Hận sao?
Đương nhiên là hận!
Nhưng nếu có thể làm lại một lần, thì cô sẽ không để cho những người này tính kế cô nữa!
"Thiên Từ?" Lâm Uyển Đình không nhận được câu trả lời, liền mở miệng gọi một câu.
"Được, lúc nào?"
Nghe thấy Tô Thiển Từ nói, Lâm Uyển Đình không vui mừng, thử dò xét nói: "Chọn ngày không bằng đúng ngày, hôm nay được không?"
"Được, vậy đến trung tâm thương mại Tinh Hoàng đi, ở đó có rất nhiều cửa hàng đẹp."
"Được!" Hai mắt Lâm Uyển Đình sáng lên.
Trung tâm thương mại Tinh Hoàng, là trung tâm xa xỉ nhất ở Khang Thành.
Đi vào trong đó mua sắm, cho dù chỉ là mua một ổ bánh mì cũng cảm thấy sang trọng hơn hẳn. Nghe được Tô Thiên Từ nói như vậy, Lâm Uyển Đình đương nhiên là cầu còn không được!
Dù sao, tính cách Tô Thiên Từ này vừa đơn giản lại ngu xuẩn, chỉ cần cô ta hơi tỏ ra đáng thương một chút, khẳng định cô sẽ đem đồ vật mà cô ta muốn đưa tới tận cửa, không phải sao?
Trong lòng Lâm Uyển Đình không khỏi đắc ý mà cúp điện thoại, cố ý trang điểm kỹ lưỡng rồi mới đi ra ngoài.
Lúc đến trung tâm thương mại Tinh Hoàng, đã là mười mấy phút sau.
Lâm Uyển Đình đứng dưới bóng cây tránh nắng ước chừng khoảng mười phút đồng hồ, nóng đến độ một thân đầy mồ hôi, cực kỳ khó chịu, mà cô ta vẫn chưa thấy Tô Thiên Từ gọi điện thoại cho mình.
Lâm Uyển Đình có chút bực bội, liền gọi điện thoại tới, bên kia rất nhanh đã được kết nối.
"Sao cậu còn chưa tới?"
Tô Thiên Từ dường như mười phần kinh ngạc, "Hiện tại sao? Tôi còn tưởng rằng là buổi chiều cơ chứ, còn chưa đi ra ngoài nữa."
"Không phải cậu hẹn tớ sẽ lập tức đi đến ngay sao!" Lâm Uyển Đình cảm giác như mình bị chơi xỏ, có chút thẹn quá hóa giận.
Tô Thiên Từ chậm rãi lên tiếng, nói: "Trời ạ gần đây có chút đãng trí, thật có lỗi quá. Cậu trước tiên đi tìm một chỗ ngồi một chút đi, sau hai mươi phút nữa tớ sẽ đến."
Cô ta hơi mất kiên nhẫn đi vào bên trong một quán cà phê, gọi một ly nước trái cây đắt nhất, chậm rãi chờ.
Dù sao, Tô Thiên Từ ngu ngốc kia khẳng định sẽ tính tiền cho cô ta!
Hai mươi phút trôi qua, Tô Thiên Từ đúng hạn gọi tới, Lâm Uyển Đình có một loại cảm giác cuối cùng cũng hết khổ, liền nhận điện thoại.
"Tớ nghe, tớ đang ở trong quán cà phê, cậu mau vào đi."
"A, quán cà phê? Quá xa, tớ thì không đi đến đó được, cậu trực tiếp đi vào trong trung tâm đi."
Lâm Uyển Đình nghe vậy, khẽ giật mình, có chút nóng nảy: "Cậu không muốn uống nước rồi mới lại đi dạo phố sao?"
"Không cần, tại sao phải uống nước chứ? Cậu tới nhanh lên, tớ đang ở trong trung tâm thương mại quầy XX."
Lâm Uyển Đình nghiến răng nghiến lợi cúp điện thoại, đành phải tự thanh toán.
Một ly nước trái cây đắt nhất ở đây, đã bằng ba ngày chi tiêu của cô ta!
Tiện nhân Tô Thiên Từ này thế mà không đến, hại cô ta mất nhiều tiền như vậy!
Thôi, chờ một chút nữa nhất định phải làm thịt cô thật tốt!
Thời điểm Lâm Uyển Đình đi vào thiếu chút nữa đã không nhận ra Tô Thiên Từ!
Trước kia mặc dù Tô Thiên Từ có dung mạo xinh đẹp, là hoa khôi của trường. Nhưng khi đó khí chất trên người cô lại giống như thiếu nữ nghịch ngợm.
Mà bây giờ... Tô Thiên Từ đang chăm chú xem các mặt hàng ở quầy mỹ phẩm dưỡng da, đối diện còn có nhân viên bán hàng bên mỉm cười nhiệt tình giới thiệu sản phẩm.
Lâm Uyển Đình chỉ là nhìn thấy một góc khuôn mặt, liền không tự chủ được bị cô hấp dẫn.
Người trước mặt này, khí chất sang trọng, thanh lệ thoát tục, ăn mặc quý phái lại không có chút vẻ già dặn nào, nhìn cô vừa ưu nhã lại hào phóng.
Nhất là quần áo trên người cô, mỗi một phụ kiện, quần áo mặc trên người đều bằng mấy tháng tiền sinh hoạt của cô ta, thậm chí còn nhiều hơn thế nữa!
Lúc đầu bọn họ nói Tô Thiên Từ gả cho nam thần ở Khang Thành, cô ta còn chưa tin, nhưng là bây giờ nhìn thấy tận mắt rồi, cuối cùng cô ta cũng rõ mười phần!
Lâm Uyển Đình liền cảm thấy rất khó chịu, nhìn thấy cô đứng đó nhưng lại cắn răng do dự không lại gần.