Chương 10 : Chị

" Nếu như không phải là cậu mình sẽ không tin tưởng , bạn so với người yêu mình không hy vọng nhiều, coi như mình bận rộn đem cậu bỏ mặc , cậu cũng sẽ không hận mình chẳng qua là mắng mình mấy câu . Nếu như không phải là cậu mình sẽ không chắc chắn , bạn so với tình nhân càng biết lắng nghe , mình tuy nói nhiều nhưng không xấu bụng , mình không thể rời bỏ người yêu càng không thể rời bỏ ngươi ... "

Bắc Kinh tám giờ sáng , Chân Thiến nhận được điện thoại Quan Cẩn Du , chuông điện thoại di động reo xong , Chân Thiến không có nhận , một phút sau , lại không cam lòng reo lên , Chân Thiến móng vuốt không động , nàng thế nào cũng phải lập tức ! Lập tức ! Khẩn cấp ! Đem chuông điện thoại di động đổi hay sao ! Cái gì mùa hè giống như mùa thu hừ hừ hừ !

Quan Cẩn Du đang ở phòng thể dục trong khách sạn vận động , cánh tay thon dài linh hoạt trong bộ đồ thể thao màu đen , trên mặt có một lớp mồ hôi mỏng .

Điện thoại di động để ở một bên , cắm sạc điện , đột nhiên vang lên " Thật xin lỗi , điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không nghe máy " , đưa ngón tay nhấn nút gọi lại.

" A lô ! " Giọng nói hung hăng .

" Này, Thiến Thiến a " Quan Cẩn Du vội vàng buông tay khỏi dụng cụ thể dục , nhanh như chớp đặt điện thoại vào tai nghe , không để cho Chân Thiến chờ đợi dù chỉ một giây , nịnh nọt đáp .

" Ôi chao , ngài thật bận rộn , còn nhớ tới mình ư? "

Quan Cẩn Du mồ hôi trên lưng trong nháy mắt rơi xuống, giọng nói cách điện thoại di động cũng có thể ngửi thấy mùi chua , có thể so với *Cá giấm đườngTây hồ * .( ghen tị )

"A , ha ha " Quan Cẩn Du nhạt nhẽo cười hai tiếng .

" Đây không phải là công ty có chuyện tạm thời sao ? Mình coi như bề ngoài vẻ vang , nhưng cũng không thoát khỏi sự thật cấp cao làm công a . Thiến Thiến nhà chúng ta thân thiện như vậy, ôn nhu săn sóc, mình tin tưởng cậu có thể hiểu vấn đề cấp bách mà , đúng không? ".

Quan Cẩn Du yên lặng tạm thời để điện thoại xuống , để ra xa , sau đó bên trong dừng lại một hồi, đột nhiên bộc phát ra một tiếng gào thét .

" Đúng cái đầu cậu ! Này, công ty có chuyện ngươi vỗ mông đi , vậy cậu làm sao không suy nghĩ một chút mình còn có việc đây? Tuần trước mình thức bốn ngày ba đêm , nếp nhăn đều hiện ra , không phải vì đem phương án vội vàng làm để chừa thời gian cho cậu sao ? Hôm nay mình soi gương phát hiện mình già ít nhất mười tuổi ! Cậu ngược lại tốt lắm , một cú điện thoại công ty liền bay tới nước Pháp ! Để mình lại một ... Không đúng , một mình em gái cậu ở trong nhà trống vắng , cô đơn , lạnh lẽo , cậu nói cậu không biết xấu hổ sao? "

Ok , hết giận . Trong lòng Quan Cẩn Du nói .

" Đúng vậy , mình đang ở nước Pháp đây , cậu muốn nước hoa gì , mình mua cho cậu , coi như mình trả nợ cậu " Nàng chậm rãi để vào tai nghe , ở trên máy chạy bộ thiết lập tốt tốc độ với thời gian.

" Mình nói cho cậu biết Quan Cẩn Du, cậu nợ mình không phải dùng tiền là được ... Nước hoa a, mình không muốn loại dùng khắp mọi nơi , cậu ở đó đi dạo tìm cho mình loại danh tiếng , mang cho mình một chai trở về , không tìm được , cậu cút đi " Chân Thiến lòng đầy căm phẫn.

Quan Cẩn Du đem máy chạy bộ chỉnh nhanh một chút , thuận tiện nhìn thời gian trên điện thoại di động , 1h20 đêm khuya.

" Được nữ vương đại nhân . Đúng rồi , Tiết Tiểu Y thế nào rồi ? Ngày hôm qua mình đi, cậu mang nàng đi đâu ? Tâm tình nàng thế nào ? "

" Mua xong điện thoại di động , đi đồn công an làm chứng minh thư , rồi ăn cơm tối . Quan Quan , mình cảm thấy cô em gái này của cậu có chút kỳ quái a , nàng thật sự là em gái cậu sao?"

" Đương nhiên đúng rồi " Quan Cẩn Du khẽ nhíu mày.

