Chương 24: Hào quang

Tuổi nàng so với mình không sai biệt lắm, mặc áo khá rộng thùng thình màu xám bạc cùng thắt lưng màu trắng, trên cổ đeo đây chuyền bạc mỏng, rũ xuống trước ngực, hoa tai hình đầu lâu theo động tác nàng loáng ánh sáng .

" Cô chủ nhỏ, đã lâu không gặp " Quan Cẩn Du tựa hồ rất quen thuộc nàng, chế nhạo nói .

Tiết Ly Y còn đang suy nghĩ tên gọi Tiểu Bách này là chuyện gì xảy ra, thì thấy cô gái kia trực tiếp nhào vào trong ngực Quan Cẩn Du, Quan Cẩn Du không chút keo kiệt cũng ôm nàng.

Chân mày nàng hơi nhíu lại .

" Đây là con của bà chủ nơi này Liễu Thấm Tuyết. Thấm Tuyết, đây là em gái ta, Tiết Ly Y "

Quan Cẩn Du buông Liễu Thấm Tuyết ra, giới thiệu.

Liễu Thấm Tuyết thoáng đánh giá, hướng Tiết Ly Y gật đầu : " Xin chào " .

Tiết Ly Y tao nhã lễ độ trả lời : " Xin chào " .

Liễu Thấm Tuyết kéo Quan Cẩn Du đi qua góc tối, Tiết Ly Y theo ở phía sau, môi mỏng mím thật chặt.

" Tiểu Bách chị muốn uống gì? Rượu Baileys? Rượu Margaret? Hay là rượu Bloody Mary? Em gọi cho chị " Liễu Thấm Tuyết cực kỳ nhiệt tình.

Quan Cẩn Du nhìn Tiết Ly Y, nói : " Hai ly nước trái cây ".

Liễu Thấm Tuyết : " .. Nước trái cây?"

Quan Cẩn Du giải thích nói : " Ta lát nữa phải lái xe, gần đây dạ dày lại không được tốt, cho nên... Lãng phí ý tốt của ngươi ."

Liễu Thấm Tuyết nhún nhún vai : " Vậy cũng tốt, ta đi một lát rồi cầm lại cho chị "

Quan Cẩn Du cùng Liễu Thấm Tuyết trò chuyện vài câu, Tiết Ly Y chú ý lắng nghe, Liễu Thấm Tuyết hỏi nàng tại sao lâu như vậy không tới, Quan Cẩn Du nói công việc bận rộn, thuận tiện hỏi cuộc sống gần đây, bà chủ dạo này như thế nào ....

Liễu Thấm Tuyết sau khi đi, Tiết Ly Y hỏi : " Nàng tại sao gọi chị là Tiểu Bách? "

" Trước kia tới nơi này chơi, mọi người đều gọi như vậy "

" Trước kia? "

" Đã gần mười năm, lúc chị học đại học, Thấm Tuyết còn là một tiểu hài tử, ta xem như nhìn nàng lớn lên "

Nguyên lai một quán bar nàng cùng bà chủ và con bà chủ gặp nhiều như vậy .

" ... Nha " Tiết Ly Y có chút tịch mịch, sau đó sau đó một chuyện , lại vui vẻ, hỏi :

" Vậy nàng vẫn không biết tên thật của chị sao? "

Quan Cẩn Du : " Làm sao không biết? Bà chủ cùng Thấm Tuyết cùng chị là quen thân, chẳng qua do thói quen gọi như thế không thay đổi "

Tiết Ly Y: " ... "

Quan Cẩn Du : " Hửm?"

Tiết Ly Y gắng gượng cười cười : " Không có gì " .

Chân Thiến đến trễ một chút, cánh tay nàng kéo một nam nhân đẹp trai trẻ tuổi vào quầy bar, áo len mỏng, quần au, cao gầy, gọi chính xác là nghiêm túc, mặt mũi đen nhánh, môi đỏ răng trắng .

Quan Cẩn Du hướng bọn họ vẫy tay : " Thiến Thiến , Tư Khiêm "

Tiết Ly Y biết nam nhân kia, lần trước cùng ăn cơm một lần, Lưu Tư Khiêm. Là bạn trai cảnh sát Chân Thiến. Nàng vừa thấy quần áo Chân Thiến, cũng biết Quan Cẩn Du không nói quá, mặt trát giống như thạch cao, nếu không phải Lưu Tư Khiêm đứng bên cạnh, thực sự nàng không nhận ra.

Hai người tới ngồi xuống, toàn bộ gọi nước trái cây.

Lưu Tư Khiêm cười, giọng ôn hòa, giống như là năm xưa cất vào hầm rượu ngon : " Anh lái xe "

Chân Thiến mặt nghiêm trang : " Mình là thục nữ, bổn thục nữ không thích uống rượu "

Quan Cẩn Du : " Da mặt ở đâu? "

Chân Thiến đem mặt tới gần, vui vẻ nói: " Nơi này nơi này đây " .

