Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngưu Đầu Mã Diện

Chương 3: Hắc Bạch Vô Thường

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 3: Hắc Bạch Vô Thường

Ở dưới âm gian cũng có ngày đêm, nhưng lại không có mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao, cả ngày chỉ lờ mờ như là sương mù, cát bụi bị thổi bay khắp nơi. Ngoài ra, ở âm gian còn có bốn mùa, mùa hạ không nóng như dương gian, nhưng mùa đông lại lạnh hơn nhiều, mặc dù không thấy mưa gió sương tuyết, nhưng khi trên dương thế có gió thổi tuyết rơi, thì dưới âm gian đều cảm thấy rất lạnh lẽo. Nơi đây cũng có đồ ăn thức uống giống trên dương gian, thậm chí ngon hơn gấp nhiều lần, nhưng đại đa số yêu quỷ đều không ăn được mà chỉ có thể ngửi thấy mùi vị thức ăn, tuy rằng không thể ăn nhưng ngửi mùi vị cũng no đến tận mấy ngày, chúng quỷ dưới âm gian cũng có nhà cửa nhưng hầu như không cần dùng đến, bởi vì bọn chúng không cảm thấy mệt mỏi, thỉnh thoảng chỉ thấy chúng nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong thoáng chốc, không giống với người phàm phải ngủ bảy, tám tiếng một ngày.

Sau khi trình diện Diêm La Vương, từng vị Quỷ quan đảm nhận mỗi ải tự mình giao nộp sổ sách được ghi chép cẩn thận, trong điện từ trong ra ngoài chật ních không có kẽ hở. Lần lượt các vị Quỷ quan tiến lên để Diêm La Vương xem xét, kết quả đều đã ghi hết trong sách, trong một tháng qua âm giới tiếp nhận bao nhiêu vong hồn, bị giữ lại ở cửa ải nào, bị đánh vào tầng ngục nào chịu khổ hình, không có chỗ nào sai sót. Các vị Quỷ quan đứng dưới điện tiếp nhận lương thưởng mặt mày hớn hở, trong lòng dậy lên sóng lớn, hướng Diêm La Vương hành lễ rồi lập tức lui ra ngoài.

Vị Quỷ quan vào đến nhận lương thưởng cũng đều vui mừng cười nói, nhưng đến lượt Ngưu Đầu Mã Diện thì biểu tình lại khác hoàn toàn.

Thị Độc Vân Quan cầm quyển trục dài trong tay, thoáng nhíu mày, nhìn xuống Ngưu Đầu Mã Diện đang quỳ dưới điện, không nhịn được tặc lưỡi lắc đầu, đọc lên thành tiếng: "Ngưu Đầu Mã Diện, nhị vị tướng quân cai quản chúng âm linh Ngạ Quỷ phía Bắc. Trong một tháng để vong hồn người chết bỏ trốn mười lần, câu nhầm hồn phách người chưa tận dương thọ một lần, gây sự đánh nhau với Hắc Bạch Vô Thường cai quản chúng âm linh Ngạ Quỷ phía Tây ba lần, Ngưu Đầu tướng quân ở Đường Hoàng Tuyền phá hoại Bỉ Ngạn hoa, chúng nữ quỷ ngày nào cũng đến tố cáo."

Thị Độc Vân Quan khép lại quyển trục, đặt lên trên bàn trước mặt Diêm La Vương, sau đó thu lại dáng vẻ, đứng thẳng người híp mắt nhìn Ngưu Đầu Mã Diện vẫn còn đang quỳ. Chiến công hiển hách của Ngưu Đầu Mã Diện vừa được nêu lên, trong điện chúng Quỷ đều nhịn không được che mặt, có kẻ nín cười đến khuôn mặt vặn vẹo méo mó kì lạ, có kẻ dứt khoát xoay lưng lại cười khúc khích.

Mí mắt Diêm La Vương giật giật, gạt quyển trục sang một bên, ông cũng không dám tận mắt đọc lại lần nữa.

