Chương 4

Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Sáng ngày hôm sau vị Ngưu Lang mới của chúng ta tỉnh lại dưới ánh mặt trời, liền phát hiện mình đang cong người nằm ở trên sàn nhà.

“???” Nhìn sàn nhà xa lạ, tất cả mọi thứ chung quanh đều xa lạ, một hồi lâu sau hắn mới nhớ ra được hắn là đang ở trong nhà người khác. Đứng lên khỏi sàn nhà, hắn phát hiện tối qua mình lại nằm ngủ ở phòng khách, mà ngủ từ hồi lúc nào hắn lại chẳng nhớ rõ.

Tuy rằng trời đã sáng tỏ, nhưng đồng hồ báo thức trên tường phòng khách lại nhắc hắn chưa tới 7h. Hắn ngáp dài bước vào phòng vệ sinh mở nước, rửa mặt, sau đó ra ngoài dạo một vòng quanh nhà của Nguyên Thiếu Lăng. Cuối cùng hắn bước vào phòng bếp.

Nguyên Thiếu Lăng còn chưa nghĩ tới chưa cùng nhau lên giường lại đã có thể cùng nhau ăn sáng, anh nhìn nhìn chén cháo trên bàn, lại nhìn nhìn người đang cầm đũa đưa cho anh, nhịn không được nhíu mày.

“Cậu có biết bộ dạng hiện tại của cậu rất giống một người ngoại trừ tạp dề ra thì chẳng mặc gì hay không?”

Levi phần trên chỉ mặc mỗi một cái tạp dề. Hắn cũng có mặc quần sọt, nhưng do nửa người trên cái gì cũng không mặc, mà quần sọt ở dưới cũng bị tạp dề che mất, lộ ra hai cái chân thon dài, mà nhìn chính diện lại giống như đang chơi trò lõa thể mặc tạp dề vậy,

Vừa mới sáng lại nhìn thấy cái cảnh khiến cho làm cho người ta mơ màng vô hạn thế này, Nguyên Thiếu Lăng hầu như muốn chảy máu mũi.

“Tôi mặc vậy mà anh ngại gì chứ?” Levi ác thanh ác khí đem đôi đũa nhét vào trong tay Nguyên Thiếu Lăng. “Chưa thấy qua đàn ông lõa thể à?”

Nguyên Thiếu Lăng nghĩ cần phải nhấn mạnh tính hướng của mình một chút, nên anh ngồi xuống ghế, nhìn người ngồi đối diện mình. “Tôi thích đàn ông.”

“Tôi đương nhiên biết anh thích đàn ông, bằng không anh cần bạn trai làm gì?”

“Vậy cậu có biết bộ dạng này của cậu đối với một người thích đàn ông mang tính kí©h thí©ɧ lớn thế nào không?”

“Vòng vo.” Levi kéo cái tạp dề trên người ra quăng đi. “Vậy được rồi chứ?”

“…” Nhìn chằm chằm cánh tay cân xứng hữu lực cùng cơ ngực của hắn, Nguyên Thiếu Lăng quả thật không còn biết nói gì.

May mà người này không phải loại hình anh thích, nếu không cứ tiếp tục như vậy sợ anh không chịu nổi qua mấy ngày.

Ăn cơm xong Levi chủ động đi dọn chén bát, Nguyên Thiếu Lăng phát hiện hắn cũng không phải là tệ. Bữa sáng cũng biết làm, mà hơn nữa còn chủ động tự giác đi làm, tất nhiên là biết cách tiếp nhận thực tế.

Levi rửa chén xong đi ra, Nguyên Thiếu Lăng ở trên lầu gọi hắn. Hắn lần đầu tiến vào trong phòng ngủ của Nguyên Thiếu Lăng, đi vào liền thấy một căn phòng lớn thật lớn, ở đối diện sofa có một cái TV treo tường thật lớn.

… Nếu phòng ngủ tên khốn này có TV mắc gì phải giành TV cùng hắn?

“Chuyện gì?” Levi thấy được cái TV đó tâm tình cực kỳ tệ.

Nguyên Thiếu Lăng ném cho hắn một cái đồng hồ: “Mang.”

Levi mạc danh kỳ diệu cầm cái đồng hồ: “Tôi không thích mang đồng hồ.”

