- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ngươi Xinh Đẹp Như Vậy
- Chương 64: Đi theo
Ngươi Xinh Đẹp Như Vậy
Chương 64: Đi theo
Nói thuận miệng hỏi, lời này của Quan Cẩn Du không xem như thuận miệng nhắc tới, Tiết Ly Y tuổi còn trẻ lại xinh đẹp có người theo đuổi cũng đúng. Huống hồ nàng đối xử với mọi người ôn hòa, thu hút nhiều ong bướm càng không cần nói.
Tuy nhiên Quan Cẩn Du... Ngực không chịu được vị chua.
"Em nói cho chị nghe có những người nào?" Nàng hỏi.
"Lý bác sĩ, Đào bác sĩ, Mục bác sĩ , Nhạc bác sĩ đều là nam. Còn có một người họ Bổn, em gần đây cảm thấy ánh mắt nàng nhìn em không đúng lắm."
"Ánh mắt gì?"
"Giống như em lúc trước nhìn chị, che giấu rất tốt, nhưng có chút lo lắng cùng cẩn thận từng li từng tí, hơn nữa bình thường tìm cơ hội đứng gần em." Quan Cẩn Du trong lòng như có ngọn lửa nhỏ, Tiết Ly Y cau mày nghiêm trang nói: "Làm cho em rất khó chịu."
Quan Cẩn Du nắm tay nàng cẩn thận vuốt ve, nàng cười hỏi: "Tại sao em không thoải mái? Em chán ghét nàng?"
"Không ghét, thế nhưng khó chịu chính là khó chịu, em không nói được bởi vì sao."
"Chị nói cho em biết vì sao, bởi vì..." Quan Cẩn Du ở trên mu bàn tay nàng hôn một cái, nói rằng: "Em cảm giác bản thân thuộc về chị, bị người khác nhìn như vậy rất khó chịu. Lần sau nàng nếu nhìn em nữa, em cứ khoe khoang nhẫn trên tay cho nàng xem, dù ngu ngốc hay giả bộ ngu ngốc đều có thể hiểu ý tứ của em, sẽ không tới trêu chọc em nữa."
"Tốt, đều nghe theo chị."
"Còn có người nào hay không?"
"Trong trường học, em không biết rõ. Thế nhưng em mỗi lần đi học, phòng học đều nhiều người hơn mọi khi, em nghe Trương Lôi nói, à , Trương Lôi là bạn học ở trường, nàng nói những người đó đều hướng về em."
Quan Cẩn Du chân mày hơi nhíu lại.
"Nàng còn nói, bởi vì chương trình học ở trường của em không giống bình thường, người biết lại rất ít, cho nên thời khoá biểu của em có rất nhiều người lấy tiền để mua."
Quan Cẩn Du hầu như cắn răng nghiến lợi.
Đám nhóc này không cố gắng học lại suy nghĩ vớ vẩn? Trách không được xã hiện nay sinh viên tìm việc khó khăn như vậy, bản thân không nỗ lực còn đổ lỗi cho xã hội? Đáng đời không tìm được việc làm.
"Vậy em có bị những người đó làm phiền ảnh hưởng đến học tập không?" Quan Cẩn Du giọng nói vẫn hết sức bình tĩnh, chỉ là bàn tay không tự chủ nắm chặt lại để lộ suy nghĩ của nàng.
"Không có, vừa tan học em liền đi về, đưa thư tình, hỏi số điện thoại di động, hỏi wechat, em đều không để ý tới."
"Vậy là tốt rồi, em đừng ý tới bọn hắn."
Quan Cẩn Du chỉ lo nổi máu ghen, từ đầu đến cuối không có ngẩng đầu nhìn biểu tình Tiết Ly Y, nếu nàng chú ý một chút sẽ phát hiện đôi mắt Tiết Ly Y cong lên, lóe sáng rực rỡ, hiển nhiên cực kỳ vui vẻ.
"Cẩn Du."
"Hửm?"
Tiết Ly Y mắt nhìn nhóm người đang chơi đùa ở quảng trường, đài phun nước phun lên cao rồi lại tản ra, trong không khí ẩm ướt như sương mù, giọng nói mọi người dường như rất xa.
"Em thích chị như thế." Bàn tay Tiết Ly Y vỗ về mái tóc dài của nàng, thấp giọng nói.
Quan Cẩn Du biết rõ còn hỏi: "Yêu thích chị cái gì?"
"Thích chị... Lúc này vì em mà ghen tuông." Tiết Ly Y cúi đầu nhìn nàng, con ngươi đen kịt lại tựa như không nhìn thấy đáy, câu nói sau ngập tràn ôn nhu.
Quan Cẩn Du khoát tay ôm lấy cổ của nàng, cho nụ hôn càng sâu hơn.
Mặc dù ở cùng một chỗ sấp sỉ một năm rồi, Tiết Ly Y vẫn thẹn thùng, đa số đều là mình chủ động, huống hồ bây giờ đang ở trước mặt mọi người, Quan Cẩn Du hí mắt nhìn bầu trời sau lưng Tiết Ly Y, a , mặt trời đang ở phía tây nha.
