Bây giờ là hơn ba giờ sáng.
Hắn cứ tưởng giờ này Tô Thần đã ngủ rồi, ai ngờ người ta lại đang xử lý trùng biến dị?
Tận thế đúng là không chờ ai mà.
“Ta biết súng gây mê, nhưng súng bạo từ và súng bắn điện là gì?”
“Đây đều là mấy món vũ khí biến dị dùng “Điện năng”, súng bão từ là bản cường háo của súng bắn điện. Nếu mục tiêu của ngươi là người, súng bạo từ không phù hợp, dùng súng bắn điện là được.”
“Có thể làm cho ta một cái được không?” Ta có thể đổi những vật khác với ngươi.”
Cảm tình rồi sẽ nguội lạnh, lợi ích là mãi mãi.
Muốn duy trì quan hệ tốt đẹp với thành viên group chat, trả lễ mới là vương đạo.
“Không cần đổi đâu, bên ngươi cũng không có đồ gì ta có thể sử dụng được, đúng là chỉ đưa trên lời nói thôi… Gửi cho ta một thùng đồ rửa mặt là được.”
Lần trước Lục Vân đã gửi cho hắn một thùng thức ăn lớn, chắc chắn hắn không thể ăn hết trong thời gian ngắn được.
Bây giờ thứ Tô Thần thiếu chính là những món đồ để hưởng thụ cuộc sống khác.
Súng bắn điện là một món đồ không đáng tiền ở thế giới của Tô Thần, đồ rửa mặt cũng là một món đồ không đáng tiền ở thế giới của Lục Vân.
Đôi bên đổi chác như thế đương nhiên là tất cả đều vui.
“Ok!!’
Lục Vân không có lý do gì để từ chối, hắn trả lời bằng động tác tay.
Tô Thần: “Bây giờ ta hơi mệt, chuyện cụ thể để mai nói sau.”
“Ừ!!”
Kết thúc cuộc trò chuyện với Tô Thần, Lục Vân lại đi đặt một cây gậy baton ở một web mua sắm nào đó.
Địa chỉ nhận hàng hắn điền là căn phòng thuê chung với bạn!
Vũ khí tầm xa và vũ khí cận chiến đều có cả, bấy giờ Lục Vân mới thả quả tim đang treo xuống!
…
Một đêm tĩnh mịch, sáu giờ sáng hôm sau.
Không biết là tại thế lực của Từ Tử Lăng chưa đủ mạnh hay là vì có sự hỗ trợ của Mộ Dung Điệp mà không ai tra được hành tung của Lục Vân.
Lục Vân cũng không để ý, sau khi điểm danh hắn chuẩn bị lên máy bay tới Hợp Châu thăm bố mẹ Tô Thần.
Bố mẹ Tô Thần không ở Hợp Châu mà lại ở một thị trấn nhỏ cách Hợp Châu mấy trăm cây số, nửa đường còn phải đổi xe mấy lần…
Nhưng việc này không quan trọng.
Quan trọng là khoang hạng nhất hôm nay không có cảnh tượng ướŧ áŧ như hôm qua.
Hơn nữa ngay sau hi Lục Vân cất cánh được hơn một tiếng.
Hắn đã nghe thấy âm báo nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống ở trong mơ.
【Ting, hoàn thành nhiệm vụ “Tâm sự của thần y”, ngươi nhận được 1000 điểm tích lũy và thẻ năng lực 1* của Lâm Thần】
【Sử dụng thẻ năng lực của Lâm Thần thành công, mời các hạ chọn một trong những thiên phú sau trở thành thiên phú kỹ năng của mình.】
【1. Y học (Siêu phàm).】
【2. Chiến đấu (Trác tuyệt).】
【3. Âm luật (Trác tuyệt).】
【4. Ám khí (Trác tuyệt).】
【5. Trí tuệ …】
“Chậc chậc, thiên phú của nhân vật chính thần y trong nam tần đúng là kinh khủng.” Thấy cấp bậc thiên phú của Lâm Thần, Lục Vân không nhịn được khen ngợi.
Trừ năng lực y học siêu phàm, rất nhiều năng lực khác đều đạt tới mức trác tuyệt.
Hơn nữa có bàn tay vàng của group chat tồn tại, Lâm Thần có thể tùy ý trà trộn thành long phượng trong loài người.
Kết thúc lựa chọn, Lục Vân bỗng cảm giác não mình như bị cái gì đó chọc thủng và trở nên tỉnh táo trong chớp mắt.
Hắn lại cầm tờ huyệt vị cơ thể con người Lâm Thần cho ra xem.
Tất cả những chỗ hắn không hiểu trước kia giờ đã có thể xem hiểu, những cái tên y học phức tạp đọc một lần là có thể nhớ và hiểu hoàn toàn.
Thậm chí còn có thể suy một ra ba.
Trước kia học một năm mới xong, giờ e là chỉ cần ba ngày!
Hơn nữa nhiệm vụ của Lâm Thần cũng đã hoàn thành, chứng tỏ bệnh ung thư máu của Lâm Tiểu Hạo đã thuyên giảm.
Phương thuốc Đông y kia thật sự có thể áp chế bệnh ung thư máu sao??
…
Lúc này tại Bệnh viện Số 1 ở Thượng Hải.
Nhìn bé trai ăn cháo như sài lang hổ báo trước mặt, Thẩm Vi Vi kích động.
“Tiểu Hạo… Ngươi nói cho mẹ biết, ngươi không choáng đầu chứ?”
“Dạ mẹ.”
“Người cũng không đau?”
“Vẫn hơi đau, nhưng không đau như hôm qua…”
“Được, tốt, thật là tốt quá.”
Thẩm Vi Vi mừng chảy nước mắt, thậm chí cô còn không biết dùng từ gì để diễn tả tâm trạng mình bây giờ.
Lần đầu tiên nhận được cuộc gọi của Lục Vân, dù kinh ngạc với tuổi tác của đối phương nhưng cô cũng miễn cưỡng tin lời đối phương nói. Song trong lòng không khó tránh khỏi đối phương có phải kẻ lừa đảo không.
Ấy vậy mà Lục Vân không chỉ đưa thuốc đến cửa, hắn còn không cần một đồng tiền của cô, điều này lại càng khiến cô cảm động, sự tín nhiệm của cô với Lục Vân cũng đã đạt tới một độ cao nhất định!
Hiện giờ những triệu chứng ung thư máu của con trai cô không chỉ có chuyển biến tốt mà khẩu vị cũng tốt hơn trước kia nhiều.
Điều này chẳng phải đã chứng minh Tiểu Hạo thật sự có thể khỏi bệnh sao??