"Ngưu Đầu Mã Diện." Diêm La Vương nghiêm giọng nói.

Ngưu Đầu Mã Diện đồng thời lên tiếng, đầu vẫn cúi thấp, hai tay ôm quyền thủ lễ: "Ngưu Đầu Mã Diện có mặt."

Diêm La Vương: "Các ngươi đối với lời của Thị Độc Vân Quan có ý kiến gì không?"

Mã Diện ngẩng đầu, nhìn thẳng Diêm La Vương ngồi trên điện, nói dõng dạc từng tiếng một: "Chúng thần quả thực không có nửa điểm phản bác, những gì được ghi trong trục đều đúng với sự thật, âm giới xưa nay chưa từng xét sai, chúng thần nhận hết trách nhiệm, tùy ý Diêm Vương xử trí."

Ngưu Đầu nhăn mày, mở miệng muốn nói nhưng Mã Diện đã kịp thời đánh ánh mắt sang cảnh báo hắn, Ngưu Đầu nhìn y, tức giận xoay đầu đi, không tiếp tục nói nữa.

Diêm La Vương phất tay, quyển trục trên bàn nháy mắt biến mất, tức khắc xuất hiện trước mặt Ngưu Đầu Mã Diện: "Tháng trước các ngươi cũng câu nhầm hồn phách hai lần, lúc đó đã cắt lương thưởng đồng thời phạt thêm hai mươi vạn. Nhưng đến tháng này vẫn tái phạm, dựa theo luật cũ không cấp lương thưởng, phạt bốn mươi vạn."

Ngưu Đầu Mã Diện đồng thanh đáp: "Ngưu Đầu Mã Diện nhận lệnh chấp hành."

Thưởng phạt kết thúc, Diêm La Vương cùng Thị Độc Vân Quan trở về đại điện chính, chúng quỷ nhận được lương thưởng của mình lục tục rời đi. Ngưu Đầu khoanh tay dựa vào cột trụ trước cửa điện, không kìm được giận dữ mắng: "Mẹ kiếp, đợi lát nữa ta đến Hoàng Tuyền đốt trụi hết đám hoa Bỉ Ngạn, xem xem chúng nữ quỷ còn dám đến tố cáo nữa không."

Mã Diện đứng bên cạnh Ngưu Đầu, có thể cảm nhận rõ ràng lửa giận hừng hực tỏa ra quanh thân hắn, y nén lại tiếng thở dài, nói: "Ngươi còn kích động như vậy thì lần sau không chỉ có bốn mươi vạn mà là một trăm vạn."

Mạnh Bà cầm quyển trục của mình đi tới, ôn hòa nói: "Mã Diện tướng quân nếu cần vay thêm tiền nộp phạt cứ đến đình Mạnh Bà, ta tuyệt đối sẽ hỗ trợ hết mình!" Nói rồi nàng hơi gật đầu với y, sau đó đi xuống mấy bậc thang, rời khỏi điện.

Cửu Quan tướng quân cũng đến, ho một tiếng nói: "Ngưu Đầu tướng quân, ngươi lần sau đừng đến Hoàng Tuyền phá hoa nữa, bọn ta ở Quỷ Môn quan mỗi ngày đều nghe nữ quỷ gào thét mắng chửi ngươi, thật sự có chút phiền não."

Cửu Quan tướng quân đi rồi, theo sau là mười lăm vị Quỷ lớn cùng ông trấn giữ ở Quỷ Môn quan, bước đi mạnh mẽ trấn động, rung chuyển cả mặt đất âm gian.

Ngưu Đầu đã nín nhịn đến mặt đỏ chóe, vung quyền đấm thẳng vào cột trụ lúc nãy hắn dựa người, trên cột ngay lập tức xuất hiện lỗ hổng, thân gỗ bị gãy chĩa ra tua tủa. Bấy giờ từ đâu vang lên giọng nói của Thị Độc Vân Quan: "Ngưu Đầu tướng quân đánh phá điện Diêm La Vương, cột trụ cao năm trượng, rộng ba trượng. Điện Ngưu Mã nộp thêm ba mươi vạn sửa chữa."

