Chương 39: Yếu hơn gà!

Thanh niên cao khoảng một mét chín, hơn hẳn một cái đầu so mới Thời kiến Hạ một mét bảy, trang phục mỏng manh hoàn toàn không che được bắp thịt rắn chắc mạnh mẽ vì tập luyện lâu dài.

Nhất là sau lưng anh ấy còn vác một khẩu súng máy hạng nặng, cơ bắp nổi lên rõ rệt, đường nét cơ thể uyển chuyển còn đẹp hơn cả vận động viên thể hình.

Tuy dáng người hơi đáng sợ, nhưng gương mặt lại không có chút hung dữ nào, trong mắt luôn hiện ý cười, lúc không nói lời nào thì rất có cảm giác tin cậy!

Thời kiến Hạ cảm thấy cái tên này hơi quen tai, bèn quan sát vẻ ngoài của Tô Cửu Trọng, chợt nhớ ra mình từng thấy người này trong một video khi tìm kiếm thông tin về Trường quân sự Nam Đằng.

Tô Cửu Trọng, sinh viên hệ chiến đấu thuộc ban phòng ngự Trường quân sự Nam Đằng, cũng là người duy nhất đánh ra danh tiếng cho Trường quân sự Nam Đằng.

Ngụy Trang của anh ấy gọi là "Khiên vòm trời", thuộc loại Ngụy Trang phòng vệ quần thể. Bởi vì trong trận đấu với Trường quân sự Tinh Khung ở giải đấu lần trước, anh ấy đã cứng rắn chống đỡ đợt tấn công mạnh mẽ của Công Dã Ký Vọng suốt một giờ đồng hồ, nên được công nhận là tuyển thủ phòng thủ số một liên bang, ngay cả Ngụy Trang cũng bị mọi người trêu chọc gọi là "mai rùa".

Nếu không phải đồng đội quá kéo chân, có anh ấy ở đây, Trường quân sự Nam Đằng cũng không đến nỗi thua thảm như vậy.

"Cậu biết tôi?" Tô Cửu Trọng nhướn mày, lại nhớ tới xưng hô ban nãy, bèn hỏi: "Cậu cũng là sinh viên Trường quân sự Nam Đằng?"

Quân Tiểu Diệc sờ mũi: "Em là Quân Tiểu Diệc, tân sinh viên khóa này, thuộc ngành giải phẫu trùng tộc, còn chưa chính thức nhập học."

Sau đó cậu còn rất nhiệt tình giới thiệu Thời kiến Hạ: "Cậu ấy là Thời kiến Hạ, cũng là tân sinh viên giống em, cùng khoa giải phẫu trùng tộc luôn ạ."

Thời kiến Hạ gật đầu, tự động khởi động tính năng ôm đùi: "Chào đàn anh ạ!"

Tô Cửu Trọng cười nói: "Chào các em, anh là Tô Cửu Trọng. Trước khi tiến vào, chúng ta làm quen Ngụy Trang của nhau một chút nhé? Ngụy Trang của anh là "Khiên vòm trời", thuộc loại Ngụy Trang phòng vệ quần thể, chiến đấu cấp bậc 5. Chẳng qua anh có mang theo vũ khí, có thể đảm nhiệm nửa tấn công."

Nói xong, anh ấy vỗ vỗ súng máy hạng nặng trên lưng.

Loại vũ khí súng máy hạng nặng này rất được các người Ngụy Trang ưa chuộng. Nó sử dụng tinh thể làm nguồn năng lượng, sức công phá lớn, đạn trải rộng trên diện tích lớn, những loài trùng tộc không có khả năng phòng thủ thường không dám đối đầu trực diện với làn đạn dày đặc của súng máy hạng nặng này.

Quân Tiểu Diệc đưa tay, lòng bàn tay xuất hiện một đóa bồ công anh mềm mại rung rinh trong gió, trông rất đáng yêu.

Cậu ngại ngùng gãi tóc, nhỏ giọng nói: "Ngụy Trang của em là "Bồ công anh", thuộc loại Ngụy Trang thăm dò trong phạm vị nhất định, có thể đánh dấu mục tiêu, nhưng gần như không có sức chiến đấu."

Nói thẳng ra, giá trị vũ lực của cậu bằng không, yếu hơn gà!

Bồ công anh là một loại Ngụy Trang khá phổ biến nhưng lại không có tiềm năng gì đặc biệt, dùng thì không có ích, mà bỏ đi thì lại tiếc.

