Tôi thấy gian kế của Chu Tam đã thành công nên đi theo sau, con gián kia bây giờ nhìn Chu Tam như thể đang nhìn kẻ thù gϊếŧ cha, con mắt chẳng thèm liếc tôi một cái, lao thẳng về phía hắn.
Lòng tôi thầm giật mình, bởi vì tôi phát hiện trên người con gián này có không dưới mấy chục vết thương lớn nhỏ, thậm chí trong lúc nó chạy, vết thương ở bụng không ngừng nhỏ xuống mặt đất một loại chất lỏng trong suốt.
Tất cả lọt vào mắt tôi, trong lòng lại tiếp tục sợ hãi.
Đồng thời, khi con gián này cử động, vẫn luôn có thói quen không ngừng vỗ cánh, ban đầu tôi còn cảm thấy không có gì, nhưng thẳng đến khi tôi bắt gặp vài con gián lớn chừng quả đấm từ trên cánh con gián lớn rớt xuống mặt đất, nháy mắt biển mất trong bóng tối, lòng tôi liền nổi lên một dự cảm không tốt.
Rất nhanh, Chu Tam đã dẫn con gián tới trước vách đá, nơi này dây leo cũng vô cùng to lớn. Hơn nữa trong khi giao tranh rối loạn, Chu Tam phát hiện ra một khe hở be bé, liền nhảy vào, dễ như trở bàn tay.
Con gián cũng không cam lòng yếu thế, một đầu chu vào cái khe hở. Chỉ là cái va chạm này không làm hư mất dây leo mà ngược lại cái đầu mỏng manh của con gián, vốn đã bị Chu Tam gọt sạch một nửa đầu yếu ớt, trải qua cú va chạm này liền lung lay như muốn rụng ra.
Chu Tam cũng tìm thời cơ, mắt thấy đầu con gián sắp rớt xuống, lại từ khe hở chật hẹp nhảy ra ngoài, sau đó canh đúng lúc đánh tới một xẻng nữa.
Cú đập này làm cho một nửa bên đầu của con gián đang lung lay cuối cùng bị cái xẻng gấp sắc bén xoẹt qua, hoàn toàn rơi xuống đất.
Không có đầu con gián vẫn nhảy nhót như cũ, chỉ là nó đã không còn cách nào phân biệt được ví trị của tôi và Chu Tam. Nó đυ.ng độ lung tung cả nửa ngày vẫn luôn phí công. Nhưng động tác vỗ cánh thì lại ngày càng nhanh lên không ít
“Chúng ta vẫn là nên nhanh chóng rời đi đi”
Nhìn bộ dạng vỗ cánh của con ml kia, tôi liền có một loại dự cảm chẳng lành
Ai ngờ Chu Tam ném xẻng gấp xuống đất, lúc này mới nói, “Đi như vậy không phải quá hời cho nó rồi à. Vừa rồi đuổi gϊếŧ ông đây mệt như vậy, tôi muốn nhìn xem con gián không còn đầu này có thể nhảy nhót được bao lâu nữa”
Chu Tam nói xong, trực tiếp đặt mông ngồi lên một dây leo thật lớn
Con gián đâm loạn khắp nơi, nhưng dây leo khổng lồ xung quanh làm sao có thể bị thân thể tàn tạ của nó phá hư. Tên Chu Tam này liền canh một bên con gián, một mực nhìn thứ đồ chơi đó dần dần hao hết thể lực, cuối cùng vô lực ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy
“Xem người còn chơi đùa được nữa không!”
Chu Tam giơ cái xẻng gấp lên đánh tới, thẳng đến khi con gián kia chỉ còn là đống máu thịt be bét, Chu Tam lau dịch thể dính trên mặt, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Quá đã!”
Linh cảm chẳng lành trong lòng tôi càng thêm mãnh liệt, cái khổ chết tiệt này một khắc cũng không muốn nán lại
Chu Tam lại liếc mắt nhìn thi thể con gián, sau đó đi đến trước mặt, lật con gián lên
Cái vuốt phía trên con gián đều đầy gai ngược, chẳng qua mấy cái gai ngược này đều rất mềm, chỉ là thoạt nhìn hơi dọa người nhưng cũng không có tác dụng công kích quá mạnh
Chu Tam nhìn mất nửa ngày, thế mà một lần nữa giơ xẻng gấp lên, sau đó trực tiếp xé bụng con gián ra
Tôi nhìn mà đáy lòng run rẩy, tên Chu Tam này ngược lại cái gì cũng dám làm
“Con gián lớn như thế, tuy nói là tác dụng từ trường nhưng chí ít cũng đã sống trên trăm năm, nội thể hẳn sẽ ngưng tụ vài thứ mới đúng”
Sau khi Chu Tam xé con gián ra, hắn dùng xẻng gấp bắt đầu cẩn thận lật xem những khí quan xanh đỏ giao nhau kia
Mặc dù ban đầu nhìn rất buồn nôn, nhưng nhìn chốc lát lại dường như không có gì, thẳng đến khi Chu Tam đã lật xác con giác qua mấy lần, không thu được bất kỳ thứ gì, tên này mới từ bỏ việc tìm kiếm
“Xem ra chúng ta phải đi trên tường rồi!”
