Nghĩ đến đây, Tô Cửu Trọng khẽ thở dài. Bách Lý Huyền Hào trường quân sự Tinh Khung, Tước Kinh Hồng trường quân sự Bắc Liệt, Giang Ứng Độ trường quân sự Nhước Thủy, Bạch Thất Thất trường quân sự Phong Diễn, tất cả đều mạnh đến thái quá!
Nhưng ai cũng hiểu, các chiến lược sư đỉnh cấp không dễ gì xuất hiện, năm trường quân sự lớn của liên bang mất gần nửa thế kỷ cũng chỉ đào tạo ra được bốn chiến lược sư trẻ tuổi tài năng khiến người khác phải kính nể này.
Tô Cửu Trọng cho rằng khoảng cách giữa các chiến thuật sư có lớn đến đâu cũng không thành vấn đề. Miễn là các thành viên Trường quân sự Nam Đằng đủ mạnh, có thể tạo ra một lối chơi ăn ý mà các trường khác không thể bắt chước, việc giành chức vô địch giải đấu năm sau là điều hoàn toàn khả thi.
Anh ấy muốn lập đội chiến đấu với nhiều người khác nhau, thích nghi với phong cách chiến đấu của từng người, tìm ra điểm cân bằng trong đó. Anh hy vọng rằng, khi đối mặt với các tình huống bất ngờ, đồng đội có thể toàn tâm toàn ý chiến đấu, không cần lo lắng phía sau.
-
Ba người trở về căn cứ một chuyến, giao hết toàn bộ hai mươi bảy con Bọ Cánh Xanh. Bọn họ nhất trí quyết định đổi vật liệu thành tinh tệ, chia ba phần gửi thẳng vào tài khoản.
Tô Cửu Trọng vốn không muốn nhận khoản tiền này, nhưng Thời Kiến Hạ và Quân Tiểu Diệc khăng khăng kiên trì. Anh ấy cũng cảm thấy từ chối mãi chẳng có ý nghĩa gì, bèn nhận lấy ý tốt của hai người. Chẳng qua lúc phân chia tinh thể, anh ấy không nhận nữa.
Đến lượt Quân Tiểu Diệc, cậu bày tỏ mình không giúp đỡ được gì nhiều, chỉ cần ba viên tinh thể cấp 1 là đủ rồi.
Thời Kiến Hạ lười cò kèo với cậu, dứt khoát chia đôi số tinh thể rồi nói: "Đừng khách sáo đẩy tới đẩy lui nữa, cho cậu thì cậu cứ cầm. Có thể sau này chúng ta sẽ thường xuyên cùng nhau săn gϊếŧ trùng tộc, cậu cung cấp tình báo, tôi cung cấp chiến lực."
Quân Tiểu Diệc gãi đầu, vui vẻ nói: "Vậy tôi không khách sáo đâu."
Thật ra cậu đã thức tỉnh Ngụy Trang hơn nửa năm, nhưng vì "Bồ công anh" quá yếu, Hiệp hội không phân nhiệm vụ cho cậu, mà nhiệm vụ chiêu mộ của Ban điều tra trùng tộc càng không tới lượt cậu. Cậu chỉ có thể nhận công việc văn chức đơn giản, miễn cưỡng kiếm đủ tinh thể cho "Bồ công anh" tiêu hao hằng ngày.
Mấy ngày trước, cậu thông qua bài kiểm tra lý thuyết của Hiệp hội, nhận được chứng nhận tiến vào khu trùng chiếm. Thế là cậu bèn đến thử vận may, không chừng có thể kết hợp với đồng đội săn gϊếŧ trùng tộc, kiếm chút thù lao.
Cậu đã thấy rõ thực lực của Thời Kiến Hạ, tuyệt đối là không có đối thủ cùng cấp. Nếu có thể tăng cấp bậc chiến đấu của Ngụy Trang, vượt cấp khiêu chiến cũng chỉ là chuyện bình thường.
Hơn nữa cậu vẫn luôn cảm thấy Ngụy Trang thần tích "Sơn Hải Kinh" không chỉ có cấp C. Cho dù bây giờ là cấp C, biết đâu sau này có thể tăng lên cũng không chừng! Nói chung, ôm đùi Thời Kiến Hạ là chuẩn, không thể sai được!
Ba người một lần nữa quay về khu trùng chiếm. Lần này Thời Kiến Hạ và Quân Tiểu Diệc không ra tay, để Tô Cửu Trọng hoàn thành nhiệm vụ của mình trước.
Thế là hai người khoanh chân ngồi trên máy phi hành, răng rắc cắn hạt dưa. Còn Tô Cửu Trọng thì khiêng súng máy hạng nặng, săn gϊếŧ mười con Bọ Cánh Xanh.
Trình độ chiến đấu này, Thời Kiến Hạ và Quân Tiểu Diệc căn bản không xen tay vào được, chỉ có thể ngồi quan sát bên cạnh. qtc còn quay lại quá trình chiến đấu của Tô Cửu Trọng, định về nhà quan sát học hỏi.
Thời Kiến Hạ tấm tắc cảm thán: "Với giá trị vũ lực này của đàn anh Tô, nói Ngụy Trang của anh ấy là Ngụy Trang hệ phòng ngự, chắc cũng chẳng ai tin."
Phong cách chiến đấu của Tô Cửu Trọng khá thoải mái. Đối mặt với tấn công của Bọ Cánh Xanh, anh ấy hầu như không lấy cứng đối cứng, chỉ tránh né phòng ngự, khiến Bọ Cánh Xanh công kích vào khoảng không, dần dần tiêu hao sức lực. Đến khi Bọ Cánh Xanh lộ ra sơ hở, anh ấy mới dùng súng máy bắn mạnh vào phần bụng yếu ớt của nó.
Anh ấy khống chế phạm vi công kích rất chuẩn. Mãi đến khi Bọ Cánh Xanh bị gϊếŧ chết, phần giáp xác sau lưng vẫn hoàn chỉnh, hoàn toàn không bị hư hao giảm chất lượng.
"Khiên Vòm Trời vốn là Ngụy Trang cấp S, đứng đầu trong số các Ngụy Trang phòng thủ. Khiên Vòm Trời của đàn anh Tô đã thăng lên cấp 5, chắc chắn đã tăng cường thân thể của anh ấy rất nhiều, thậm chí cơ thể anh ấy còn cứng cáp hơn cả vũ khí thông thường." Quân Tiểu Diệc nói.
Cậu nâng cằm, bổ sung thêm: "Nếu tôi là anh ấy, tôi tuyệt đối không thỏa mãn với việc chỉ sử dụng "Khiên Vòm Trời" như một Ngụy Trang phòng thủ bình thường. Một lớp phòng thủ tuyệt đối trong một số trường hợp cũng có thể trở thành một công cụ tấn công đáng sợ."
Thời Kiến Hạ nghe cậu giải thích, hơi liếc mắt nhìn qua.
Quân Tiểu Diệc lập tức cười nhe răng: "Tôi chỉ tùy tiện nói một chút thôi. Việc Ngụy Trang vượt qua giới hạn bẩm sinh của bản thân và phát triển những khả năng mới là điều cực kỳ khó khăn."