Vừa tách ra, Quan Cẩn Du chăm sóc giơ tay lên lau khóe miệng nàng, lại thấy không vừa lòng liền hôn nhẹ vài cái lên đôi môi đỏ của nàng.
Ánh mắt Tiết Ly Y run lên, nhận thấy được người chung quanh có thưởng thức có hèn mọn có ánh mắt nghi ngờ, khuôn mặt không tử chủ đỏ lên, đem khuôn mặt vùi vào vai Quan Cẩn Du.
Quan Cẩn Du bừng tỉnh, trong lòng nói: Trách không được lá gan Tiểu Y nhà nàng bỗng nhiên lớn như vậy, nàng hoàn toàn quên mất hiện tại đang ở đâu.
"Chúng ta đi thôi." Quan Cẩn Du sờ sờ gáy của nàng, kéo tay nàng đứng lên rời đi.
Sau đó hai người đi xem phim, Quan Cẩn Du để cho Tiết Ly Y làm chủ, Tiết Ly Y tùy ý chọn phim nổi tiếng gần đây là phim tình cảm.
Lễ mừng năm mới nên người tới xem phim rất nhiều, mà chọn bộ phim này toàn các cặp đôi đã kết hôn, kết quả mở màn không bao lâu, Tiết Ly Y không dám đem ánh mắt rời khỏi màn hình.
Trong lòng Tiết Ly Y nói: Sớm biết thế xem phim kinh dị là được rồi.
"Em không thích xem thì chúng ta đi về thôi." Quan Cẩn Du nói.
Bởi vì công tác của Quan Cẩn Du luôn luôn bận bịu, hai người chân chính ra ngoài hẹn hò được hai lần, lúc trước xem ca nhạc, triễn lãm ... đều bởi vì công ty nàng có việc gấp nên hẹn không thành, tính ra đây mới là lần thứ hai xem phim.
"Nhưng phim còn chưa chiếu hết." Tiết Ly Y rõ ràng có chút lưỡng lự, nàng không muốn Quan Cẩn Du về sớm.
Quan Cẩn Du nhìn biểu tinh nàng thì biết đang suy nghĩ gì, ôn nhu nói: "Chị không về nhà, đi khách sạn chỗ em ở một lúc rồi về."
Tiết Ly Y thẳng thắn nói: "Vậy chúng ta đi."
Hai người yên lặng ở cùng một chỗ, vô luận làm cái gì đều so với nơi "ồn ào" rạp chiếu phim còn tốt hơn nhiều.
Mặc dù ở khách sạn không có yên tĩnh chút nào.
Quan Cẩn Du lúc đi ra đã tám giờ tối. Chín giờ, nhẹ nhàng đặt chìa khoá vào ổ khóa, tiếng đóng cửa kinh động Quan Ba ở phòng khách đang xem ti vi.
"Đi nơi nào?"
Liễu Dung hướng nàng nháy mắt, giải thích: "Ba con hỏi con cùng tiểu Hứa đi nơi nào?"
"A, đi dạo quảng trường, xem phim, ăn cơm xong đi về." Quan Cẩn Du nói thật, bất quá đối tượng biến thành người khác mà thôi.
Quan Ba không nói một lời, trầm mặc, tưởng chừng ba người hòa hợp với nhau.
"Liễu Dung." Hắn nói.
Liễu Dung sững sốt, Quan Ba chưa bao giờ gọi tên đầy đủ của nàng.
"Ta thật sự không nghĩ tới, cánh tay nàng cũng hướng ra bên ngoài." Quan Ba ngẩng đầu nhìn nàng, " Nàng nói ta nghe, giúp đỡ con gái gạt ta có ý gì? Nếu không phải buổi chiều tiểu Hứa trực tiếp gọi điện thoại cho ta, nói nữ nhi của ta không coi trọng hắn, cám ơn ta giới thiệu, ta thực sự bị hai người kẻ xướng người hoạ tin là sự thật."
Liễu Dung nhỏ giọng giải thích: "Cũng không chĩa ra toàn bộ bên ngoài, môi hở răng lạnh, ngươi nói...."
Câu nói kế tiếp bị ánh mắt bén nhọn của Quan Ba làm im lặng.
Chíp Bông a, mẹ chỉ có thể giúp con đến đây thôi.
Quan Ba đem mũi nhọn nhắm ngay Quan Cẩn Du, "Cùng nàng đi ra ngoài? Lợi dụng ta cho con cơ hội xem mắt, quang minh chính đại cùng Tiết tiểu thư hẹn hò, đi chơi vui vẻ sao?"
"Thật vui vẻ." Quan Cẩn Du cúi đầu, đáp.
"Đêm nay mẹ con đi phòng ngủ của con."
Quan Cẩn Du bỗng dưng ngẩng đầu, đùa gì thế?
