Cô xin gia nhập Ban điều tra trùng tộc, quả thực muốn trà trộn vào nội bộ, thuận tiện hiểu rõ thêm về nhà họ Hạ ở sao Thủy Nguyên và sở nghiên cứu dưới lòng đất. Nhưng cô thật sự không ngờ mình lại có thể nhìn thấy kết quả điều tra bằng phương thức này.
Đòn trực diện này của Trang Minh Nguyệt quá mạnh mẽ, cô chống đỡ không nổi, cũng không đoán ra cô ấy muốn làm gì.
Tập tài liệu khá dày, Thời Kiến Hạ lật xem từng tờ một, không bỏ sót một thông tin nào.
Sự kiện thể ký sinh Rết Xương Đỏ lần này không tính phức tạp, những cũng không hề đơn giản, thứ liên lụy trong đó đủ khiến Thời Kiến Hạ mở rộng tầm mắt.
Trang Minh Nguyệt thuộc Tổ hành động đặc biệt của Tổng bộ Ban điều tra trùng tộc liên bang, đồng thời cũng là Phó trưởng Ban điều tra trùng tộc thủ đô.
Hai tháng trước, cô ấy tiếp xúc với một vụ buôn lậu trùng tộc, theo dấu đến tận sao Thủy Nguyên. Nhưng chưa kịp bắt đầu điều tra thì phát hiện ra thể ký sinh Rết Xương Đỏ, ngay sau đó lại xảy ra sự việc ở tiểu khu Minh Hoa và tòa nhà Thương mại.
Một băng nhóm buôn lậu vận chuyển ấu trùng Rết Xương Đỏ qua đường hầm từ tính bên dưới tiểu khu Minh Hoa. Vì một lý do nào đó chưa được xác định, ấu trùng bị rò rỉ và bò qua đường ống ngầm vào tiểu khu, dẫn đến sự kiện Rết Xương Đỏ ký sinh tại tiểu khu Minh Hoa.
Người đặt mua ấu trùng Rết Xương Đỏ chính là Hạ Kiến Nghiệp, chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn dược phẩm Hy Vọng.
Thế là Trang Minh Nguyệt cho người "mời" Hạ Kiến Nguyệt đến Ban điều tra trùng tộc uống trà, cũng điều tra rõ mọi chuyện xảy ra.
Mười năm trước, Tập đoàn dược phẩm Hy Vọng đầu tư vào nghiên cứu Bán thể ký sinh, nhưng bao năm qua vẫn chưa thấy được hiệu quả, khiến cả đoàn đội nghiên cứu vô cùng bất lực.
Trong một lần tình cờ, một nhân viên nghiên cứu của Hạ Kiến Nghiệp phát hiện ra rằng, Rết Xương Đỏ ký sinh vào cơ thể người sẽ tiết ra một loại chất gọi là "chất đỏ", có tiềm năng kí©h thí©ɧ hoạt động của não bộ ở những bệnh nhân bị chết não, từ đó tạo ra các sóng não.
Phát hiện này khiến Hạ Kiến Nghiệp mừng rỡ không thôi, cảm thấy mình đã tìm ra cách cứu vợt người Bán thể ký sinh.
Cha của ông ta biết được việc này, lập tức hạ lệnh không được sử dụng Rết Xương Đỏ tiến hành nghiên cứu.
Rết Xương Đỏ chỉ có thể tiết ra "chất đỏ" khi ký sinh trên sinh vật khác. Nếu Tập đoàn dược phẩm Hy Vọng muốn nghiên cứu theo phương hướng này, chắc chắn phải nuôi Rết Xương Đỏ. Nhưng liên bang cấm bất kỳ cá nhân hay tập thể nào tự ý nuôi dưỡng trùng tộc. Một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị kết tội phản quốc.
