Tiết Ly Y không chọn ở lại trường, chính nàng giải thích là : Thứ nhất, đại học dược Trung y ở trong thành phố, cách nhà Quan Cẩn Du không quá xa, ngồi xe bus đi trường học rất thuận tiện. Thứ hai, Đàm lão bàn giao chương trình học cho nàng quá nhiều, nếu ở lại trường có thư viện và phòng tự học, nhưng trường học sẽ tắt đèn, còn không bằng ở nhà thuận tiện. Thứ ba, Quan Cẩn Du còn là bệnh nhân của nàng, mình phải chăm sóc cho nàng. Thứ tư, Đàm lão nói, nàng cùng những học sinh khác khác biệt, hắn có tính tình cô độc, đối với học trò yêu cầu như vậy, cho rằng nhân tài đều phải cô độc.
Quan Cẩn Du từ trước đến giờ tôn trọng ý nguyện Tiết Ly Y, tự nhiên không nói nửa lời. Cho nên như vậy, Tiết Ly Y mặc dù vào đại học học tập, đối với Quan Cẩn Du mà nói, trên bàn sách từng có từ điển và truyện cổ tích giờ thay thế sách chuyên ngành, cơ bản không có gì khác biệt.
Tiết Tiểu Y vẫn đụng một tí sẽ đỏ mặt, bất quá chứng đói khát da thịt bộc phát nghiêm trọng, mỗi ngày đều phải ôm nàng một lần, thậm chí rất nhiều lần mới được, Quan Cẩn Du suy nghĩ có nên tìm bác sĩ nhìn một chút hay không ?
Nhưng nàng mới vừa toát ra ý nghĩ này, Tiết Ly Y triệu chứng chuyển biến tốt, không biết có thuật đọc ý nghĩ không, từ bỏ, dù sao loại chuyện này ngoài trừ có chút dính cũng không ảnh hưởng gì, đều là con gái, Tiết Tiểu Y ôm mềm mại thơm thơm, mình cũng không mất mát gì, hơn nữa có lợi cho cảm tình.
Phòng sách chia thành hai, một nửa thuộc về Tiết Ly Y, một nửa thuộc về Quan Cẩn Du. Bên trái để sách y học cùng sinh vật hóa học, bên phải chính là sách kế toán cùng kinh tế chứng khoán, ban đêm mọi nhà đèn đuốc thưa thớt, hai người mỗi người chiếm một bên, an tĩnh học tập hoặc công việc, thỉnh thoảng nói một câu.
Trên bàn sách khoảng cách càng ngày càng không rõ ràng, Quan Cẩn Du thỉnh thoảng đứng lên nhìn Tiết Ly Y lật sách thì số liệu phân tích, có lúc Tiết Ly Y mới vừa viết xong phân tích hóa học xòe giấy ra, quay đầu đã không thấy tăm hơi, nhưng luôn tìm được ở trong văn kiện Quan Cẩn Du .
Kế hoạch biểu Tiết Ly Y thay đổi lần nữa, ban đầu viết chữ đọc sách xem tv đều xóa bỏ, trở thành đọc sách chuyên ngành, viết chữ chầm chậm, chỉ có ' Đợi người trở về ' và ' Nghiên cứu công thức nấu ăn ' Từ đầu đến cuối chưa từng thay đổi.
Giữa tháng chín, đại học dược Trung y mở môn học, Đàm Kiến Linh không biết uống lộn thuốc gì, rời phòng nghiên cứu, tới đảm nhiệm giáo sư thỉnh giảng, lão đầu tử cho tới bây giờ không để ý tới cái nhìn người khác, e sợ cho người khác không biết hắn vì muốn thu đồ tệ mới tới, không đến lớp nhiều, mỗi tiết học đều là gánh nặng, mỗi lần bài tập nộp lên gọi điện thoại đem Tiết Ly Y mắng một trận , thậm chí ở trong lớp tức giận miệng mắng to, Tiết Ly Y không tức giận, yên lặng đem lời hắn nói ghi nhớ, ai bảo nàng không có đầu óc tốt chứ?.
Mặc cho người ta ầm ĩ, ta tự mình bất động .
Tiết Ly Y hiểu lão đầu này, biết hắn không có ác ý, cái này nói rõ hắn để ý. Đồng thời nàng hy vọng trưởng thành , chân chính lớn lên .