Liễu Dung cũng sửng sờ, tự nhiên ra quyết định như vậy.
"Cứ như vậy, ta mệt nhọc về phòng trước. Dung Dung nàng vào phòng lấy đồ ngủ, tắm rửa xong trực tiếp đi qua!"
Lão nhân sinh khí, Liễu Dung nhạy cảm thấy được, vội vàng chạy vào phòng hống hắn.
Tiết Ly Y vừa mới chuẩn bị từ trong chăn đứng lên, nhận được tin nhắn của Quan Cẩn Du: Ba chị để cho mẹ ngủ cùng chị, em cũng mệt mỏi rồi, đêm nay không cần tới, sớm nghỉ ngơi, yêu em.
Quan Cẩn Du mở một nút trên áo ngủ, đem tóc bên trong cổ lấy ra, đi đến giường ngồi xuống, hỏi Liễu Dung mới vừa tiến vào: "Ba như thế nào rồi mẹ?"
"Còn có thể thế nào? Lòng dạ hẹp hòi, hai ba ngày còn chưa hết giận đâu."
"Mẹ không ở cạnh ba, ba có thể ngủ sao?"
"Ngủ không được thì có thể làm gì, tức giận ngủ không được cũng không chịu thua, ngày mai mẹ lại hống hắn." Liễu Dung khoát khoát tay, chấp nhận chui vào, "A, đây là cái gì?"
Quan Cẩn Du phản xạ có điều kiện che cổ áo của mình.
Liễu Dung chỉ trên vách tường không biết vì sao có vết đen, thấy nàng không đánh đã khai.
"Buông tay ra." Liễu Dung cười đến xán lạn, "Cởi nút áo thứ nhất ra."
Quan Cẩn Du: "..."
Liễu Dung: "Giấu cái gì? Mẹ muốn nhìn một chút còn không được sao? Mẹ có cái gì chưa từng xem qua."
Chẳng qua là khi Liễu Dung nhìn trước ngực con gái một mảng lớn vết đỏ, nhịn không được lắc đầu, vẻ mặt lo âu nói: "Tiểu Tiết cũng quá.... Không hiểu được tiết chế, đúng là tuổi trẻ, con có chịu được hay không?"
Hai chữ "Cầm thú" bị nàng nghẹn lại trong khóe miệng.
"..."
Quan Cẩn Du xấu hổ chết mất, như lời mẹ nói kỳ thực trên người Tiết Ly Y so với cái này còn muốn khoa trương hơn nhiều, mẹ nàng đại khái sẽ đem hai chữ cầm thú mắng ra miệng a!!!
"Ngủ thôi" Nàng cười gượng hai tiếng, nhích người đem đèn ngủ tắt.
Quan Ba tức giận Quan Cẩn Du hết kì nghỉ đông, Quan Cẩn Du không có cơ hội gặp Tiết Ly Y, cuối cùng ngày trở về thành phố mới gặp được nhau.
Xuân đi Đông tới lại một năm nữa, đảo mắt đến rồi cửa ải cuối năm.
Hai mươi tám Tháng chạp, nhà ga Lâm thành phố, một đôi nữ tử thân mật, bên chân có vali, đang nói chuyện với nhau.
"Mùng bốn chị sẽ trở về, em ở nhà ngoan ngoãn đợi chị, có thể đi ra ngoài một chút, nhưng phải che mặt lại, không được để cho người khác nhìn." Nói lời này là nữ tử lớn tuổi hơn, ôn nhu nhìn chăm chú vào nữ tử đối diện, giọng nói trêu chọc.
Về nhà lần này, Quan Ba yêu cầu nàng không thể mang Tiết Ly Y trở về, thay vì mình cùng nàng lén lút, không bằng làm thỏa mãn ý Quan Ba, cùng lắm thì về sớm hai ngày là được.
"Em biết." Nữ tử đối diện nàng thoạt nhìn so với nàng trẻ tuổi hơn, mái tóc dài ngang eo, vào mùa đông chỉ mặc áo khoác mỏng, mặc quần jean xanh, mang đôi giày da màu nâu.
"Kiểm tra vé." Tiết Ly Y quấn cho Quan Cẩn Du khăn quàng cổ màu trằng nàng tự đan, khẽ hôn trên mặt nàng một cái: "Chú ý an toàn."
"Chị biết rồi."
Quan Cẩn Du đi qua cửa xét vé sau đó hướng nàng dùng sức phất phất tay, miệng phát khẩu hình: Trở về đi.
Tiết Ly Y đứng tại chỗ nhìn nàng, vẻ mặt nàng không ngạc nhiên, vẫn như cũ mỉm cười.
Thẳng đến khi thân ảnh của nàng biến mất, chuyến tàu cũng đã đi, Tiết Ly Y từ trong túi lấy ra tờ vé tàu, quan sát thời gian, lui về phía sau, ngồi lại ở phòng chờ.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ngươi Xinh Đẹp Như Vậy
- Chương 64: Đi theo