Mã Diện đã nhìn hết nổi, thi pháp lôi Ngưu Đầu khỏi điện Diêm La Vương, nếu còn để hắn ở đây nổi điên sẽ không đơn giản chỉ là nộp phạt nữa mà là cả hắn và y đều bị tống vào ngục chờ xét xử như vong hồn ác quỷ.

Ngưu Đầu đi phía sau, vẫn chưa nguôi ngoai cơn giận, nhìn bóng lưng Mã Diện trước mặt, hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?"

Mã Diện không quay đầu, tiếp tục đi về phía trước, nói: "Đến điện Hắc Bạch."

Ngưu Đầu khó hiểu, gia tăng cước bộ đuổi kịp y: "Đến đó làm gì?"

Mã Diện: "Không phải ngươi nói Cương Xoa bị Hắc Vô Thường đánh mẻ sao, đương nhiên đến đó đòi tiền."

"Phải không. Hôm nọ người nói sẽ bỏ tiền ra sửa cho ta mà, đột nhiên đổi ý?"

Mã Diện ngừng bước chân, nhìn hắn bộ dạng như một tên ngốc đần độn, nói: "Ngươi không tự nhìn xem, tháng này không có lương thưởng, còn mất bảy mươi vạn, ta cũng không có nhiều tiền như vậy."

Ngưu Đầu bị chạm vảy ngược, hừ một tiếng, nói: "Ngươi trách ta sao, ta cũng chỉ là... Chỉ là..." Ngưu Đầu đang nói đột nhiên dừng lại, vốn dĩ muốn tìm lí do biện bạch cho hành động của mình nhưng mà nghĩ mãi cũng chẳng ra, thẹn quá hóa giận, bỏ đi một mạch.

Điện Hắc Bạch tọa ở phía Tây, so với điện Ngưu Mã lớn hơn một tầng, cổng điện hoành tráng rộng mười thước, quỷ tốt canh cửa cũng biết phép tắc hơn so với những điện khác. Âm giới rộng lớn không thua kém gì dương gian, công việc cũng nhiều hơn hẳn, việc đi câu hồn ngươi chết ngày nào cũng có, Ngưu Đầu Mã Diện không thể cùng một lúc đảm nhận hết, vì vậy Hắc Bạch Vô Thường được phong chức, từ đó Ngưu Đầu Mã Diện chịu trách nhiệm dẫn hồn ở phương Bắc, Hắc Bạch Vô Thường dẫn hồn ở phương Tây, bốn vị tướng quân bận rộn không có ngày nghỉ, thế nhưng quan hệ vẫn rất tốt, có thời gian liền ghé qua điện của đối phương thưởng trà, chuyện vãn.

Mã Diện ngồi bên bàn đá, căng thẳng xoa tay, ngồi đối diện y là Bạch Vô Thường đang rót trà, Bạch Vô Thường luôn nở nụ cười trên mặt, đầu đội một cái mũ cao có đề bốn chữ "Ngươi cũng đến rồi", tuy rằng Bạch Vô Thường mỉm cười hòa ái tiếp đón nhưng vào lúc này lại khiến Mã Diện càng thêm khó xử, không có cách nào mở lời.

Bạch Vô Thường đẩy chén trà tử sa đến trước mặt Mã Diện, cười nói: "Mã Diện huynh cùng Ngưu Đầu huynh đến đây gấp gáp như vậy là có chuyện gì sao?"

Mã Diện vươn tay cầm chén trà, ngửa cổ uống cạn, lần nữa đặt xuống bàn đá, nói: "Đúng là có chuyện..."

Bạch Vô Thường cũng cầm chén trà lên uống một ngụm, nói: "Mã Diện huynh cứ nói, có thể giúp được đệ nhất định không trốn tránh."