Người làm nghiên cứu ít nhiều gì cũng có chút điên rồ. Hạ Kiến Nghiệp không cam lòng công sức của mình bỏ ra sắp nhìn thấy ánh sáng lại phải hủy bỏ, bèn bí mật khởi động dự án nghiên cứu Rết Xương Đỏ.
Vì che giấu tai mắt người khác, ông ta xây dựng một sở nghiên cứu bí mật dưới lòng đất tòa nhà Thương hội, lại tới chợ đen mua ấu trùng Rết Xương Đỏ, cho chúng ký sinh lên dê bò, cố gắng thu thập "chất đỏ".
Nhưng rất nhanh ông ta đã phát hiện, "chất đỏ" rút ra từ não của thể ký sinh động vật có hiệu quả kém xa "chất đỏ" rút từ não của con người. Nếu sử dụng cùng một số lượng, thậm chí hiệu quả còn chưa bằng một phần nghìn.
Số liệu nghiên cứu này gần như đã xé nát những ảo tượng của ông ta về việc tạo ra một loại thuốc từ thể ký sinh động vật để cứu vớt những bệnh nhân Bán thể ký sinh.
Hạ Kiến Nghiệp bị đả kích lớn. Không lâu sau đó, một lô hàng của Tập đoàn dược phẩm Hy Vọng gặp vấn đề nghiêm trọng, khiến công ty rơi vào khủng hoảng tài chính và đứng trước nguy cơ phá sản.
Đúng lúc này, có người đến tìm Hạ Kiến Nghiệp, đưa ra mức giá 300 tỷ tinh tệ, muốn mua lại toàn bộ sở nghiên cứu dưới lòng đất tòa nhà Thương hội, cùng với toàn bộ kết quả nghiên cứu về khôi phục Bán thể ký sinh mà tập đoàn Hy Vọng đã thực hiện trong những năm qua. Không những thế, bọn họ còn mời ông ta tham gia vào các nghiên cứu tiếp theo.
Sau khi nghe được yêu cầu thu mua của đối phương, Hạ Kiến Nghiệp hoảng sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh, ý thức được mình đã bị người khác để mắt tới.
Ông ta từ chối đối phương, cũng suy xét giao nộp tài liệu nghiên cứu cho liên bang. Nhưng trong một đêm nọ, ông ta tận mắt nhìn thấy cha mình bị một ngọn lửa màu xanh thiêu rụi trong thư phòng, giữa đốm lửa hừng hực ấy lại nở ra một đóa hoa bỉ ngạn vô cùng diễm lệ.
Người nọ lại một lần nữa tìm tới, Thời Kiến Nghiệp hiểu rõ, nếu tiếp tục từ chối, người tiếp theo vùi mình trong ngọn lửa chính là ông ta.
Nghiên cứu của ông ta còn chưa hoàn thành, ông ta không muốn chết!
Thế là ông ta thỏa hiệp, từ đó về sau cũng sở hữu một tấm thẻ bạc.
Hai năm qua, ngoại trừ những nghiên cứu viên bên ngoài tiến vào sở nghiên cứu, ông ta hoàn toàn chưa từng gặp bất kỳ ai khác trong tổ chức.
Thời Kiến Hạ khép lại tài liệu, nhìn về phía Trang Minh Nguyệt đang cầm tinh thể trêu đùa Phỉ Phỉ.
Phỉ Phỉ đứng trên bàn làm việc, hai chân trước mập mạp quơ quơ quào quáo, sau khi bắt được tinh thể còn chủ động cọ cọ mu bàn tay Trang Minh Nguyệt, phát huy vẻ thông minh ranh mãnh đến cực điểm.
Sau khi nhìn thấy hành động đáng yêu của Phỉ Phỉ, tâm trạng vốn nặng nề phức tạp của Thời Kiến Hạ lập tức tiêu tan.
Nhóc con này thực sự là... Người ta cho nó một miếng ăn, nó có thể lập tức giơ tay gọi "bố" đúng không?