Chương 4: Bổ trợ dung hợp Ngụy Trang

Cô không chỉ phải chạy, mà còn phải nhanh chóng thông báo tin tức về việc phát hiện ra Rết Xương Đỏ cho ban điều tra trùng tộc được đề cập trong tin tức.

Thời Kiến Hạ nhét hồ ly nhỏ vào túi, vừa cầm quang não gọi vào đường dây nóng của ban điều tra trùng tộc, vừa nhanh chóng gom hết những đồ đạc quan trọng vào ba lô.

Sau vài tiếng chuông, cuộc gọi được kết nối. Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên từ đầu dây bên kia: "Xin chào, đây là Ban điều tra trùng tộc sao Thủy Nguyên, xin hỏi bạn có gì cần giúp đỡ?"

Thời Kiến Hạ nhanh chóng kể lại chuyện mình phát hiện có người bị Rết Xương Đỏ ký sinh, đang định nói địa chỉ cụ thể thì bỗng nghe tiếng kính vỡ.

Lưng cô căng chặt, theo tiếng động nhìn qua.

Tấm gương bên cạnh giường nhỏ vẫn còn nguyên không chút sứt mẻ.

Là hộ gia đình lầu trên hoặc lầu dưới bị vỡ thứ gì ư?

Thời Kiến Hạ định thu hồi tầm mắt tiếp tục báo địa chỉ, đột nhiên phát hiện thấy một bóng đen đổ xuống bệ cửa sổ.

Năm ngón tay cầm ba lô của cô bỗng siết chặt, chậm rãi cất bước lùi ra sau, đồng thời dùng tốc độ bình thường nói ra địa chỉ.

Nói xong lời cuối cùng, cô nắm tay vặn cửa, ngay khi đang định vặn cửa thì chợt nhớ ra ban nãy vì sợ bà Lưu kỳ quặc đột ngột xông vào nên cô đã khóa trái cửa.

Thời Kiến Hạ hít sâu một hơi, nhỏ giọng kêu cứu: "Mau tới, hình như tôi bị nhắm..."

Cô còn chưa kịp nói xong, đã nghe thấy tiếng điện rè rè vang lên qua đường truyền.

"..."

Tín hiệu bị ngắt quãng!

Cùng lúc đó, bóng đen ngoài cửa sổ cũng động đậy!

Nó bất ngờ lao vào khung cửa sổ cũ kỹ, thân hình gầy dài như con sâu róm xấu xí bám chặt vào cửa kính. Tấm kính không thể chịu được lực tác động của nó, nhanh chóng hiện lên vết nứt.

Đây là một cơ thể người, cũng không phải cơ thể người.

Nó vẫn đang mặc quần áo, lộ ra tứ chi rõ ràng là của con người, vặn vẹo theo tư thế kỳ lạ thành hai nửa hình bán nguyệt trên dưới. Trên vai, sườn và hông của nó mọc ra nhiều chi dài đầy lông màu đỏ sẫm kỳ lạ, chằng chịt đến mức không thể đếm hết có bao nhiêu chi.

Càng khủng khϊếp hơn là, trên các chi còn mọc những khối bướu thịt màu đỏ to bằng nắm tay, những bướu thịt này liên tục phồng lên xẹp xuống như đang hô hấp, như chứa đựng một thứ gì đó bên trong.

Con quái vật dường như nhận ra ánh mắt của Thời Kiến Hạ, cái đầu gục trên mép cửa sổ từ từ nghiêng xuống, lộ ra khuôn mặt không nhìn ra dáng vẻ con người!

Mặt của nó màu xanh tím, miệng biến thành hình tam giác ngược, đôi mắt hóa thành mắt kép đỏ thẫm, từ khóe mắt chảy ra những vệt máu đen đỏ. Trên đỉnh đầu nhô ra hai chiếc xúc tu dài màu xám đen, tóc cũng rụng sạch, da đầu gồ ghề mọc chi chít những bướu thịt đỏ thẫm, to hơn nhiều so với những bướu trên các chi, thấp thoáng có thể nhìn thấy thứ gì đó đang chuyển động bên trong.

Thời Kiến Hạ: "... Mẹ kiếp!"