Nguyên Thiếu Lăng cởi bỏ quần áo mặc ở nhà, từ ngăn tủ lấy ra một bộ quần áo, quay đầu lại nói: “Hơn mấy triệu, không muốn thì trả lại đây.”

Chỉ một cái đồng hồ lại mắc tới vậy, Levi cầm đồng hồ, chẳng đáng mà nói: “Ai thèm chứ, tôi đành miễn cưỡng mang vài ngày.”

Nguyên Thiếu Lăng buồn cười liếc nhìn hắn 1 cái, hắn mang vào rồi, mới bắt đầu nhìn vóc người của vị đại thiếu gia lạnh như băng trắng noản này so với tưởng tượng thì đẹp hơn khá nhiều. “Nhìn gầy, nhưng rắn chắc nha.” Hắn nhếch khóe môi cười.

Nguyên Thiếu Lăng mặc quần áo trong, lần lượt cài nút áo, lấp lững với câu khen ngợi của hắn.

“Anh muốn ra ngoài?”

“Đi bàn công việc, cậu cùng tôi đi.”

“Tôi không đi được chứ.”

“Vì sao cậu lại không đi, hiện tại cậu đang hẹn hò cùng tôi, đừng quên, tôi cần phải dẫn cậu đi giới thiệu với bạn bè.”

“…”

“Với lại, nếu chúng ta đang hẹn hò, tuy rằng không cần lên giường, nhưng việc tiếp xúc cơ thể thân mật thì nhất thiết phải có, bao gồm cả nắm tay, ôm, hôn.”

Levi lập tức phản bác: “Công việc của chúng tôi không tới mức phải hôn khách hàng nha, chúng tôi làm công việc đàng hoàng, không có bán thân.”

Nguyên Thiếu Lăng cau mày, cảm thấy kỳ quái nói: “Hôn một cái mà sao thành ra bán thân vậy hả?”

“Miệng của tôi chẳng phải cũng trên thân tôi sao?” Levi mất hứng, chẳng lẽ từ cổ trở lên chẳng phải thuộc cơ thể à?

Nhận được câu trả lời đó Nguyên Thiếu Lăng cũng không tức giận, nói rằng: “Đừng quên cậu đã uống gần hết chai rượu mấy triệu bạc của tôi, nếu như tôi trả cậu về ít nhất cậu cũng phải trả lại tiền rượu cho tôi.”

Cái quái gì … “Mẹ nó anh chính là đang cố ý bẫy tôi! Sao hôm qua anh không nói?”

“Tối qua vì sao tôi phải nói?” Trong ánh mắt của Nguyên Thiếu Lăng chợt hiện lên chút ánh sáng giảo hoạt. Levi cảm thấy mình chính là bị anh lập bẫy rập! Cố ý đặt bẫy rồi bắt hắn nhảy vào! “Với lại mấy Ngưu Lang chuyên nghiệp không thể không cùng khách tiếp xúc thân mật. Hay là — cậu với đàn ông cảm thấy ghê tởm?”

“Tôi chưa thử thì làm sao mà biết?” Levi nhíu mày, còn đang oán thầm, thì Nguyên Thiếu Lăng đã ở trước mặt hắn.

Anh tới phía trước thêm 1 bước, chóp mũi anh lại đυ.ng trúng chóp mũi của hắn.

“Thử một lần rồi sẽ biết.” Vừa nói xong, thì hơi thở đã kề sát với Levi.

Anh hôn hắn, môi nhẹ nhàng mà chạm nhẹ, thong thả mυ"ŧ vào. Levi cứng ngắc, tựa như hóa đá không cách nào nhúc nhích. Hắn trợn mắt nhìn con mắt chậm rãi khép kín của Nguyên Thiếu Lăng, đường kẻ hai mí cùng hàng lông mi dày đen của đối phương cực kỳ rõ ràng. Đầu lưỡi của Nguyên Thiếu Lăng mở

môi hắn, đầu lưỡi ẩm ướt chui vào trong miệng của hắn.

Hắn căng thẳng, hàm răng không tự giác mà cắn lại, lại bị người kia nhanh chóng nắm lấy cằm. Nguyên Thiếu Lăng trợn mắt nhìn hắn 1 cái. “Nhắm mắt lại.” Người thanh niên xinh đẹp ra lệnh.

