Chương 12: Phần Thưởng Của Em

Lương Tu Kiệt ngồi đánh văn bản thế nào tâm tư cứ đem dời đi hướng khác. Lý Thục Nhàn gầy đi nhiều quá, có lẽ vì chuyện tình lần trước đi, nàng có ổn không?

Lương Tu Kiệt không biết vì cái gì bản thân luôn để ý đến từng động thái của một nữ nhân hoàn toàn xa lạ đối với mình như vậy, đôi lúc cô sẽ lâm vào tự hỏi trạng thái. Vì nàng thú vị...

"Tiểu Lương, Tiểu Lương!" Nguyễn Lễ Đào đi đến bắt chuyện, mãi mà không có tiếng đáp lại

"Tiểu Kiệt Kiệt, Nguyễn trưởng phòng gọi cậu!" Biên Tiểu Tiểu vỗ vỗ bả vai Lương Tu Kiệt đang thất thần

Lương Tu Kiệt hai tuần qua làm việc cực kỳ xuất sắc, tác phong lẫn khí chất nghiêm cẩn khiến mọi người đều tập trung đến cô, kể cả nam lẫn nữ. Đây là lần đầu tiên Biên Tiểu Tiểu thấy Lương Tu Kiệt thất thần như vậy, thật kỳ lạ, người phương nào có thể làm cho nghìn năm lạnh lùng Lương Tu Kiệt mất tập trung đâu

"Trưởng phòng, anh gọi tôi có chuyện?" Lương Tu Kiệt nhanh chóng lấy lại vẻ mặt nhất quán nhàn nhạt của mình hỏi

"Ách, chiều nay em nếu rảnh thì cùng đi ăn lẩu với bọn anh đi, xem như tiếp đón người mới. Tiểu Biên cũng vậy nhé" Nguyễn Lễ Đào gãi đầu, hắn luôn có một loại ngượng ngùng cảm giác khi đối mặt Lương Tu Kiệt a

"Em tất nhiên đi rồi" Biên Tiểu Tiểu xán lạn cười

Lương Tu Kiệt trầm tư một lúc mới mở miệng đáp ứng: "Hảo, tôi sẽ đi"

Phá Lang bang hoạt động gần đây tương đối thanh bình không có xảy ra bất cứ loại gì mâu thuẫn, chỉ có quán bar địa phương khá ồn ào. Trách sao được, giao cho Mẫn Trinh và Điêu Thư Kỷ thì tốt rồi, dù sao bọn họ chính là lão thủ trong phương diện này

Tổng tài phòng có người gõ. Phương Hựu An tiến vào mang theo nhiều chồng tư liệu phòng 137, Lý Thục Nhàn thấy vậy mỉm cười

"Sao cậu không nhờ người mang vào mà đích thân mang lên tận đây?"

Phương Hựu An hướng thân khuê mật nói: "Lâu lâu mình vận động chút không được sao?"

Lý Thục Nhàn cười cười, động tác ký văn kiện ngưng lại, thần tình thả lỏng nhấp một ngụm cà phê

"Phòng 137 cậu giao công tác đã hoàn thành xong"

Lý Thục Nhàn tĩnh lặng con ngươi thoáng chấn động, nàng nhàn nhạt mở miệng: "Nhanh như vậy, không phải kỳ hạn là tuần sau sao?"

"Không những vừa nhanh mà còn dị thường chuẩn xác!" Phương Hựu An ngữ khí khinh dương, có điểm đắc ý

"Mười hạng mục sản phẩm mới do ai đảm nhiệm, Nguyễn Lễ Đào hay Hoạt Thánh Tuyền?" Lý Thục Nhàn đưa tay khuấy lớp bọt cà phê bên trên, hương khói đằm thắm cùng mùi hương lan tỏa khắp phòng

"Đều không phải. Là người mới, Lương Tu Kiệt!" Phương Hựu An bắt chéo chân, nhãn thần có điều suy tư. Lương Tu Kiệt có thật lớn tiềm năng làm Tân Đình át chủ bài, nếu tiến độ làm việc cứ như vậy thì sớm muộn cũng được tiến chức

"Ân, mình gặp qua nàng, tư chất tốt!" Đại não bỗng chạy ngang qua Lương Tu Kiệt câu nói kia. Tu trong tu tâm, tĩnh lặng, Kiệt trong chí kiệt, hào khí ôn tuệ, như vậy khí phách thanh âm, 21 tuổi người rất khó làm được

"Lương Tu Kiệt này rất đặc biệt, cả ngày ngoại trừ làm việc thì phần lớn thời gian đều trầm mặc ít lời" Phương Hựu An vuốt cằm suy nghĩ, đột nhiên nhớ đến Biên Tiểu Tiểu hay chạy theo trêu chọc Lương Tu Kiệt thì vội lắc đầu. Tuổi trẻ a, năng động chút mới tốt

"Hựu An, hết giờ làm việc cậu gọi Lương Tu Kiệt lên đây giúp mình!" Lý Thục Nhàn chậm rãi nói, tiếp tục việc phê duyệt dở dang

Nàng quanh năm luôn bận rộn như vậy lấy đâu ra thời gian cho những việc khác. Phương Hựu An luôn khuyên nàng đi tìm đối tượng kết giao nhưng là nàng không muốn, có thể một đời nàng sẽ không yêu ai nữa...

