...

Vẫn là không...

Đột nhiên, cô chợt nghĩ tới khả năng nào đó, lông tơ trên người dựng đứng, lập tức ngẩng đầu nhìn lên.

Trên thùng nước cũ kỹ rỉ sét, một con quái vật mọc đầy chi dài ngoằng đang bám víu phía trên. Cái đầu của nó vặn vẹo và kéo dài theo tư thế vô cùng kỳ quặc, khóe miệng từ từ nhếch lên hai bên, lộ ra những chiếc răng nanh nhọn hoắt trắng toát.

Trong khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, thể ký sinh Rết Xương Đỏ nhảy bật dậy, hung hãn lao tới giống như tang thi nhìn thấy máu thịt.

Ngay khi Thời Kiến Hạ không chút do dự giơ gậy sắt, chuẩn bị đập vào thể ký sinh Rết Xương Đỏ, một mũi tên trắng lạnh như băng xé tan không khí, lao thẳng vào hộp sọ của nó với độ chính xác không thể chê.

Phần phật!

Ngọn lửa trắng lạnh bùng lên, những đốm lửa nhỏ khẽ lướt qua tóc mai của Thời Kiến Hạ, trong chớp mắt đã thiêu rụi quái vật ký sinh thành tro bụi.

Một viên tinh thể màu đỏ rực lớn bằng trứng bồ câu rơi xuống đất, phát ra tiếng vang giòn tan.