Quan Cẩn Du ngón tay chọc mặt nàng, ghét bỏ : " Cậu đừng làm mình ghê tởm "

Tiết Ly Y cùng Lưu Tư Khiêm hai mắt nhìn nhau, rồi ăn ý, nhìn người bên cạnh nhẹ khẽ nở nụ cười.

DJ bắt đầu đổi nhạc , nhịp điệu mãnh mẽ đinh tai nhức óc , ánh đèn đỏ, xanh, vàng, ... đồng loạt mở ra, chiếu rọi cả quán bar, ăn chơi trác táng, khiến cho người hoa cả mắt .

Quầy bar trên ghế có người nhảy xuống, huýt sáo thật dài, sau đó nhảy vào trong sàn nhảy,

giống như người khởi đầu vậy, mới vừa yên tĩnh mọi người tán loạn, trong nháy mắt sôi nổi lên, bartender ở phía sau quầy bar bàn tay khéo léo bay lộn nhào.

Trong sàn nhảy người khởi đầu rất nhiều, theo âm nhạc đong đưa hoặc lắc lư, sau đó càng ngày càng ít, từ từ trung tâm chừa lại chỗ trống, chỉ còn lại một người mặc áo thun màu đen tay ngắn hình dáng nam nhân, xăm một đóa hoa hồng đỏ, tùy ý nhảy.

Hắn chợt hạ hông nằm sấp , làm ra độ cong không thể tưởng tượng nổi , lấy tay chống đất, chống đỡ toàn bộ người trên không trung rồi dừng lại, sau đó hai đầu gối cong lại, nảy lên một cái, lấy đầu chống đất, tại chỗ xoay tròn cực nhanh.

Tiết Ly Y xem ở trong ti vi , cái này gọi là vũ điệu đường phố , nơi này người tuổi trẻ rất yêu thích .

Nàng lần đầu tiên nhìn thấy ở thực tế , hai con mắt chăm chú ở trong sàn nhảy, lại không chú ý tới Quan Cẩn Du bên người tiện tay cột mái tóc dài, dùng sợi dây thun buộc chặt, sau đó đem áo khoác dùng để che giấu cởi ra ném ở trên ghế sa lon, cực nhanh đan xen dưới ánh đèn nhấy nháy hiện lên áo ba lỗ đen ôm sát cùng quần sooc.

Trong sàn nhảy đàn ông gầy nhỏ nhảy nhịp nhàng mới vừa hoàn thành một độ khó cao, trong sân liền nhảy vào một người vóc dáng cô gái cao gầy, tướng mạo xinh đẹp, trang điểm rất đậm, nhìn không ra bao nhiêu tuổi.

Nàng hai chân ngồi xuống, lưng ngửa về sau hai tay chống đỡ, sau đó một chân hướng không trung đá thật cao lên, hai chân nhảy về phía sau, như vậy lập lại mấy lần, nàng cũng không ngồi dậy, mà là câu hướng hướng đàn ông lộ ra nụ cười khıêυ khí©h, lập tức xoay một vòng khá thông thạo !.

Đèn trong quán bar lướt qua mái tóc dài màu đen của nàng, xoay xoay cánh tay, chân dài trắng như tuyết, giống như là sự quyến rũ trong đêm tối quỷ quái.

Dưới đài có người huýt sáo, hưng phấn kêu lên : " Là b-girl ! "

Đây mới là điểm nhấn màn kịch quan trọng, Mũi Kim ước chừng từ mười năm bắt đầu, dần dần phát huy truyền thống đấu vũ điệu, nghe nói ban đầu bởi vì năm người trẻ tuổi thường xuyên tụ họp ở chỗ này đấu vũ điệu, người hâm mộ mà đến càng ngày càng nhiều, lại tăng thêm đại học ở phụ cận đây, mỗi ngày buổi tối đều có nhóm lớn sinh viên tới, chín giờ, quầy bar ồn ào náo động mới chính thức bắt đầu.

Quan Cẩn Du mới vừa làm động tác, chính là hướng b-boy khiêu chiến động tác cơ bản.

Vốn dĩ nữ sinh nhảy vũ điệu đường phố đại đa số sẽ chọn jazz, có thể làm nổi bật đường cong thân thể, Quan Cẩn Du nhảy nhưng đều là nam sinh yêu thích Breaking, không phải là nàng sẽ không, mà là trước tiên làm nóng thân mà thôi, không cần chơi quá.

Ánh mắt nàng rơi vào góc tối ngồi trên ghế dài Tiết Ly Y, vẫy vẫy tay.

Giống như nói với nàng : Nhìn chị !

Người đàn ông không cam lòng yếu thế, xoay cổ, bắt đầu phản kích.

Âm nhạc tựa như lớn tiếng hơn, đám người hoàn toàn không biết, tiếng sóng một tầng cao hơn một tầng. Sàn nhảy trên người nữ nhân kia phảng phất như tia chớp lấp lánh ờ nơi đó, tất cả ánh đèn tập trung ở trên người nàng, bao gồm ánh mắt Tiết Ly Y.

