Chương 37: Khải Phạm

Thật ra thì khi Quan Cẩn Du thức dậy thì Tiết Ly Y đã thức dậy trước, tự nhiên cũng chú ý tới tư thế ngủ lúng túng này, nàng thề tối hôm qua không phải cố ý ngủ thành như vậy, chẳng qua là dựa vào bản năng tới gần, sau đó dựa vào bản năng muốn sờ....

Cuối cùng sáng sớm thành cái cục diện này.

Cổ nhân nói: Thực sắc, tính dã*. Là thật ta không lừa gạt.

(Thực sắc, tính dã: Ăn uống, sắc dục là bản tính).

Quan Cẩn Du trộm hôn nàng chuyện này nàng cũng biết, mặc dù đã sớm xác nhận qua tâm ý nàng, nhưng là trộm hôn đối phương cùng đối phương trộm hôn mình cảm giác hoàn toàn không giống nhau.

Thế cho nên Tiết Ly Y nhẹ nhàng cười tựa như đóa hoa loa kèn.

Cho đến khi mở cửa nhìn thấy nam nhân cao ráo đứng dựng tường, hắn mặc áo sơ mi quần tây, giày da. Xương ngón tay thon dài rõ ràng, cầm điện thoại di động đang cúi đầu ngắm nghía, nghe được tiếng vang đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi.

Quan Khải Phạm ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh lùng hiếm thấy: "Thu thập một chút, chúng ta đi ra ngoài ăn".

Hắn chỉ chỉ bên trong phòng, ý không cần nói cũng biết.

Nụ cười trên mặt Tiết Ly Y chậm rãi rút đi, khẽ gật đầu.

***

Quan Khải Phạm lái xe mang nàng tới quán cà phê cách rất xa nhà, tùy ý gọi ít đồ, vào thẳng vấn đề.

"Chị ta thích cô" Hắn nói.

Tiết Ly Y chuyên chú khuấy đều ly mocha, thấp giọng nói: "Ta biết"

"Hai người còn chưa cùng một chỗ" Quan Khải Phạm giọng bình tĩnh.

"Ừm"

Quan Khải Phạm: "Biết vì sao ta hôm nay hẹn cô đi ra sao?"

Tiết Ly Y ngẩng đầu nhìn hắn: "Xin nói thẳng".

"Mục đích của cô" Quan Khải Phạm nói, "Khi ta ở thành phố, những cô gái giống cô gặp qua không ít, cô ở cái tuổi này có lẽ đối với tương lai còn chưa đủ rõ ràng, cô có tâm tính gì muốn cùng chị ta lui tới? Nếu như là vui đùa ...."

Quan Khải Phạm lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng.

"Ta muốn cùng ở chung một chỗ, sinh sống cả đời"

Quan Khải Phạm cụp mắt, cười lạnh một tiếng, đôi mắt hơi nheo lại, ngũ quan nam nhân vốn nhu hòa trở thành phá lệ ác liệt không có tình người, "Môi trên đυ.ng môi dưới, ai cũng biết nói, cô năm nay mới hai mươi tuổi, cả đời bao nhiêu dài? Cô dựa vào cái gì bảo đảm cô sẽ không phụ lòng nàng? Ta chỉ có một người chị như vậy".

"Ta cũng chỉ có một lòng" Giọng nói Tiết Ly Y rất nhẹ, nhẹ đến đáy lòng phát ra than thở, có chút nặng nề, nhưng là làm cho người nào cảm thấy nghiêm túc, nàng tiếp tục nói: "Có lẽ ngươi xem ta còn quá trẻ tuổi, không thể cho nàng tương lai. Nhưng bất kể ngươi có tin hay không, ở trên cái thế giới này, từ đầu đến cuối, từ lúc sinh ra đến chết, ta yêu thích chỉ có nàng cũng chỉ một mình nàng".

Tiết Ly Y nói: "Nếu như ngươi nói ta dùng cái gì làm bảo đảm, ta lấy sinh mạng làm chứng"

Quan Khải Phạm: "Ta muốn mạng cô làm gì?"

Tiết Ly Y cười một tiếng, cúi đầu nhấp một miếng cà phê, không có trả lời.

Tương đối trầm mặc một hồi.

"Tốt lắm, ta vốn không có ý định để cho cô biết khó mà lui, nói chính sự" Quan Khải Phạm đi về trước nghiêng người, cùng Tiết Ly Y cách rất gần, nhìn thẳng ánh mắt đen nhánh sâu thẳm của nàng, nói: "Nếu như cô thật muốn cùng nàng chung một chỗ, ta có một số việc muốn dặn dò cô"

Tiết Ly Y: "Cám ơn"

Quan Khải Phạm: "Này, ta còn chưa có nói"

"Ta biết ngươi nhất định là muốn tốt cho chúng ta, ta thay Cẩn Du cám ơn ngươi".