" Cậu nói nàng kỳ quái chỗ nào ? "

" Mình nghe tiểu Lưu nói, là cậu nói với hắn Tiết Ly Y là từ trong núi sâu trốn ra được, con dâu nuôi từ nhỏ , võ công của nàng là học của ai? Còn có a , có cậu ở đó mình không chú ý , sau khi cậu đi , mình ở cùng nàng , phát hiện nàng lúc nói chuyện không giống như người nông thôn lỗ mãng , ngược lại giống như tiểu thư khuê các , ngay ngắn rõ ràng , mình cùng nàng nói chuyện , không tự chủ hạ thấp giọng nói . Mình cho rằng suy nghĩ nhiều , có thể Lưu Tư Khiêm cũng cảm thấy như vậy"

" Nàng thật sự là em gái cậu ? " Chân Thiến hỏi lại lần nữa .

" Chính xác trăm phần trăm " Quan Cẩn Du nói như đinh đóng cột .

" Không nói quên đi , thật hay giả mình đều không quan tâm , xem như cậu là chị nàng ,cậu giúp mình nói một chút , mình muốn bái sư ! " Chân Thiến.

" Chuyện này mình không giúp được gì , cậu phải hỏi chính nàng , bất quá mình có thể chỉ cậu vài chiêu , nàng vừa mới đến, rất nhiều chuyện đều chưa quen , mình bây giờ không có ở đó không dạy nàng được , cậu nếu có rãnh rỗi chú ý nàng , nàng có cái gì không biết , cậu liền giải thích cho nàng " Quan Cẩn Du suy nghĩ một chút nói tiếp.

" Cậu đừng đối với nàng quá nhiệt tình , nàng không có thói quen , hơn nữa rất dễ dàng đỏ mặt , không nên tùy tiện cười nàng , tâm tư nàng đơn thuần , dễ dàng xem là thật "

" Còn nữa, cậu cũng không cần chờ nàng hỏi cậu , tính tình nàng hướng nội , có rất nhiều chuyện không chủ động mở miệng . Còn có ... "

Chân Thiến đang mặc quần áo đứng trước gương sửa sang lại quần áo , nàng thuận tay hất mái tóc dài màu nâu ra sau , lộ ra dây chuyển tinh xảo Obsidian màu đen , càng lộ ra cần cổ thon dài , trắng nõn động lòng người . Nghe Quan Cẩn Du nói những lời dặn dò giàu kinh nghiệm , Chân Thiến không nhịn được " Xì " Một tiếng bật cười.

" Cậu cười cái gì ? " Chân Thiến cười Quan Cẩn Du như rơi vào trong sương mù .

" Mình cười cậu là đem sư phụ ta sư phụ mình biến thành nuôi con gái , chiếu cố em gái không phải như vậy , nàng mặc dù còn nhỏ , nhưng cũng đã hai mươi tuổi , lại không phải cái gì cũng không hiểu , không cần mẹ dạy "

Quan Cẩn Du trong lòng nói : Tiết Ly Y còn không bằng đứa con nít thời nay đâu , bây giờ con nít so với người lớn còn khôn khéo , sản phẩm điện tử còn dùng được , Tiết Ly Y là người mù chữ cùng điện tử , tính tình nàng cố chấp , không học nhanh làm sao sống ở trong thành phố ?.

Cố chấp? Quan Cẩn Du bất giác phát hiện mình đối với Tiết Ly Y dùng từ này hình dung .

Mình mới biết nàng không tới một tuần lễ , lúc nào hiểu nàng rõ như vậy. Thời điểm khi nàng trở về nước , nàng biết mình hình dung thật chính xác.

" Cậu nghe mình , thứ khác không cần phải để ý đến. Mình không bận sẽ gọi cho nàng , tự mình dặn dò vài câu " Quan Cẩn Du tạm thời không nghĩ đến, nói.

" Được " Chân Thiến dứt khoát đáp ứng , nàng lấy túi , đẩy cửa đi ra ngoài , hết sức toét miệng cười

" Trẫm muốn đi ra ngoài hẹn hò , có chuyện gì thì gọi . Nhớ nước hoa trẫm nha , bình thân đi "

" Đi đi đi " Quan Cẩn Du giả vờ giận .

Chân Thiến cười lớn cúp điện thoại , mấy phút trước còn ầm ĩ muốn đổi chuông điện thoại di động đã sớm bị ném đến chín tầng mây .

Chân Thiến quen bạn trai được bảy năm , cả hai đều gặp cha mẹ , đoán chừng kết hôn hai năm này , coi như bọn họ không gấp , nhưng cha mẹ thúc đẩy . Mắt thấy bạn thân sắp cưới , Quan Cẩn Du cảm thấy mình một người cô đơn , nhất định hâm mộ ,thế nhưng nàng một chút cảm giác cũng không có .

Có thể là công việc nàng cường độ cao làm cho nàng không rảnh rỗi yêu thương , quay đầu lại mới phát hiện đã sớm vượt qua giấc mơ tình yêu mãnh liệt . Quan Cẩn Du là người rất truyền thống , một khi nhận định chính là cả đời .

Vì vậy , nàng vừa xinh đẹp vừa có tiền như vậy , trước tiên gác lại , liền gác lại cho tới bây giờ .