Sáu giờ chiều là tan tầm thời điểm, phòng 137 rơi vào cười đùa trạng thái, Biên Tiểu Tiểu còn trêu họ thật vui vẻ riêng Lương Tu Kiệt vẫn lẳng lặng một góc. Cửa phòng có người gõ, Loan Thế Sơn đi mở cửa, cả phòng nhìn thấy nữ nhân kia bắt đầu nghiêm mặt trở lại

"Phó tổng" Mọi người đồng thanh hô

"Chị tìm tôi?" Nguyễn Lễ Đào nói, sau lưng chảy một thân mồ hôi hột. Bình thường Phương Hựu An tìm đến thì có chuyện trọng yếu không thì đến chỉnh bọn hắn, lần này phát sinh vấn đề gì a

"Tôi đã nói tìm anh đâu? Lương Tu Kiệt, em đi theo tôi" Phương Hựu An vờ trầm giọng gọi Lương Tu Kiệt thử xem biểu hiện của cô như thế nào, nhưng làm nàng thất vọng là Lương Tu Kiệt biểu hiện trước sau như một lãnh đạm

Mọi người hít một ngụm khí lạnh, chẳng lẽ Lương Tu Kiệt làm sai hạng mục? Hoạt Thánh Tuyền có điểm lo lắng nhìn Lương Tu Kiệt

Trước khi ra khỏi phòng, mọi người đều ghé tai cô nói nhỏ: "Bảo toàn tính mệnh trở về nha..."

Lương Tu Kiệt trong lòng thổ tào, cây ngay không sợ chết đứng, bất an cái gì. Đối với những chuyện như thế này lúc trước khi còn tại Paris luôn xảy ra thường xuyên, ba năm qua không phải vô ích, nó đã mài dũa ra một Lương Tu Kiệt hoàn toàn khác, luôn cẩn thận từng li trong tất cả mọi việc

Theo hướng đi của Phương Hựu An, Lương Tu Kiệt đoán không phải đi về phòng phó tổng mà là lên tầng cao nhất, phòng tổng tài. Nội tâm lộp bộp một tiếng, lại nghe Phương Hựu An vẻ mặt căng thẳng nói:

"Lương Tu Kiệt, em nhớ thành thật trả lời!" Nói xong nàng đẩy cô vào phòng tổng tài

Lương Tu Kiệt đại não trì trệ vài giây chưa kịp thông suốt chuyện gì xảy ra thì đã đối mặt với Lý Thục Nhàn, nàng vẫn là nàng, nhu hoà bất biến

Lương Tu Kiệt lỗ tai vi hồng, chỉ tay vào bản thân: "Ách, chị gọi tôi?

Lý Thục Nhàn thấy bộ dáng ngốc lăng của Lương Tu Kiệt thì cười rộ lên, nàng nghĩ hẳn là người này bị Phương Hựu An dọa sợ rồi

"Đến đây"

Lương Tu Kiệt nghe lời nàng, rốt cuộc đứng trước mặt nàng. Cô nhìn Lý Thục Nhàn động tác thập phần ưu nhã tinh tế lấy ra mười phần văn kiện đặt lên bàn, nàng hỏi:

"Mười phần này là em làm hết?"

Lương Tu Kiệt chưa từng có qua luống cuống vội hỏi: "Làm sao vậy? Xảy ra sai sót sao, để tôi sửa lại"

Lương Tu Kiệt gấp gáp đảo mắt ngang dọc, hoàn toàn chuẩn xác a, không có bất cứ lỗi nào. Lý Thục Nhàn nội tâm buồn cười nhìn niên thiếu trước mắt, xem ra lời Phương Hựu An nói Lương Tu Kiệt lạnh nhạt là sai lầm rồi, kỳ thực đứa bé này có chút ngờ nghệch khả ái a...

"Hựu An thật là không biết tốt xấu, mong em bỏ qua cho nàng, nàng chính là như vậy từ khi còn trẻ bắt đầu"

Lương Tu Kiệt trên mặt nổi ba đường hắc tuyến, dù không sinh khí nhưng là có điểm buồn bực. Nhìn dung mạo của cô rất dễ khi dễ có phải không?