"Hừ" Quan Khải Phạm cảm thấy lời trong lòng bị nghẹn không ra được: "Cô thay chị ta cám ơn ta? Hai ngươi còn chưa cùng chung một chỗ đâu, coi như ở cùng một chỗ cũng không cần cô thay nàng cảm ơn ta".

Tiết Ly Y đôi mi thanh tú nhíu lại, từ chối cho ý kiến.

Quan Khải Phạm đột nhiên cảm giác được cái dáng vẻ bình tĩnh này, có chút giống như chị mình, thật là gần người... Phi là gần mực thì đen!

"Cô nếu như quyết định muốn cùng nàng qua một đời, cũng không cần băn khoăn, đặc biệt là gia đình, chuyện nhà ta có ta cùng chị ta giải quyết. Chị ta thích một người không dễ dàng, cô phải quý trọng nàng".

"Nàng là một người rất quả quyết, nhận định rồi sẽ không buông tay. Tuyệt đối sẽ không vì cha mẹ và người yêu lựa chọn rời đi, điểm này cô có thể yên tâm".

"Nếu quả thật đến ngày hôm đó... " Vẻ mặt nam nhân ngưng lại, tròng mắt đen chìm như mực, giọng nói nhẹ nhàng: "Cô cho dù không thể giúp nàng cái gì, nhưng ta thỉnh cầu cô, một mực ở lại bên người nàng, cũng không thể giao động. Không nên nghĩ vì tốt cho nàng, không vì nàng cảm thấy khó, liền do dự, hoặc là lựa chọn tạm thời rời đi, như vậy xem ra hành động quá ngu xuẩn. Cô dám làm như vậy, ta bảo đảm, chị ta kiếp này sẽ không nhìn cô".

"Ta cũng sẽ không bỏ qua cho cô" Quan Khải Phạm nhấp một hớp nước sôi thấm giọng nói, nhún nhún vai: "Dĩ nhiên, đối với lần này coi như tư cách em trai, ta nghe ngóng. Nếu như nàng không thích cô thì tốt hơn"

Tiết Ly Y: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho nàng bị ủy khuất"

"Nói với ta có tác dụng gì, ba mẹ ta mới là cửa ải khó, cô những lời này không biết lúc nào mới có thể nói ra miệng. Ta nhìn hai người, lấy tính cách chị ta, sang năm nàng về nhà thì sẽ ra quỹ" Quan Khải Phạm giơ tay, tức giận nói: "Đưa điện thoại đây"

Hắn đem điện thoại di động Tiết Ly Y bấm số mình, gọi qua điện thoại của mình, trả lại, nói: "Số điện thoại di động của ta, có bất kỳ chuyện gì liên quan đến chị ta, cô lúc nào gọi điện thoại cho ta cũng được"

Tiết Ly Y lần nữa trịnh trọng nói: "Cám ơn".

Quan Khải Phạm hừ một tiếng: "Ta không phải giúp cô, chỉ là không muốn để cho chị ta thương tâm. Thích ai không tốt, lại thích nữ nhân".

Hắn tựa như nhớ tới cái gì, lại hỏi: "Người nhà cô sao? Cô có cùng bọn họ nói qua hay không, thấy thế nào? Không muốn vọng tưởng để cho chị ta không tên không phận đi theo cô chứ".

Tiết Ly Y suy nghĩ một chút đám lão đầu trên núi kia, nói: "Bọn họ rất.... sáng suốt, sẽ tiếp nhận"

Nếu như không chấp nhận, củng lắm đánh một trận với bọn họ.

"Chỉ mong như vậy"

Quan Khải Phạm không nói gì nữa, bắt đầu tiêu diệt đĩa bánh ngọt, hắn ở bên ngoài nhiều, tuổi tác lại trẻ, đối với đồng tính luyến ái chuyện này cơ bản không cảm thấy gì, chẳng qua là không nghĩ tới sẽ phát sinh ở trên chị mình, kinh ngạc hơn lại chúc phúc.

Chẳng qua là đối phương còn nhỏ để cho hắn quả thực không an tâm, lại còn là sinh viên, cũng không biết chị nàng như thế nào ở cùng nhau, duy nhất để cho hắn cảm thấy vui mừng là Tiết Ly Y nhìn so với bạn cùng lứa tuổi trầm ổn rất nhiều, nhưng cái này có thể đại biểu cái gì chứ?

Quan Khải Phạm liếc Tiết Ly Y một cái, trong lòng nói: Nếu người này dám có lỗi với chị hắn, dù trốn chân trời góc biển cũng sẽ không để cho ngươi tốt hơn.

***

"Nhà chúng ta không tính là đại phú đại quý, nhưng lại không có khó khăn. Phạm Phạm tuổi trẻ coi như không chịu thua kém ai, nhân phẩm càng không có gì để nói. Con cảm thấy thế nào?"

