Chương 35: Thái Ất thần châm (2)

“Không thể! Dù ta có thể tu luyện ra chân khí nhưng đây là vì khi ta còn bé ngày nào sư phụ cũng pha nước thuốc tắm cho ta, rồi phối hợp với việc tu luyện tâm pháp nội công mà thành.”

“Ta có thể cho ngươi tâm pháp nội công nhưng tắm nước thuốc mới là chủ yếu. Mà những vị thuốc ấy lại là những vị thuốc rất hiếm ở thế giới của ta, bây giờ ta không có cách nào tìm được cho ngươi.”

“Vậy à… Tiếc thật!”

Lục Vân như có điều suy nghĩ, sau hắn lại nghĩ tới gì đó: “Hửm? Ngươi đoán xem liệu trong thế giới của những thành viên của group chat liệu có những vị thuốc quan trọng ngươi nói không??”

Lâm Thần: “…”

Có, đương nhiên là có thể.

Cứ coi như thế giới cổ đại của Lý Tố Tố hay mạt thế của Tô Thần không có đi nhưng ngươi có gì để đảm bảo thế giới của những xuyên việt giả khác sau này tiến vào group chat sẽ không có?

“A a, người anh em, xem ra ngươi muốn học thật nhỉ? Cũng phải, group chat này vô cùng thần bí, sau này nó hoàn toàn có thể giúp ngươi tu luyện ra chân khí.”

“Vậy đi, ngươi cho ta 1000 điểm tích lũy, ta sẽ giao bí kíp áp đáy hòm của mình cho ngươi. Quyển bí kíp có thể trị được tất cả những căn bệnh nan y ở thời hiện đại, học được đến trình độ cao nhất ngươi thậm chí còn có thể chữa bệnh như mượn mạng Diêm Vương. Vậy nên 1000 điểm tích lũy này của ngươi không hề lỗ.”

“Được, không thành vấn đề!”

Lục Vân không có bất kỳ do dự nào.

Mặc dù 1000 điểm tích lũy có thể đổi lấy mấy trăm triệu hoặc là mấy tỉ tệ!

Nhưng nếu cuốn bí kíp y học đó thật sự thần kỳ như lời Lâm Thần nói vậy đó chính là món đồ vô giá. 1000 điểm tích lũy lỗ ở đâu? Đây là kiếm được một khoản lời khổng lồ đó hiểu không?

Dù gì 1000 điểm tích lũy này hắn cũng kiếm được từ tay Lâm Thần, bây giờ chẳng qua chỉ là trả lại mà thôi.

Chắc Lâm Thần cũng phỏng đoán hắn có thể cứu con trai mình nên mới đồng ý hạ giá chuyển nhượng bí kíp.

Nếu Lâm Thần bán chắc chắn Lục Vân sẽ phải trả một cái giá trên trời.

Nhận được sự đồng ý của Lâm Thần, tiếp theo chính là thời gian giao dịch.

Có hai cách để Lục Vân và những thành viên khác trong group chat giao dịch.

Một là dùng cách gửi bao lì xì để gửi thẳng qua.

Hai là giao dịch bằng cách bình thường.

Song phương đặt đồ của mình vào hộp giao dịch, khi hai bên đã xác nhận vật phẩm giao dịch thì bấm khóa lại, cuối cùng là đổi chác thành công.

“Người anh em, ngươi mới vào group chat hai ngày mà đã có 1000 điểm tích lũy rồi?”

Thấy Lục Vân đưa ra 1000 điểm tích lũy để đổi với mình, lúc này Lâm Thần mới có phản ứng.

Lục Vân cười cười tìm cớ: “À à, lúc mới vào group chat ta có kích hoạt hai nhiệm vụ người mới.”

Lâm Thần: “Móa, ngươi may mắn thật đấy. Ta vào cái group chat này hai năm mà chưa từng nghe có cái gì tên là nhiệm vụ người mới. Hơn nữa từ lúc vào tới giờ ta mới chỉ hoàn thành năm nhiệm vụ thôi.”

Lục Vân: “Nhiệm vụ ngẫu nhiên mà, ta cũng không có cách…”

Kết thúc cuộc cãi vã với Lâm Thần, hai bên đã đổi chác thành công.

《 Thái Ất thần châm 》là bí kíp Lâm Thần đổi chác, đây cũng là thứ khiến Lâm Thần có quyền kiêu ngạo.

Cuốn bí kíp y học này là một bản sao chép dày như cuốn từ điển.

Bí kíp không chỉ ghi cách chữa những loại bệnh nan y mà còn có phương thuốc quý và những vị thuốc ở thế giới của Lâm Thần.

Lục Vân đọc thử.

Thứ đồ này nếu không có thiên phú y học trác tuyệt sao hắn có thể đọc hiểu.

Bây giờ thiên phú y học của Lục Vân đang ở cấp siêu phàm, hắn lại có hứng thú với thứ này nên tốc độ học tập cực nhanh.

Cả chuyến hành trình, hắn đều đắm chìm trong biển kiến thức y thuật.



Thời gian thấm thoát trôi qua hai ngày.

Hai ngày này trừ thỉnh thoảng trò chuyện với Sở Tiểu Kiều đôi ba câu, Lục Vân dành toàn bộ thời gian hấp thụ 《 Thái Ất thần châm 》 và học tập kiến thức y thuật.

Xế chiều ngày hôm sau.

Cuối cùng Lục Vân cũng tới được thị trấn nhỏ nơi bố mẹ Tô Thần ở.

Cùng lúc đó tại Bệnh viện Nhân dân Số 1 Thượng Hải, có một việc xảy ra khiến Chu Khải Hồng rất buồn bực.

Chu Khải Hồng là bác sĩ chính chuyên chữa bệnh ung thư máu ở Bệnh viện Nhân dân Số 1 Thượng Hải.

Phải biết trong việc chữa bệnh ung thư máu, Bệnh viện Nhân dân Số 1 Thượng Hải. có thể đạt top 3 cả nước.

Hầu hết bệnh nhân ung thư của bệnh viện đều tới chạy chữa vì bệnh này.

Nhưng hôm nay bệnh nhân trẻ mấy ngày trước vì bệnh tình trở nên ác liệt mà phải vào bệnh viện chuẩn bị làm hóa trị lại đòi xuất viện??

“Ngươi nhất định phải xuất viện?”

“Đúng vậy, bác sĩ!”

Thẩm Vi Vi nghiêm túc nói.

Chu Khải Hồng không biết làm sao: “Ta tin ngươi hiểu rõ bệnh tình của con ngươi hơn ta. Dù hóa trị không thể chữa khỏi hoàn toàn cho cậu bé nhưng nếu không làm hóa trị cậu bé chỉ có thể sống tối đa hai tháng nữa.”