Tiết Ly Y chữa bệnh cứu người luôn luôn thật cẩn thận, cộng thêm với người bình thường nàng lĩnh ngộ tốt hơn, mở ra toa thuốc kiểm tra, Đàm Kiến Linh ầm thầm dẫn mấy người sư huynh xem, không biết khoe khoang bao nhiêu lần! Mặc dù trong miệng khen chê, trên thực tế coi thành đệ tử cuối cùng .
Quan Cẩn Du coi như ' Người giám hộ ' Tiết Ly Y, Đàm lão đương nhiên gọi điện thoại cho nàng nói những chuyện này, Quan Cẩn Du vui vẻ hơn so với tiền thường hạng mục .
Từ tháng tư đến tháng mười, nửa năm trôi qua Tiết Ly Y trưởng thành nhanh đến mức Quan Cẩn Du thở dài, không phải là cô gái cùng người xa lạ nói chuyện sẽ rụt rè, thẹn thùng, lưng nàng luôn thẳng tắp. Đối nhân xử thế lúc nào cũng mỉm cười, giống như trời sinh nụ cười ở trên mặt khiến người ta xem như gió xuân ấm áp, nhưng cặp mắt đen nhánh kia nhìn không thấu tâm tư cô gái .
Nàng không phải Đàm Kiến Linh, cường đại đến coi thường mọi thứ. Khi trưởng thành đến mức nhất định, nàng học ở trước mặt tất cả mọi người ngụy trang , chỉ trừ Quan Cẩn Du .
Hoặc là bao gồm Quan Cẩn Du, nàng giấu ở trong lòng điểm bí mật kia, lôi cuốn ngọt ngào chua xót, không thể nói với người ngoài.
Nàng mỗi ngày đều đang thúc giục mình đi nhanh phía trước, nhanh lên một chút, không cho mình dừng lại nghỉ .
Cuối tháng mười một ngày ban đêm, rạng sáng một chút, phòng sách đèn sáng trưng, dưới ánh đèn phát ra hai bóng người mảnh khảnh, chia ra ngồi hai bên, trang sách vang xào xạt, xen lẫn thanh âm con chuột gõ nhẹ .
Quan Cẩn Du làm trong lĩnh vực tài chính, ít nhiều sẽ mua cổ phiếu, nàng thu nhập hằng năm gởi cho cha mẹ và chi tiêu hằng ngày, còn dư lại một nửa gửi vào ngân hàng, một nửa kia ném vào thị trường chứng khoán .
Có câu thường nói: Thị trường chứng khoán có nguy hiểm, đầu tư cần cẩn thận. Nàng không phải là một người ham tiền, biết rõ món lợi bất chính như nước chảy, cũng sẽ không coi trọng cổ phiếu, nhân tài mới sẽ không lật thuyền trong mương. Quan Cẩn Du từ đại học bắt đầu chơi chứng khoán, kiếm lời nhiều ít thua lỗ, tổng thể hằng năm cổ phiếu thu vào ít thì mấy trăm vạn, nhiều thì mấy trăm ngàn.
Mà giờ khắc này, trên màn ảnh máy vi tính của nàng bất ngờ là đường cong màu đỏ, xanh .
Tiết Ly Y viết trên giấy, tâm tư đã sớm không biết trôi dạt đến nơi nào. Máy vi tính của Quan Cẩn Du bàn phím là màu đen, mà ngón tay dài nhọn mềm mại, ở trên bàn phím chạy như bay, đen trắng rõ ràng.
Móng tay tu bổ mượt mà lại chỉnh tề, có thể nhìn thấy màu hồng nhàn nhạt .
Nàng cảm thấy ngay cả thanh âm gõ bàn phím rất êm tai dễ nghe .
Trên màn ảnh số liệu nhảy ra, Quan Cẩn Du vừa định tìm giấy bút, thì có người đưa cho nàng, ngước mắt đối diện đôi mắt như nước của Tiết Ly Y.
" Cám ơn " Quan Cẩn Du nở nụ cười, thói quen nói
Sau đó cúi đầu, viết lên giấy mấy con số .
Tư thế nàng cầm bút rất đẹp, càng lộ ra ngón tay trắng nõn thon dài .
" Những thứ này là cái gì? " Tiết Ly Y lẳng lặng nàng một hồi, dứt khoát ném bút trong tay xuống, xít tới, mặt đầy tò mò hỏi
" Hửm ? Muốn học chứng khoán? "
" Em chính là tùy tiện hỏi một chút " Tiết Ly Y lắc đầu .