Chu Tam mở miệng nói một câu vô cùng khó hiểu, sau đó cư nhiên đi đến một bên, lấy ra cái bật lửa
“Anh muốn làm gì!”
Tôi cau mày, vừa rồi ở chỗ xác khỉ, tên này không hề thương lượng với tôi đã trực tiếp châm lửa đốt vải rách trên đỉnh đầu. Một màn trước mắt này, hơn nữa hắn vừa nói bên trên tường, nhất thời làm lòng tôi khẩn trương
Tôi cứ luôn có một linh cảm bất tường (không thể nói rõ), nhưng tôi cũng chẳng biết dự cảm kia là bắt nguồn từ nỗi sợ những điều chưa biết, hay là từ những việc Chu Tam sắp làm tiếp theo
Thẳng đến khi tên này thật sự nhóm lửa đống dây leo kia, tôi mới thầm rủa một tiếng, bắt đầu chạy trở về
“Sao lại chạy trở về? Đến đây, từ nơi này bò lên trên đi”
Chu Tam mở miệng nhẹ giọng, trực tiếp hút một điếu thuốc, sau đó còn không quên dùng xẻng gấp hốt đầu con gián tới ném trước mặt tôi
“Nào, ôm nó rồi bò lên!”
Giọng nói vừa rơi xuống, tên Chu Tam này liền chạy đến phía trước một đoạn, châm lửa
Đừng nhìn đống dây leo này cứng rắn như sắt, gặp lửa rồi trong chốc lát cũng bốc cháy lên, tôi vẫn đứng bất động tại chỗ. Chu Tam rít một hơi thuốc, xong mới nói, “Vừa rồi chắc là cậu đã thấy, con ml này đã để đồng loại trở về thông báo cho một quân đội lớn. Cậu còn không đi lên, chờ lát nữa lửa lớn, muốn lên cũng không thể lên được”
Chu Tam nói rồi, cầm trong tay một cây dây ném về phía xa, sau đó bước nhanh đến trước mặt tôi, túm lấy đầu con gián, trực tiếp trèo lên trên dây leo
Tốc độ của Chu Tam cực kỳ nhanh, ở giữa mấy dây leo giao nhau đứng lên vô cùng dễ dàng. Chu Tam vừa bò trong nháy mắt đã đi được hơn hai mươi mét
Tôi nhìn ngọn lửa bị Chu Tam châm lên, nếu lan ra sợ rằng sẽ cháy hàng chục mét
Ánh lửa cũng không tính là cao, bên dưới dày đặc khói, đống dây leo này tựa hồ còn rất chịu lửa
Ngay thời điểm tôi còn chú ý đống dây leo trong lửa, đằng sau lại vang lên lít nha lít nhít tiếng ồn. Cả người tôi khựng lại, thậm chí không cần quay đầu tôi cũng biết đằng sau có cái gì
Tên Chu Tam này thật đúng là có miệng quạ đen
Quá muộn để nghĩ đến những chuyện khác, tôi vượt qua ngọn lửa, theo dây leo bò lên, thẳng đến khi bò đến trước mặt Chu Tam, đã thấy tên này lại đốt một điếu thuốc khác, sau đó chỉ chỉ dưới chân!
“Cậu nhìn đi, cao trào bây giờ mới bắt đầu”
Lời Chu Tam vừa dứt, đôi mắt sắc bén của tôi lập tức thấy được phía dưới chân, bên cạnh đống lửa đều là một đống gián đen nghìn nghịt. Bọn chúng có lớn như nắm tay nhỏ, một số lại như hài nhi, lớn nhất cũng là cùng kích thước với con vừa rồi Chu Tam đánh chết
Những còn gián này ngừng lại bên cạnh đống lửa, dường như rất sợ ngọn lửa kia
“Tôi cá với cậu, chúng nó nhất định sẽ tự nguyện lao vào đống lửa”
Chu Tam hung hăng hít một ngụm thuốc rồi nhỏ giọng nói
Tôi không đáp lời hắn, chỉ nhìn chằm chằm đống gián lít nhít dưới chân, tựa hồ ngoại trừ đột biến hình dạng thì chỉ số thông minh của cúng cũng cao hơn so với đồng loại không ít.
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, Chu Tam liền đem con gián trong tay ra quơ quơ trên không trung.
Tôi vẫn còn đang suy nghĩ xem hồ lô Chu Tam bán loại thuốc gì, lại thấy mấy con gián vừa thấy cái đầu này, một đám lập tức như bị tiêm máu gà, lao nhao đập cánh.