Dạ dày cô cuộn trào dữ dội, nhưng do nguyên chủ đã không ăn gì từ tối hôm qua đến sáng nay, nên không thể nôn ra được.

Thời Kiến Hạ hít sâu một hơi, âm thầm nắm lấy cây chổi sắt cạnh cửa, thầm nghĩ liệu mình có phải người xuyên không chết nhanh nhất trong lịch sử không nhỉ?

Trái tim đập thình thịch khiến tốc độ lưu thông máu của cô cũng tăng nhanh, Thời Kiến Hạ căng thẳng đến mức mặt đỏ bừng, bàn tay còn lại nắm chặt chốt khóa cửa sau lưng.

Răng rắc!

Ngay khi tiếng mở khóa vang lên, cửa kính cũng hoàn toàn vỡ nát. Quái vật ký sinh nhảy xuống chiếc giường nhỏ, một mảnh vỡ thủy tinh rơi xuống rạch vào bướu thịt trên đầu nó, một con ấu trùng Rết Xương Đỏ nhỏ bằng ngón tay rơi ra.

Ấu trùng Rết Xương Đỏ rơi xuống đất, nó xé bỏ lớp chất nhầy trên cơ thể và duỗi thẳng các chi dày đặc. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nó đã có khả năng di chuyển.

Cùng lúc đó, Thời Kiến Hạ mở cửa phòng, đang định xông ra ngoài, lại thấy bà Lưu đang quỳ rạp trên cầu thang, từ từ bò lên.

Bà ta nghiêng đầu, đôi mắt biến thành mắt kép màu đỏ thẫm, hai bên cơ thể mọc ra vô số chi, chẳng qua trên chi không có những bướu thịt kỳ dị, ghê tởm.

Đối diện với ánh mắt như muốn nôn mửa của Thời Kiến Hạ, bà Lưu khẽ mở đôi môi khô khốc, từ từ kéo căng sang hai bên má, lộ ra hai chiếc răng nanh nhọn hoắt trắng toát.

Trên kẽ răng còn dính một xớ thịt đỏ tươi và vài sợi lông màu xám đen, dường như không lâu trước đó bà ta vừa hoàn thành một cuộc săn mồi, cũng hài lòng nhai nuốt con mồi vào bụng.

Thời Kiến Hạ vội vàng đóng sập cửa, hai chân không chút do dự chạy lên lầu.

Nếu có thể, cô rất muốn hét lên thật to. Nhưng cô sợ sẽ dẫn tới càng nhiều quái vật, nên chỉ đành nhịn xuống.

Chống đỡ, chống đỡ, chống đỡ!

Chỉ cần người của ban điều tra tới, cô sẽ có cơ hội sống sót!

Thời Kiến Hạ dùng hết sức bú sữa mẹ điên cuồng chạy lên lầu. Cô không dám kinh động đến các hộ gia đình khác, sợ những người đó cũng biến thành vật ký sinh của trùng tộc, đến lúc đó đừng nói là cầu cứu, trái lại còn trở thành lương thực trong miệng bọn nó.

Trong lúc chạy, hồ ly chín đuôi mà cô nhét vào túi lặng lẽ thò cái đầu nhỏ ra ngoài, đôi mắt lưu ly xinh đẹp chớp chớp, luồng khí xung quanh giống như bị một lực vô dẫn dắt, chậm rãi lan rộng ra phía ngoài.

Hồ ly nhỏ bay lơ lửng trong luồng khí, đầu đυ.ng nhẹ vào ấn đường Thời Kiến Hạ.

Cảm giác mát lạnh dễ chịu chảy dọc qua cơ thể Thời Kiến Hạ, xoa dịu dòng máu và làn da nóng bừng vì căng thẳng. Đột nhiên, giữa mái tóc của cô nhô ra một cặp tai hồ ly mềm mại, khẽ cử động vô cùng đáng yêu.

Thời Kiến Hạ trợn tròn mắt, bỗng phát hiện tốc độ chạy trốn của mình trở nên nhanh gấp đôi. Cây chổi sắt cô cầm trong tay cũng bị bóp méo một chút, thính giác được cải thiện đáng kể, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng chấn động rất nhẹ do tứ chi dày đặc của vật ký sinh dẫm lên cầu thang.

Đây là...

Bổ trợ dung hợp Ngụy Trang trong tác chiến!