Hai giờ sáng , Quan Cẩn Du từ trên máy chạy bộ xuống , áo thể thao màu đen thấm ướt , mồ hôi trên lưng trượt xuống tới eo , không một tiếng động thấm vào .

Nàng lấy ra khăn lông khô lau , đi phòng thay quần áo.

Đứng ở trước gương phòng thay quần áo , Quan Cẩn Du nhìn chằm chằm bụng mình hồi lâu , bằng phẳng nhỏ gọn , giữa eo có cơ bụng ... nhưng nhìn thế nào cũng không giống người nào đó đẹp mắt .

Luyện làm sao chứ ? Chẳng lẽ đem mình treo trên tường ?

Phụ nữ một khi không theo đuổi tình yêu , thì sẽ theo đuổi thứ khác , như dáng người , xinh đẹp , đặc biệt là Quan Cẩn Du loại này trừ mình làm nấu ăn , đối với yêu cầu phẩm chất cuộc sống cao , hận không được làm đến mức tận cùng .

Nàng có chút buồn bực mặc lên áo khoác , trở về phòng tắm , sau đó thay áo choàng tắm , mở máy vi tính ra , thư ký David gửi tài liệu tới , Quan Cẩn Du trước nhìn thị trường chứng khoán , nhẹ nhàng nhấp con chuột .

Sau đó mới bắt đầu công việc, cụ thể sắp xếp thu mua cổ quyền , bên cạnh để ly cà phê nóng.

Trong phòng , chỉ có ngón tay ở trên bàn phím gõ tiếng vang lên giòn giã , không biết mệt mỏi.

Trời tờ mờ sáng , đô thị sầm uất bên ngoài cửa sổ nắng ban mai bao phủ màu vàng nhạt phá lệ im lặng và bình thản .Sông Rhine dập dờn , thuyền ra vào cảng, ngày đêm không nghỉ .

Khoảng cách rất xa , tựa hồ có thể ngửi được mùi vị của sông nước , Quan Cẩn Du đứng dậy , đứng lẳng lặng trước cửa sổ nhìn năm phút , thời gian thả lỏng ngắn ngủi.

Thả lỏng qua đi , nàng duỗi người , lần nữa rót một ly cà phê.

Bảy giờ rưỡi , Quan Cẩn Du khép máy vi tính lại , nghỉ ngơi nửa tiếng , sau đó trang điểm và thay đồ , mang theo phương án cả đêm viết xong , đón xe đi công ty David , tới vừa đúng thời gian giao hẹn , chín giờ , không nhiều không ít.

Trời sinh người Pháp lãng mạn , trong tay cầm một bó hoa hồng màu xanh phủ sương .

Dựa theo thường lệ , hôm nay là đi công ty tiến hành điều tra hiện trường , tiến hành đánh giá , cải tiến phương án , David lại một lần nữa bị người phụ nữ nhu nhược phương Đông này làm cho kinh ngạc , Quan Cẩn Du giống như không biết mệt mỏi , vội vã liên tục . Mặt trời ngã về tây , sau khi cùng công ty cấp cao ăn cơm , cụng ly đổi chén cũng không đem việc bỏ xuống .

Giờ địa phương một giờ sáng , bên Bắc Kinh thời gian tám giờ sáng , Quan Cẩn Du một cước đạp cửa phòng , sau đó đem áo khoác trên người tiện tay ném đi , ngã xuống gường , mệt mỏi muốn chết .

Hai ngày liên tiếp , cùng các môi giới gặp mặt , những thứ khác dựa vào công ty David giao tiếp , sau đó bận rộn mấy ngày , ước chừng mười ngày là có thể trở về nước .

Nàng nhắm mắt nằm một hồi , mới nhớ chưa gọi điện thoại cho Tiết Ly Y.

Quan Cẩn Du nhìn chằm chằm trần nhà , sau đó mới từ trên giường xoay mình ngồi dậy , một chân cuộn lại , lười biếng dựa vào đầu giường gọi cho Tiết Ly Y.

Đô ...

Bên kia rất nhanh bắt máy , Quan Cẩn Du thậm chí chưa kịp nháy mắt .

Nàng lẳng lặng nghe đối diện tiếng hít thở nhanh , không lên tiếng .

" Chị ... "

Bên kia truyền tới giọng nói sạch sẻ lại mát lạnh , giống như là mùa đông .

Quan Cẩn Du cảm thấy giọng nói tựa hồ chảy qua toàn thân mình , mới vừa còn mệt mỏi không chịu nổi , thân thể nhất thời nhẹ nhàng không ít , tâm tình cũng tốt hơn .

Tiết Ly Y đứng ở trước cửa sổ phòng sách , hai mắt nhìn xa xăm , hai tay cầm điện thoại thành kính như cầm thánh chỉ , đặt vào tai nàng .

Sau đó nàng nghe bên đầu điện thoại kia khẽ cười , nói một câu .

Tiết Ly Y ngây người tại chỗ , bên tai trắng nõn rất nhanh hiện ra một màu đỏ ửng khả nghi , giữ nguyên tư thế.

" Ừm , Tiết Tiểu Y , muốn chị hay chưa ? " Quan Cẩn Du nói.