Chương 52

Hàn Cao Lãng buông tay xuống ôm lấy eo của cô, dùng lực nhẹ mà xốc người cô đứng thẳng lên, đồng thời anh dùng miệng gạt áo ngực của cô xuống. Ngay lập tức anh ngậm lấy đỉnh ngọn nơi đẫy đà mà mυ"ŧ mạnh một cái.

“A…”

Chu Tử Hạ khẽ rên lên một cảm xúc kɧoáı ©ảʍ, cắn thật mạnh vào tay, toàn thân cô lúc này không ngực run rẩy.

Phân tâm cô không ngừng ngẫm nghĩ, như vậy có phải là màn dạo đầu trước khi bước vào

cuộc làʍ t̠ìиɦ không?

Chu Tử Hạ hoang mang cực độ, cô không còn sức để mà hứng chịu lực đạo ra vào mãnh liệt phía bên dưới, càng không thể ngờ rằng sức lực của người đàn ông thật dễ trỗi dậy.

A, cô lại một lần nữa phải làm chuyện ướŧ áŧ đó sao?

Nhớ những lần chìm đắm trong hoan lạc, những cảnh tượng đó như một thước phim quay chậm vào tái hiện lại trong đầu, khiến cho Chu Tử Hạ mặt đỏ ửng.

Cô thật sự bị lún sâu vào con đường đi tình này rồi, thật sự đã sa ngã vào bẫy tình mà người

đàn ông này giăng lưới.

Quả không nằm ngoài dự đoán của cô, Hàn Cao Lãng bắt đầu bộc phát thân phận cầm thú của mình.

“Anh… bệnh hoạn của anh lại tái phát… ưm…”

Bao lời nói phẫn uất của Chu Tử Hạ vừa thoát ra đều bị người đàn ông hung hăng nuốt trôi xuống bụng. Anh ngậm lấy đôi môi anh đào no đủ của cô, cắи ʍút̼ không rời, đồng thời đầu lưỡi ranh ma mạnh mẽ tách hàm răng trắng ngọc ra, luồn lách vào sâu bên trong khoang miệng khuấy đảo không ngừng.

Một tay Hàn Cao Lãng lại cố định hai tay cô lêи đỉиɦ đầu tay còn lại vuốt ve một bên đào tiên đã bị anh vờn đùa đến nỗi ướt nhẹp, chuyển dịch xuống chiếc bụng phẳng rồi từ từ tịnh tiến xuống nơi tư mật ẩm ướt.

Bàn tay hư hỏng ấy lần vào bên trong lớp vải ren che chắn ấy, ngón tay thô ráp mân mê hạch động khiến cho cổ họng cô gái phát ra âm thanh kiều diễm, rất mê hoặc lòng người.

Chưa dừng lại ở việc trêu đùa hạch động, ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng tách cánh hoa ra, cho đầu ngón tay vào bên trong hang động ướŧ áŧ, lướt qua điểm mẫn cảm mà chạy xộc đến điểm G mê luyến.

Kɧoáı ©ảʍ lúc này thật sự rất lạ lẫm làm cho tiếng rên trong cuống họng của cô gái dần trở nên kiều suyễn hơn bao giờ hết, khiến cho một bộ phận nào đó của Hàn Cao Lãng lập tức trỗi dậy, căng tức đến khó chịu.



“Ha… a… đừng… chỗ đó… đừng mà..”

Khoé môi của Hàn Cao Lãng nhếch lên để lộ một nụ cười quỷ dị, hệt như một kẻ sát nhân sau lần nhìn trúng con mồi, giọng nói tà mị cùng với hơi thở nam tính phà vào bên tai cô.

“Là chỗ này sao?”

Vừa nói Hàn Cao Lãng trêu đùi nơi mẫn cảm khiến cho âm thanh thoát ra khỏi cuống họng của cô ngày càng trở lên kiều suyễn, ngọt ngào đến mê lòng người.

Phải ứng này của cô gái có chân thật, càng khẳng định nơi mật động của con gái đích thực có điểm G mẫn cảm, cái nơi khiến cho nữ giới cảm thấy hưng phấn cực độ trong cuộc vui hoan lạc.

Tìm được điểm nhạy cảm của người con gái, đầu ngón tay của Hàn Cao Lãng không ngừng ma sát vào điểm G mẫn cảm, khiến cho Chu Tử Hạ phát ra những tiếng rên la mờ ám.

Nơi mẫn cảm bị kí©h thí©ɧ, nhiệt độ trong cơ thể không ngừng tăng lên, hệt như phía sau trong cõi lòng có đốm lửa nhỏ đang bập bùng cháy.

Đốm lửa ấy chính là du͙© vọиɠ, đó đang dần được thắp sáng lên.

