Chương 41: Khi nào phát tinh thể hàng tháng vậy ạ?

Hảo cảm của Thời Kiến Hạ và Quân Tiểu Diệc đối với anh ấy vùn vụt dâng lên.

Quân Tiểu Diệc không nói lời thừa thãi, nhanh chóng giơ hai tay phóng Ngụy Trang "Bồ Công Anh". Những cánh hoa trắng mềm mại như bông dần tản ra xung quanh dưới sự điều khiến của cậu. Có cánh rơi xuống đất lặng lẽ ẩn mình, có cánh chui vào bụi cỏ, đương nhiên cũng có cánh còn bay xa hơn.

Khung cảnh này thật sự rất đẹp, Thời Kiến Hạ và Tô Cửu Trọng kiên nhẫn chờ cậu dò xét hoàn cảnh xung quanh, đồng thời tìm nơi ẩn núp của Bọ Cánh Xanh.

Chưa tới nửa phút sau, Quân Tiểu Diệc giơ tay chỉ về một phía nào đó: "Hướng ba giờ, cách bức tường 153 mét có một con Bọ Cánh Xanh cấp 1."

Quân Tiểu Diệc nói rất quyết đoán, Tô Cửu Trọng nhìn theo hướng cậu chỉ, quả thực nhìn thấy một con Bọ Cánh Xanh thấp thoáng đang bò lổm ngổm trong bụi cỏ.

Thời Kiến Hạ cũng hơi kinh ngạc với tốc độ thăm dò của cậu.

Bọ Cánh Xanh cấp 1 không cần tới Tô Cửu Trọng ra tay, cô chủ động nói: "Để em."

Rất nhiều trùng tộc, cô chỉ từng thấy qua hình ảnh và mô tả bằng chữ. Nhưng dù hình ảnh có sống động đến mấy cũng không thể sánh bằng vật thể sống thực sự.

Tô Cửu Trọng vừa định đưa cho cô mượn một chiếc khiên, để cô tránh bị thương trong lúc chiến đấu, lại thấy "Sơn Hải Kinh" bỗng lơ lửng giữa không trung, trang sách không ngừng "sột soạt" lật qua lật lại.

Cũng đúng, "Sơn Hải Kinh" của Thời Kiến Hạ là Ngụy Trang loại triệu hoán, có thể trực tiếp chỉ huy Ngụy Trang thứ cấp tiến hành chiến đấu, không cần phải tự mình xông lên.

Chẳng qua Tô Cửu Trọng không quá ủng hộ việc người Ngụy Trang ỷ lại vào Ngụy Trang thứ cấp chiến đấu, mà không tăng cường thực lực bản thân.

Dù sao số lượng triệu hồi Ngụy Trang cấp 1 là có hạn, sức mạnh cũng bị hạn chế trong phạm vi nhất định. Nếu gặp phải tình huống nguy hiểm, thân thể của người Ngụy Trang rất dễ trở thành sơ hở trong chiến đấu.

Nghĩ đến Thời Kiến Hạ và Quân Tiểu Diệc chỉ mới thức tỉnh Ngụy Trang không lâu, chỉ sợ ngay cả những vấn đề cơ bản nhất cũng chưa biết rõ ràng, nếu anh ấy nói quá nhiều sẽ khiến bọn họ họ rối loạn, để về sau mọi người quen thuộc hơn rồi nhắc lại cũng được.

Thế là Tô Cửu Trọng thu lại bàn tay định giơ lên.

Thời Kiến Hạ hùng hồn nói: "Các con, làm việc thôi!"

Vừa dứt lời, núi Bất Chu lập tức dẫn đầu nhảy ra từ "Sơn Hải Kinh". Nó là Ngụy Trang đầu tiên hấp thụ Xúy Trùng, đương nhiên có thể đảm nhiệm vị trí đệ nhất sơn thần, mỗi lần đều là ngọn núi thần nhảy ra nhanh nhất.

Phía sau nó là núi Thiên Đế, núi Thanh Khâu, núi Chiêu Dao, núi Côn Luân...

Lần đầu triệu hoán ra mười tòa sơn thần, chúng nó bay lơ lửng trong không trung, xếp thành một hàng chỉnh tề. Đây là thành quả nhọc lòng huấn luyện gần nửa tháng của Thời Kiến Hạ, cô còn chia các Ngụy Trang thành nhiều nhóm nhỏ.

Bây giờ chỉ cần cô nói muốn làm việc quan trọng, hầu như các nhóc Ngụy Trang đều ngoan ngoãn chờ đợi mệnh lệnh. Điều này cũng khiến "Hiệu trưởng nhà trẻ" Thời Kiến Hạ được an ủi phần nào.

Thấy mười tòa sơn thần bay về phía Quân Tiểu Diệc chỉ, "Sơn Hải Kinh" lại tiếp tục lật sách, sau đó bắt đầu "nhả" Ngụy Trang.

Thấy vậy, Tô Cửu Trọng không khỏi ghé mắt nhìn thêm vài lần.

Một Ngụy Trang có thể triều hoán hơn mười Ngụy Trang thứ cấp cấp 1, "Sơn Hải Kinh" cũng xem như nổi bật trong nhóm Ngụy Trang cấp C.

Lại thêm mười Ngụy Trang nhảy ra, tất cả đều là Ngụy Trang thuộc loài chim do Tất Phương dẫn đầu, ngoan ngoãn bay trên không trung.

Tô Cửu Trọng bắt đầu cảm thấy tình huống có gì đó không đúng.