Chẳng qua, khả năng thăm dò trong phạm vi nhất định của Ngụy Trang "Bồ công anh" này khá đặc biệt. Nếu phạm vi thăm dò đủ rộng, chắc chắn rất được coi trọng trong khu trùng chiếm.

Đến lượt Thời kiến Hạ, cô phóng ra "Sơn Hải Kinh", lời ít ý nhiều nói: "Ngụy Trang của em là "Sơn Hải Kinh", có thể triệu hoán Ngụy Trang thứ cấp để chiến đấu, chiến đấu cấp bậc 1. Nếu đối phó với trùng tộc cấp cao thì có lẽ không giúp được, nhưng đối phó với trùng tộc cấp thấp thì có thể sử dụng chiến thuật biển người."

Quân Tiểu Diệc còn tưởng Phỉ Phỉ chính là Ngụy Trang của Thời kiến Hạ, không ngờ nó chỉ là một Ngụy Trang cấp 1 tồn tại dưới hình thức triệu hồi.

"Sơn Hải Kinh" màu xám xịt nằm trong lòng bàn tay Thời Kiến Hạ, nhìn không có gì đặc biệt. Quân Tiểu Diệc thầm đọc trong lòng ba chữ "Sơn Hải Kinh", đột nhiên hai mắt sáng bừng: "Hình như Ngụy Trang của cậu được ghi chép trong sách cổ."

"Sơn Hải Kinh... Sơn Hải Kinh..." Đôi mắt Quân Tiểu Diệc càng ngày càng sáng, cuối cùng vỗ tay nói: "Không sai, chính là nó! Ngụy Trang hệ Thần tích!"

Cậu khó tin nhìn Thời kiến Hạ: "Cậu có Ngụy Trang thần tích, tại sao phải ghi danh ngành giải phẫu chuyên nghiệp?"

Thời kiến Hạ: ...Giỏi lắm! "Bách khoa" không hổ là "Bách khoa", cái này mà cũng nhìn ra được?

Cô từng tìm kiếm "Sơn Hải Kinh" trên tinh võng, nhưng không tìm được bất kỳ tài liệu liên quan nào. Cô suy đoán, liệu vũ trụ này có phải là một vũ trụ song song hay không, hoặc có lẽ nền văn minh Trái đất đã biến mất trong dòng chảy thời gian từ lâu. Bởi vì thực sự không tìm thấy bất cứ tin tức gì liên quan đến nó, thế là cô tạm thời gác vấn đề này sang một bên.

Thời kiến Hạ thê thảm nói: "Ngụy Trang của tôi chỉ có cấp C."

Quân Tiểu Diệc há hốc mồm, vừa định phản bác "không thể nào", lại chợt nghĩ tới điều gì đó nên không nói ra.

Ngụy Trang thần tích là sự tồn tại đặc biệt nhất trong Ngụy Trang hệ Cổ xưa, địa vị tương đương với Ngụy Trang vĩ lực thuộc Ngụy Trang hệ Tự nhiên vậy.

Người sở hữu Ngụy Trang thần tích, gần như chắc chắn là một cường giả siêu phàm, thậm chí có thể tiến thêm một bước trở thành cường giả Thánh vực. Sao cấp bậc Ngụy Trang lại chỉ có cấp C được?

Quân Tiểu Diệc không rõ tình huống của Thời kiến Hạ, cũng không dám tùy tiện nói lung tung, bèn nuốt lại nghi ngờ của mình vào trong bụng.

Thời kiến Hạ không biết "Bách khoa toàn thư" đã tóm được cái đuôi của mình, cũng kỳ quái nói: "Ngụy Trang của cậu rất thích hợp làm chiến thuật sư, sao lại chạy tới ngành giải phẫu trùng tộc?"

Quân Tiểu Diệc giang tay: "Trước kia tôi không được đi học, cũng không tham gia kỳ thi chung của liên bang, Ngụy Trang chỉ có cấp B, không thỏa mãn yêu cầu của các ngành khác, đành phải làm "đồ tể" thôi."

Thành thật mà nói, Ngụy Trang "Bồ công anh" này quả thực khá vô dụng, tiềm lực cũng chỉ cấp C. Cho dù thiên phú cực kỳ thích hợp trở thành chiến thuật sư, nhưng hạn chế cũng không nhỏ.