Hàn Cao Lãng buông tay xuống ôm lấy eo của cô, dùng lực nhẹ mà xốc người cô đứng thẳng lên, đồng thời anh dùng miệng gạt áo ngực của cô xuống. Ngay lập tức anh ngậm lấy đỉnh ngọn nơi đẫy đà mà mυ"ŧ mạnh một cái.

“A…”

Chu Tử Hạ khẽ rên lên một cảm xúc kɧoáı ©ảʍ, cắn thật mạnh vào tay, toàn thân cô lúc này không ngực run rẩy.

Phân tâm cô không ngừng ngẫm nghĩ, như vậy có phải là màn dạo đầu trước khi bước vào

cuộc làʍ t̠ìиɦ không?

Chu Tử Hạ hoang mang cực độ, cô không còn sức để mà hứng chịu lực đạo ra vào mãnh liệt phía bên dưới, càng không thể ngờ rằng sức lực của người đàn ông thật dễ trỗi dậy.

A, cô lại một lần nữa phải làm chuyện ướŧ áŧ đó sao?

Nhớ những lần chìm đắm trong hoan lạc, những cảnh tượng đó như một thước phim quay chậm vào tái hiện lại trong đầu, khiến cho Chu Tử Hạ mặt đỏ ửng.



Cô thật sự bị lún sâu vào con đường đi tình này rồi, thật sự đã sa ngã vào bẫy tình mà người

đàn ông này giăng lưới.

Quả không nằm ngoài dự đoán của cô, Hàn Cao Lãng bắt đầu bộc phát thân phận cầm thú của mình.

“Anh… bệnh hoạn của anh lại tái phát… ưm…”

Bao lời nói phẫn uất của Chu Tử Hạ vừa thoát ra đều bị người đàn ông hung hăng nuốt trôi xuống bụng. Anh ngậm lấy đôi môi anh đào no đủ của cô, cắи ʍút̼ không rời, đồng thời đầu lưỡi ranh ma mạnh mẽ tách hàm răng trắng ngọc ra, luồn lách vào sâu bên trong khoang miệng khuấy đảo không ngừng.

Một tay Hàn Cao Lãng lại cố định hai tay cô lêи đỉиɦ đầu tay còn lại vuốt ve một bên đào tiên đã bị anh vờn đùa đến nỗi ướt nhẹp, chuyển dịch xuống chiếc bụng phẳng rồi từ từ tịnh tiến xuống nơi tư mật ẩm ướt.

Bàn tay hư hỏng ấy lần vào bên trong lớp vải ren che chắn ấy, ngón tay thô ráp mân mê hạch động khiến cho cổ họng cô gái phát ra âm thanh kiều diễm, rất mê hoặc lòng người.

Chưa dừng lại ở việc trêu đùa hạch động, ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng tách cánh hoa ra, cho đầu ngón tay vào bên trong hang động ướŧ áŧ, lướt qua điểm mẫn cảm mà chạy xộc đến điểm G mê luyến.

Kɧoáı ©ảʍ lúc này thật sự rất lạ lẫm làm cho tiếng rên trong cuống họng của cô gái dần trở nên kiều suyễn hơn bao giờ hết, khiến cho một bộ phận nào đó của Hàn Cao Lãng lập tức trỗi dậy, căng tức đến khó chịu.

“Ha… a… đừng… chỗ đó… đừng mà..”

Khoé môi của Hàn Cao Lãng nhếch lên để lộ một nụ cười quỷ dị, hệt như một kẻ sát nhân sau lần nhìn trúng con mồi, giọng nói tà mị cùng với hơi thở nam tính phà vào bên tai cô.

“Là chỗ này sao?”

Vừa nói Hàn Cao Lãng trêu đùi nơi mẫn cảm khiến cho âm thanh thoát ra khỏi cuống họng của cô ngày càng trở lên kiều suyễn, ngọt ngào đến mê lòng người.

Phải ứng này của cô gái có chân thật, càng khẳng định nơi mật động của con gái đích thực có điểm G mẫn cảm, cái nơi khiến cho nữ giới cảm thấy hưng phấn cực độ trong cuộc vui hoan lạc.

Tìm được điểm nhạy cảm của người con gái, đầu ngón tay của Hàn Cao Lãng không ngừng ma sát vào điểm G mẫn cảm, khiến cho Chu Tử Hạ phát ra những tiếng rên la mờ ám.

Nơi mẫn cảm bị kí©h thí©ɧ, nhiệt độ trong cơ thể không ngừng tăng lên, hệt như phía sau trong cõi lòng có đốm lửa nhỏ đang bập bùng cháy.

Đốm lửa ấy chính là du͙© vọиɠ, đó đang dần được thắp sáng lên.