Mã Diện cắn chặt răng, hai tay bấu lấy vạt áo phủ trên chân, trong lòng hạ quyết tâm, ngước mắt nhìn Bạch Vô Thường nói: "Lần trước đệ đến điện của ta báo rằng dây xích Minh Kiêm của Hắc Vô Thường tướng quân bị Ngưu Đầu đánh đứt thành hai đoạn, lúc đó ta đã bồi thường cho đệ năm vạn... Nhưng có một chút chuyện này, hôm trước Ngưu Đầu nói với ta Hắc Vô Thường tướng quân lần đó cũng đánh mẻ một mảnh Cương Xoa của hắn... Ta... Ta, ý ta chính là..."

Bạch Vô Thường chăm chú lắng nghe, đại khái cũng đã hiểu rõ, thấy Mã Diện ngập ngừng không nói hết câu, vì thế tự giác cất tiếng: "Có chuyện này sao... Hắc Vô Thường cũng không nói với đệ, đệ sẽ gửi lại huynh mười vạn để sửa Cương Xoa của Ngưu Đầu huynh, nếu như vẫn không đủ đệ sẽ đưa thêm."

Mã Diện cười ngượng ngùng: "Thật là ngại quá, đa tạ đệ!"

Bạch Vô Thường xua tay, nói: "Huynh đừng khách khí, vốn dĩ là do Hắc Vô Thường gây nên." Trên mặt Bạch Vô Thường cười đến xán lạn, bàn tay ở dưới bàn đã nắm thành quyền kêu răng rắc mấy tiếng, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, âm thầm mắng Hắc Vô Thường đến cẩu huyết lâm đầu.

Hắc Vô Thường gương mặt đen đúa xú ác, trên mũ dài có bốn chữ "Đang đến bắt ngươi". Đối mặt với Hắc Vô Thường là Ngưu Đầu đang chống một tay đỡ cằm, trầm ngâm nhìn bàn cờ, nói: "Tiếp theo phải đi thế nào?"

Hắc Vô Thường vẻ mặt nghiền ngẫm, lắc đầu: "Ta cũng chịu..."

Ngưu Đầu: "Minh Kiêm của ngươi đâu?"

Hắc Vô Thường: "Bạch Vô Thường lấy đi rồi. Còn Cương Xoa của ngươi?"

Ngưu Đầu: "Mã Diện cũng thu rồi."

Hắc Vô Thường và Ngưu Đầu đồng thời ngẩng lên nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc «Sao chúng ta phải ngồi ở đây vô vị chơi cờ mà không phải đấu với nhau một trận?»

Sau khi nhận được mười vạn từ chỗ Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện không trở về điện Ngưu Mã mà trực tiếp đến Trùng Sơn Huyệt của Hàn Trấn tướng quân sửa Cương Xoa cho hắn. Cương Xoa là một trong bốn pháp khí lợi hại nhất dưới âm giới, tuy rằng chỉ mẻ một mảnh nhỏ nhưng Hàn Trấn tướng quân phải giữ lại tu sửa đến năm ngày, Ngưu Đầu không có pháp khí hiển nhiên không chấp nhận, giục Hàn Trấn tướng quân cấp tốc sửa nó cho hắn, Hàn Trấn tướng quân không nói hai lời, một quyền đá hắn ra khỏi Trùng Sơn Huyệt, Mã Diện cứ thế thay hắn tạ lỗi với Hàn Trấn tướng quân rồi cũng cáo từ.

Mã Diện cầm sổ Sinh Tử, bút lông trong tay thuần thục viết chữ, nói: "Ngưu Đầu, hôm nay đã là ngày mấy?"

"Ngày 2 tháng 4." Ngưu Đầu buồn chán ngồi trên thành cầu đá trong hoa viên điện, trong miệng ngậm một cành trúc non.

Mã Diện dừng bút, thoáng cau lại đôi mày thanh tú, nói: "Không đúng, người này rõ ràng phải ba ngày nữa mới chết, tại sao lại ngay lúc này có tên trong sổ Sinh Tử..."
« Chương TrướcChương Tiếp »