Chương 2: Em biết

Sáng hôm sau.

Nắng vàng và đại dương xanh.

Trời quanh, ít mây và cái nắng gây gắt lại buồn chán phủ quanh đất Sài thành rộng lớn.

Kim Ngưu ngồi ngây giữa Thiên Yết và Nhân Mã, nghe vài câu tán phét bông đùa.

"Chào mấy đứa!"- Thiên Yết đến lớp, nhảy phóc lên bàn-" đây, đưa tay coi bói! È, con này có số bị chồng bỏ nè, còn thằng này, tao cá lát mày kéo liên minh thế nào cũng thua!... còn... ui da!"

Phạt một tiếng, Nhân Mã đem quyển sách cuộn lại đập vào ai đó.

"Ăn nói xui xẻo! Cái mồm cái mép cứ nhanh nhẩu cả lên!"

"Nè bà mồ Mã, tui nói gì bà chưa? =]]~"

"Mồ Mã? Muốn kiếm chuyện hả? >_