Quan Cẩn Du trong lòng nói: Cảm thấy? Ta cảm thấy mẹ nhất định chính là chọn nhầm rồi!

Thích nữ nhân làm cho nàng phiền lòng, hết lần này tới lần khác mẹ còn tính toán đem nữ nhân của mình giới thiệu cho em trai mình?

Quan Cẩn Du thật sự muốn quăng cái chén mà.

"Nàng không có bạn trai, nhưng là mẹ, con cảm thấy cùng Khải Phạm không thích hợp" Quan Cẩn Du buông chén xuống, khắc chế cổ xung động, nói.

Liễu Dong: "A, tại sao?"

Quan Cẩn Du phân tích cho nàng: "Mẹ nhìn a, mặc dù gia thế cùng tuổi tác nhìn tốt, nhưng là mẹ nghĩ, em trai con nhất định là ở Thâm thành phát triển, cũng chỉ ngày lễ ngày tết mới ở nhà mấy ngày, Tiết Ly Y là Lâm thành phố, một nam một bắc, đất lạ yêu không có kết quả tốt"

Liễu Dong nói: "Tiểu Tiết gả đến nhà chúng ta sau này, có thể đi theo Phạm Phạm đi Thâm thành a. Hoặc là để cho hai người bọn họ thương lượng một chút, nhìn thật vừa ý, tổng có biện pháp".

Quan Cẩn Du cảm thấy trong lòng có cổ ấm ức, ép tới nàng không thở nổi, dứt khoát nói: "Nàng có người thích!"

Hoàn toàn đánh gãy ý niệm Liễu Dong.

"Con không phải nói nàng không có bạn trai sao?"

"Không có bạn trai cũng không cầm nàng có người thích a", Quan Cẩn Du không nhịn được nói , "Nói sau nàng thích người ta cũng thích nàng, người ta hai tình tương duyệt, chỉ là có chút băn khoăn, còn không có chung một chỗ mà thôi. Mẹ không phải muốn dính vào chuyện này đi"

Chống lại ánh mắt nghi hoặc Liễu Dong, lớn như vậy trong lòng ngổn ngang giật mình, lập tức nói chậm lại, bổ sung nói: "Dù sao mẹ đừng nhúng vào, Khải Phạm lớn như vậy nhất định là có người mình thích, mẹ không phải nói trước ba mươi không ép buộc hắn sao?"

Liễu Dong: "Mẹ không có ý định ép buộc hắn, ta không phải cảm thấy Tiểu Tiết là đứa bé ngoan sao? Tùy tiện hỏi một chút. Mẹ thêu thùa đây, tiểu di con muốn dọn nhà, mẹ phải mau thêu xong"

Liễu Dong đứng dậy chuẩn bị trở về phòng khách.

"Mẹ" Quan Cẩn Du đột nhiên kêu nàng, mắt rũ thấp.

"Làm sao?"

"Con hỏi mẹ một vấn đề, mẹ nghĩ... " Quan Cẩn Du ánh mắt lơ lửng, khó khăn lắm mới tập trung, rất là lơ đãng thuận miệng hỏi: "Mẹ đối với đồng tính luyến ái thấy thế nào?"

"Đồng tính luyến ái?"

" Chính là yêu thích người cùng giới" Quan Cẩn Du từ đầu đến cuối không có ngẩng đầu nhìn nàng, một bên lại đưa hạt đậu phộng đến trong miệng mình, tận lực hàm hồ nói không rõ: "Mẹ nhìn con không có bạn trai lâu như vậy, không chừng ngày nào dẫn về một người bạn gái a?".

Liễu Dong không rõ cho nên: "Đây không phải là có bệnh sao? Nữ làm sao có thể thích nữ chứ?"

Quan Cẩn Du trong lòng trầm xuống.

Trên mặt nhưng tự nhiên cười nói: "Con chính là chỉ đùa một chút thôi, mẹ thêu đi, con một hồi sẽ rửa chén"

"Được" Liễu Dong vừa đi vừa nói: "Đây nếu là để cho mẹ thấy, nhất định là cha mẹ không có dạy tốt, trẻ nít khi còn bé thiếu yêu thương, trưởng thành trong lòng dị dạng, Chíp bông a, con cũng ngàn vạn lần chớ tiếp xúc thứ người như vậy, tránh cho người ta đem làm hư..."

"Mẹ!" Quan Cẩn Du ngắt lời, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Liễu Dong làm nàng sợ hết hồn

Quan Cẩn Du: "Không sao, con nhớ tới một chuyện làm ăn, tâm tình không tốt lắm. Con đã ăn no"

Nàng trầm mặc lấy chén dĩa trên bàn, đi phòng bếp.

Phòng bếp cửa kiếng khép lại, không có mở nước nóng, tay Quan Cẩn Du ngâm ở trong nước, lạnh thấu xương.

Nàng nháy mắt một cái, giọt nước mắt rơi vào bồn trong nước.