Lý Thục Nhàn tiếp tục bổ sung: "Mười hạng mục em làm rất tốt không có chỗ nào mắc sai lầm" Nàng từ trong ngăn kéo rút ra một cọc tiền đưa cho Lương Tu Kiệt

"Ách cái này..." Lương Tu Kiệt khó hiểu nhìn Lý Thục Nhàn

"Cho em, phần thưởng" Lý Thục Nhàn không cho cô cơ hội từ chối, trực tiếp nhét vào tay cô

Lương Tu Kiệt lúng túng gãi đầu: "Nhưng là, tôi vẫn chưa..." Ai, cô làm không công cho nàng cả đời cũng được, tiền cô không thiếu còn ngại quá nhiều. Pháp, Ý, Mỹ đều có tiền của cô tại

"Nguyên vốn cuối tháng mọi nhân viên mới được nhận lương nhưng lần này là ngoại lệ, vì em làm việc tốt, sau này cứ cố gắng phát huy, Tân Đình không bao giờ bạc đãi người có năng lực. Nghe Hựu An nói em thuê phòng trọ ở ngoài, giá thành hiện nay đắt đỏ. em cầm số tiền này đi trang trãi sinh hoạt a" Lý Thục Nhàn hơi cong khóe môi, nhãn thần thu được Lương Tu Kiệt ngốc lăng vẻ mặt

"Ách, vậy thì tôi xin nhận. Cảm ơn chị" Lương Tu Kiệt cúi đầu, đôi đồng tử hổ phách bất tri bất giác tràn ngập tiếu ý, cô rất sợ nội tâm hưng phấn sẽ thể hiện ra ngoài nên tận lực kiềm chế

"Em có thể đi"

"Ân"

Lý Thục Nhàn nhìn theo Lương Tu Kiệt bóng lưng bỗng cảm thấy có chút quen mắt rồi lại xua tay gạt đi dòng suy nghĩ. Lương Tu Kiệt rất tận tâm với công việc, Lý Thục Nhàn ghi nhận...

Lương Tu Kiệt cảm thấy mặt nóng rần lên, tựa như phát sốt, nhìn số tiền trong tay lại chẳng biết tiêu vào diệp gì, đành cất giữ trong hộp lưu niệm đặt vào hầm chứa bí mật a. 7 giờ tối, Lương Tu Kiệt nằm trên giường đọc sách thì nhận được Biên Tiểu Tiểu cuộc gọi

"Kiệt đại nhân, mình không có xe, cậu qua xx rước mình được không?" Thanh âm Biên Tiểu Tiểu đáng thương hề hề nói

"Được" Nếu hiện tại đó là người nào khác thì có lẽ Lương Tu Kiệt đã khước từ. Biết Biên Tiểu Tiểu gia cảnh khó khăn, từ nhỏ đã đi làm thêm rất nhiều công việc để phụ giúp gia đình. Lương Tu Kiệt cảm thông nàng, cô vốn dĩ là người tốt chỉ cần đừng chọc đến cô chỗ đau

"Kiệt đại nhân tốt nhất hắc hắc!" Biên Tiểu Tiểu ôm đùi Lương Tu Kiệt, bộ dáng tựa tiểu cẩu cầu bao nuôi giống nhau

Lương Tu Kiệt ghét bỏ nói: "Ngưng, cậu còn vậy nữa đừng trách tôi không khách khí"

"Người ta đùa thôi mà, Kiệt đại nhân hảo khốc!"

"Nhà hàng điểm hẹn nằm cách Tân Đình công ty một con đường"

"Lên xe, đừng để mọi người chờ lâu"

Các nàng bước vào nhà hàng liền thấy một bàn Nguyễn Lễ Đào ngồi, bọn họ hướng cô vẫy tay. Biên Tiểu Tiểu vội chạy đến, Lương Tu Kiệt thong thả nhét hai tay vào túi quần, tóc nâu phất sau lưng, ngũ quan vừa mỹ vừa tuấn triệt để làm bọn hắn ngất

Nữ thần!!! Nguyễn Lễ Đào, Hoạt Thánh Tuyền thầm than

"Thực xin lỗi, trên đường xảy ra kẹt xe nên bọn em đến trễ" Biên Tiểu Tiểu thành thực khai báo

Nguyễn Lễ Đào xua tay: "Xin lỗi cái gì, các em đến là mừng rồi. Ăn đi, đồ ăn chỉ vừa ra thôi, còn nóng hổi a. Tiểu Lương" hắn gắp một phần thịt bỏ vào chén Lương Tu Kiệt

Hoạt Thánh Tuyền căm tức nhìn hắn, không chịu kém cỏi, gắp một lượng nhiều hơn bao gồm hai miếng thịt chiên, ba miếng đậu hũ nhồi trứng, tôm, cá, vân vân và mây mây

"....." Dạ dày tôi cũng không phải lỗ đen vũ trụ!