Thời Kiến Hạ hỏi: "Còn không? Vị trí tiếp theo ở đâu?"

Quân Tiểu Diệc ồ một tiếng, tiếp tục báo địa điểm: "Hướng 7 giờ, cách 277 mét có một con Bọ Cánh Xanh cấp 1."

Tất Phương hót vang một tiếng, mang theo 9 đàn em hùng hổ bay đi.

"Sơn Hải Kinh" vẫn đang "nhả" Ngụy Trang.

Ấn đường Tô Cửu Trọng khẽ nhúc nhích.

Quân Tiểu Diệc lại báo: "Hướng 6 giờ, cách 421 mét có một con Bọ Cánh Xanh cấp 1."

Phượng Hoàng lại dẫn 9 đàn em lao đi.

"Sơn Hải Kinh" vẫn đang "nhả"...

Lần này không cần Thời Kiến Hạ hỏi, Quân Tiểu Diệc chủ động báo liên tiếp 10 vị trí.

Cuối cùng, cậu cảm thấy nói từng cái như vậy quá phiền, dứt khoát lập ra một bản đồ trên quang não.

Chưa đến mười phút, mọi cảnh vật trong bán kính 500 mét đều hiện rõ trên bản đồ. Quân Tiểu Diệc còn tri kỉ đánh dấu từng chấm đỏ, trên mỗi chấm đỏ ghi rõ cấp bậc và chủng loại trùng tộc.

Quân Tiểu Diệc lau mồ hôi trên trán, nói: "Với cấp bậc hiện tại của "Bồ công anh", đây là giới hạn lớn nhất có thể thăm dò. Tôi đã đánh dấu toàn bộ trên bản đồ."

Thời Kiến Hạ gửi tất cả vị trí trùng tộc bên trên bản đồ cho các nhóm Ngụy Trang thông qua ý thức. Cùng Kỳ lạnh lùng nhấc bước chân, dẫn đám đàn em lao tới vị trí của con trùng tộc cấp 3 duy nhất hiện trên bản đồ.

Mười mấy chấm đỏ đều được chia hết, Tô Cửu Trọng đã hoàn toàn chết lặng.

Hơn 200 Ngụy Trang cấp 1!

Đây thật sự là số lượng mà một Ngụy Trang cấp C có thể triệu hồi ư?

Nhận thức của Tô Cửu Trọng gần như bị đảo lộn. Không phải anh ấy chưa từng thấy qua các Ngụy Trang loại triệu hồi, thậm chí còn từng thấy qua những Ngụy Trang triệu hoán cực kỳ mạnh.

Chỉ huy hệ chiến thuật Trường quân sự Phong Diễn, Bạch Thất Thất sở hữu một Ngụy Trang gọi là "Điểm tướng đài", cũng là một Ngụy Trang triệu hoán. Nhưng với thực lực chiến đấu cấp 5, cô ấy cũng chỉ có thể triệu hồi tối đã 3 tướng 100 tốt.

Cho dù chỉ có bấy nhiêu, nhưng lại có thể đánh cho các trường quân sự khác không còn mảnh giáp trong giải đấu, cuối cùng tiếc nuối bại trận trước "Sức mạnh sao trời" của Công Dã Ký Vọng Trường quân sự Tinh Khung.

Thời Kiến Hạ không biết nội tâm Tô Cửu Trọng đang rung động, thầm cảm thán lúc ông chủ hiểm độc chỉ huy nhân viên làm công đúng là thoải mái.

Thấy các nhóm Ngụy Trang không thể kết thúc chiến đấu trong thời gian ngắn, cô dứt khoát ngồi khoanh chân trên máy phi hành, lấy ra một túi hạt dưa trong ba lô, đưa cho Tô Cửu Trọng sắc mặt cổ quái và Quân Tiểu Diệc một người một nắm.

Tô Cửu Trọng một lời khó nói hết nhận lấy hạt dưa. Quân Tiểu Diệc sau khi phản ứng lại thì khá thản nhiên, hiếu kỳ hỏi: "Cậu có thể triệu hoán bao nhiêu Ngụy Trang cấp 1?"

"Hơn 800 con thôi." Thời Kiến Hạ trả lời.

"Khụ khụ khụ!" Tô Cửu Trọng suýt thì bị nước miếng của mình làm cho sặc chết.

"Bao nhiêu con?" Anh ấy khó tin hỏi lại.

Thời Kiến Hạ thành thật trả lời: "Chắc là hơn 800, em chưa đếm số lượng cụ thể."

Sau khi nói xong, cô giống như nghĩ tới điều gì đó, hưng phấn nói: "Đàn anh, trong thông tin tuyển sinh có viết, mỗi tháng sinh viên quân sự đều được nhận tinh thể trùng tộc dựa theo cấp bậc và số lượng Ngụy Trang, khi nào phát vậy ạ?"

Hả?

Sao tự nhiên nhắc tới chuyện này?

Mấy giây sau, sau khi hiểu được ý của Thời Kiến Hạ, anh ấy lặng lẽ liếc nhìn đám Ngụy Trang chạy tán loạn đuổi theo Bọ Cánh Xanh, âm thầm cầu nguyện cho Hội sinh viên phụ trách việc này.

Trong văn phòng Hội sinh viên, Nam Trì Thanh đang nghe thành viên khác báo cáo về tân sinh viên trúng tuyển, đột nhiên hắt hơi một cái.

Cô ấy vội vàng rút khăn giấy, đè xuống chóp mũi ngứa ngáy.

Ai mắng mình?

Muốn solo?