Cái gọi là ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem học tập. Thật ra thì Quan Cẩn Du chỉ cần trả lời nàng những đường cong màu đỏ lên , màu xanh xuống, màu đỏ lên thì có tiền, màu xanh sẽ mất tiền. Nhưng Quan Cẩn Du không muốn trả lời như thế, cô gái biểu hiện nhìn mình như không có gì không làm được, bắt đầu sử dụng kiến thức chuyên nghiệp của mình phân tích.
Vì vậy nàng chỉ chỉ cái cổ phiếu nàng mua 110065 nói :
" Chứng khoán mặc dù không đơn giản, nhưng là không khó khăn như vậy, đầu tiên phải có năng lực phân tích số liệu nhạy bén. Em nhìn giá cổ phiếu này, quanh năm duy trì ổn định, công ty chị đã xem qua, tài sản thiếu nợ miễn cưỡng có thể xem, nhưng là lớn như vậy nhưng bên trong trống rỗng, lưu giữ tiền lời vẫn được, hơn phân nửa tài sản chất lượng kém, đã động tay động chân, nhất định là có thủ đoạn, Đơn giản mà nói cái cổ phiếu này là ngụy trang, người sau lưng hẳn muốn mượn cái này làm gì đó, một loại phương pháp vốn liếng, không thông minh lắm"
" Vậy chị còn mua ? " Tiết Ly Y nói .
" Chị chính là quá giang xe, tự mình dựng kho, hết trận thì ném, có tiền không kiếm chị lại không ngốc "
" Không hiểu sao? " Quan Cẩn Du đem người dời về phía sau một chút, tựa lưng vào ghế ngồi, chuyển động cổ đau nhức, ngón tay trên bàn sách gõ nhịp nói
" Giá cổ phiếu bị người bên trong kéo giá, đám người theo gió mà mua, người bên trong rút lui, 110065 này khi không có năng lực ở dịa vị cao , thì sẽ bắt đầu ném đi, nếu phát hiện ném không xong, thì thất bại, chạy trốn chậm thì phá bỏ bên trong "
" Chị có quen một người, lớn hơn mấy tuổi, chị lúc học đại học ở bên ngoài chạy khắp nơi, cùng hắn làm một trận cổ phiếu, bên trong người rất nhiều, công ty này có thể kết hợp với công ty tư nhân khác hoặc là độc lập, tiếp xúc nhiều tự nhiên sẽ biết "
Quan Cẩn Du cùng nàng nói xong những thứ này, nhàn nhã ngồi ở trên ghế, trong lòng tự tin, trên trán viết ' Tiết Tiểu Y mau khen ta mau khen ta '.
Tiết Ly Y không lên tiếng, mà là cau mày suy nghĩ.
" Vậy chị làm sao biết lúc nào ném chứ?" Nàng nói
" Chắc phải có điểm giới hạn chứ? Có thể kiếm tiền nhiều mà bảo đảm không bị phá bỏ bên trong "
" Cho nên nói làm người không thể quá tham lam, gần giống như vậy " Quan Cẩn Du ngửa đầu theo thói quen sờ lên mặt Tiết Ly Y cười
Nàng bỗng dưng sững sốt .
Mu bàn tay chợt lạnh, nàng dán vào trên mặt cô gái, tay kia được một bàn tay khác nhẹ nhàng bao lại .
Đối với nữ nhân hai mươi tuổi mà nói tuổi này rất kỳ diệu, nàng đồng thời là cô bé ấm áp trẻ trung , vừa là nữ nhân mềm mại, hơi đi về trước một bước, lớn lên thành nữ nhân thành thục.
Lòng bàn tay da thịt mát lạnh, mu bàn tay nhiệt độ thích hợp .
Ở đêm hôm ấy, Quan Cẩn Du rốt cuộc phát hiện cô gái bên người nàng, đã lặng lẽ bắt đầu lột xác.
Gò má nàng trắng nõn như ngọc, mái tóc dài như mực, ánh mắt mơ hồ .
--- Độc nhất vô nhị .
Ánh mắt nàng đen như vậy, nhìn không thấy đáy, thậm chí trong nháy mắt Quan Cẩn Du nhìn loại mờ mịt đó, được đặt tên là ánh mắt thâm tình .
Đèn phòng sách mập mờ, trên bàn giấy tờ bị gió thổi từ cửa sổ vén lên, lung lay rơi ở trên mặt đất , không người nào để ý đến .
Tiết Ly Y nhìn người trong lòng gần trong gang tấc, tay phải ôn nhu vuốt ve nữ nhân, trong con ngươi màu đen thần sắc mê mang chợt lóe lên, nóng rực sóng biển.
Nàng từ từ cúi người xuống .