"Tu Kiệt, gia đình em làm nghề gì a?" Hoạt Thánh Tuyền thắc mắc hỏi. Từ lúc bắt đầu công tác chung đến nay vẫn chưa một lần cùng Lương Tu Kiệt thẳng thắn tán gẫu như thế này, nàng da mặt mỏng mỗi lần nhìn Lương Tu Kiệt là túng quẫn còn tính đến thứ xa hơn cái gì

Lương Tu Kiệt nghe hỏi trả lời: "Lão ba làm một cái nho nhỏ lão bản, mụ mụ đồng dạng làm một cái nho nhỏ thương nhân. Thu nhập vừa đủ chi tiêu, không hơn"

Hoạt Thánh Tuyền 'Ân' một tiếng, người hỏi kế tiếp là Bàng Thương

"Tu Kiệt, em hiện tại sống chung với phụ mẫu vẫn là đơn độc một mình ở riêng"

"Tôi đã dọn ra ở riêng từ tuần trước!" Này Lương Tu Kiệt nói là sự thật. Để thuận tiện đi lại nên cô đã mua một căn hộ gần Tân Đình 15 phút đi xe, đến cuối tuần sẽ trở về ngụ Lương gia biệt thự

"Lương Tu Kiệt, em tuổi còn nhỏ mà đã biết suy tính rồi, anh lúc bằng tuổi em ngày ngày còn vùi đầu vào game đâu" Loan Thế Sơn ha hả cười

"Em có đối tượng chưa?" Nguyễn Lễ Đào bất ngờ hỏi khiến mọi người ngây ngẩn

Lương Tu Kiệt ánh mắt thoáng hiện lên một tia âm trầm bất quá tồn tại không lâu liền tiêu thất, cô nhàn nhạt nói

"Không, tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện đó!" Nguyễn Lễ Đào nghe vế đầu tiên thì mừng rỡ bước sang vế tiếp theo thì như từ thiên đàng rơi xuống địa ngục

Hoạt Thánh Tuyền nghĩ nam thân này cũng quá thẳng thắn đi, cái loại này thẳng thắn thật ngu ngốc...

Loan Thế Sơn giải nguy cho hắn: "Khó quá bỏ qua, nói đến Tiểu Biên, nếu như thời gian có thể quay trở lại quá khứ em có cảm thấy hối hận điều gì muốn sửa đổi?"

"Etou, nếu như được quay trở lại em ước sẽ đi đến cửa hàng gấu nhồi bông sớm hơn để kịp chương trình giảm giá cực sốc, kịp chụp lấy bịch kẹo chíp chíp trước khi nó rơi xuống hố phân, tiếc là thực tại tàn khốc a" Biên Tiểu Tiểu thở dài

"...."

Nếu như cô được quay lại quá khứ thì cô sẽ làm gì?

Điện thoại trong túi ầm ầm rung lên, là Scott Anshiel

Lương Tu Kiệt cáo lỗi, bước ra khỏi nhà hàng bắt máy

"Lão đại, thông báo cô một tin" Đầu dây bên kia là Scott bất hảo ngữ khí

"Cậu lúc nào học tính chậm chạp như thế, còn không mau nói" Lương Tu Kiệt nhíu mày

"Samuel Fox tên kia có động tĩnh, hôm qua còn sai lính đánh thuê theo dõi căn cứ ngầm của chúng ta, hai giờ sáng còn đột nhập vào bất quá tôi đã thu thập bọn hắn sạch sẽ!"

Lương Tu Kiệt nguy hiểm con ngươi loé lên, niên thiếu ôn hoà năm phút trước tiêu tán không còn một mảnh, trầm thấp thanh âm trong đêm tối càng bùng phát kinh khủng

"Tôi đã sớm biết hắn có dã tâm nên đề phòng kỹ lưỡng, thời điểm này cậu gọi bọn hắn tăng cường phòng bị, cổng và cửa sau căn cứ đều trang bị bẫy rập. Chuyển biến của Samuel Fox cậu gửi qua hết cho tôi trong đêm nay"

"Là, lão đại"

Lý Thục Nhàn luôn là người trễ nhất rời khỏi công ty, đi ăn với khuê mật xong phải chạy về tiểu biệt thự tiếp tục làm việc, nàng đứng bên kia đường nhăn lại mày đẹp cố gắng nhìn rõ cao ngất niên thiếu, ngũ quan con lai dị thường tinh xảo khiến cô không lẫn đi đâu được

Lương Tu Kiệt? Nàng nói chuyện với ai mà sắc mặt trông đặc biệt khó coi. Lý Thục Nhàn lần đầu thấy như vậy thâm trầm Lương Tu Kiệt...