Tiết Ly Y cho tới bây giờ chưa thấy qua một nữ nhân tay chân linh hoạt vừa có lực như vậy, giống như làm bằng nước, vô hạn uyển chuyển dẻo dai, bất kỳ động tác nào gây khó cũng điêu luyện thành thạo .

Kia không giống với lúc nàng luyện tập võ công, thân thể nàng, có một loại quyến rũ đặc biệt khác, hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người.

Đây là thế giới nàng.

Nàng hít một hơi thật sâu, nhưng vẫn cảm thấy ngực bực bội, không kiềm được chân mày nhíu lại.

Chân Thiến cắn ống hút nước trái cây, trong lòng than thở : Vẫn chưa xong đâu.

Quả nhiên nhìn thấy Quan Cẩn Du mấy bước đi xuống đài, hướng về phía đám người vây xem nam sinh ăn mặc b-boy trừng mắt nhìn, nghiêng đầu cười nói : " Hắc, người anh em! Trưng dụng cái mũ ngươi "

Nam sinh còn chưa lấy lại tinh thần, cái mũ đã bị Quan Cẩn Du từ trên đầu lấy ra, đội trên đầu mình.

Một người đấu vũ sẽ không kéo dài thời gian, hai phút sau, đàn ông hướng về phía Quan Cẩn Du giơ ngón tay cái hướng xuống sàn nhảy.

Nữ nhân dáng dấp yểu điệu đứng lên mặt đất trên đài cao, bàn tay nắm ống thép màu bạc, sau đó dáng vẻ xinh đẹp như dây leo quấn đi lên, đầu ngửa về sau, mái tóc dài trên không trung xõa ra độ cong đẹp đẽ.

Giống như là trong đêm yên tĩnh hai cánh bướm nhanh nhẹn mở ra.

Âm nhạc dừng lại một chút.

Đổi một bài mạnh mẽ dữ dội hơn.

Dưới đài không biết là ai bỗng nhiên kêu lên : " Là Tiểu Bách! "

Tiết Ly Y trong lòng còn đang nghi hoặc, bên cạnh đám người nhẹ nhàng ' Nha ' một tiếng : " Chính là mười năm trước, người nhỏ nhất trong năm người, nghe nói mấy năm nay bọn họ rất lâu mới trở lại Mũi Kim "

Đám người ầm ĩ lần nữa nghênh đón , trong nháy mắt cơ hồ lấn át âm nhạc, có người nhiệt tình huýt sáo lên, tựa hồ hoan nghênh một người bạn, giơ tay lên lớn tiếng kêu : " Tiểu Bách! Tiểu Bách! Tiểu Bách! "

Tiếng hoan hô càng ngày càng lớn.

Trong sàn nhảy sóng nhiệt ngút trời.

Tiết Ly Y rủ mắt xuống, trong lòng nhất thời đóng băng.

Cuộc sống mình đơn giản như vậy, đơn giản liếc qua thấy ngay, ngày qua ngày, năm lại một năm tập võ luyện công, hái thuốc chế thuốc, chuyện phức tạp bất quá chỉ là đi đốt phòng thuốc lão đầu, trấn an dã thú núi rừng. Cho dù trong lòng bây giờ giả bộ khát vọng lấy được mơ ước, bất quá vẫn là không được, trường thành dưới đôi cánh mình.

Nhưng là... Cuộc sống nàng đây?

Đáng sợ nhất không phải người yêu đem mình thế giới dùng màn che kín, lộ ra một tấm mặt nạ tinh xảo, một bên góc cũng không để cho ngươi nhìn thấy, mà là nàng thản nhiên đem hiện ra cho ngươi nhìn, cuộc sống nàng, công việc nàng, từng ly từng tí, ngươi căn bản xem không hiểu.

Tại sao nàng càng đuổi theo, phát hiện nàng cách mình càng xa xôi.

Thật giống như giữa các nàng cách một khoảng *thiên sơn vạn thủy*, nàng bay qua một ngọn núi, phát hiện còn có một ngọn khác, nàng chạy qua một con sông, phát hiện trước mặt là đại dương mênh mông.

( thiên sơn vạn thủy :người đi rất xa, qua nhiều núi nhiều sông)

Mà tim của nàng, càng ở thiên sơn vạn thủy .

Tiết Ly Y lần nữa nhìn về trong sàn nhảy, ánh mắt nhẹ nhàng rơi vào trên người nữ nhân, nàng cười.

Hoàn cảnh huyên náo như vậy, nhiều người như vậy, ngồi ở trong góc cô gái trẻ tuổi tỏ ra đặc biệt cô độc, nụ cười nàng tăng thêm vẻ càng cô độc, có lẽ bởi vì trong mắt nàng tràn đầy nụ cười, đồng thời cũng tràn đầy nước mắt.