Dưới giọng nói khàn khàn không bình thường của Nguyên Thiếu Lăng, Levi nhắm hai mắt lại. Hắn bắt đầu vụng về hôn trả đối phương, trên thực tế, cùng đối phương dây dưa miệng lưỡi thế này không khiến cho hắn thấy phản cảm, chán ghét. Hắn không biết đầu lưỡi của Nguyên Thiếu Lăng có gì khác biệt với phụ nữ hay không, bởi vì đây là nụ hôn đầu của hắn, nhưng nụ hôn của Nguyên Thiếu Lăng khiến cho hắn phải chảy mồ hôi, khiến cho hắn cảm thấy dù hiện tại đang dây dưa ẩm ướt vẫn như miệng khô lưỡi khô, thế nên càng muốn nhiều hơn.

Mà hắn cũng phát hiện được, kỹ xảo hôn môi của Nguyên Thiếu Lăng không có thành thạo hơn hắn là bao, có việc lần đối phương cắn trúng phải lưỡi cùng bờ môi của hắn, nhưng không tới mức cắn đau.

Hắn thậm chí có thể khẳng định, Nguyên Thiếu Lăng thực sự chẳng hơn hắn. Nói không chừng kinh nghiệm còn không bằng hắn.

Nghĩ như vậy, chẳng hiểu sao hắn muốn cười.

Một hai phút sau, Nguyên Thiếu Lăng hơi mở lớn miệng, anh mạnh mẽ mυ"ŧ mạnh đầu lưỡi của Levi một cái, sau đó từ trong môi của đối phương lui đi ra, đẩy mạnh Levi.

“Xem ra không có vấn đề gì.” Vị thanh niên tuấn tú trẻ tuổi kia xoa xoa đôi môi bị nướt bọt khiến cho ẩm ướt, trong ngực hơi hơi phập phồng. Quần áo của anh còn chưa mặc đàng hoàng, 3 hàng nút áo vẫn chưa cài xong, khiến cho phần ngực trắng nõn mà rắn chắc khi hai người tách nhau ra mơ hồ lọt vào đường nhìn Levi, cổ họng đối phương bất tự giác nuốt vài ngụm nước bọt.

“Cậu với đàn ông, cũng không phải không được.” Lại nói thêm 1 câu.

Một câu này chẳng khác gì một quả bom, khiến cho một người thanh niên chưa từng bao giờ nghi ngờ tính hướng của mình, nhưng chẳng bao giờ quen qua bạn gái, vẫn không rõ bản thân mình về phương diện tình cảm có thiên hướng về phía đàn ông hay không, hầu như có thể xem là đả kích.

“Chỉ, chỉ bằng một nụ hôn thì làm sao mà biết được, hôn môi thôi thì chứng minh được gì.” Người thanh niên đang bị đả kích kia nói.

“Ồ?” Nguyên Thiếu Lăng hơi hơi nhíu mày, hai mắt của anh hạ xuống giữa hai chân của Levi, liếc nhìn vài cái, rồi tiện đà ngẩng đầu phát sinh một tiếng châm biếm. “Cậu khẳng định chỉ một nụ hôn đã có thể cương cứng còn gọi là không được?”

“…” Người nào đó lúc này mới chú ý, thì ra cái chỗ ở phía dưới mình, thực sự đã dựng thẳng trước Nguyên Thiếu Lăng! Thật lâu sau, trong miệng Levi mới phát sinh ra 1 tiếng kêu không thể tin được: “…Đệt!…”

“Hiện tại hôn nhân đồng tính đều đã được hợp pháp, đây cũng không phải chuyện kinh thế hãi tục gì, chỉ là thích đàn ông thôi mà, cũng không cần phải ngạc nhiên tới vậy.”

Vị Ngưu Lang mới kia không cách nào tiêu hóa được cái việc đã xảy ra cùng với tương lai sau này, còn muốn cãi lại: “… Tôi không thích đàn ông.”

Nguyên Thiếu Lăng xoay người nhìn gương, vừa chỉnh sửa quần áo vừa không mặn không nhạt mà nói: “Nó chẳng liên quan tới tôi, chuyện của cậu tự cậu hiểu là được, nhưng đừng có làm hỏng công việc của cậu.”

Mẹ nó, anh ngược lại chẳng thèm để ý, tôi kiên trì nghĩ bản thân mình thích phụ nữ hơn 20 năm này, hiện tại anh nói cho tôi biết tôi với đàn ông cũng có thể, vậy rốt cục tôi đây là thích nam hay là thích nữ? Levi sắp tan vỡ rồi.