Chương 63

“Tôi đang đợi Đình!” Thương Thừa Tuấn nhếch miệng cười nói, sau đó làm cho anh ấy mang tôi đi Gia Hoa Niên chơi.

Thật sự là người vợ hiền! Chu Mạn Sâm hướng Thương Thừa Tuấn giơ ngón tay cái. “Buổi tối tôi với Hàm ăn thịt bò và thịt ba rọi chiên, cậu có muốn qua hay không?” Lấy túi tiền trong xe hướng Thương Thừa Tuấn lắc lắc.

Thịt bò và thịt ba rọi chiên! Thương Thừa Tuấn lau nước miếng bên khóe miệng, vừa muốn đứng lên lao xuống lầu, chợt nhớ ra cậu phải đợi Hoắc Văn Đình, lại ngồi xuống lắc đầu nói: “Không được, tôi muốn chờ Đình!”

Chu Mạn Sâm ngẩng đầu nhìn lên trời, kỳ quái, trời đâu có hạ hồng vũ mà? Sao mà sói lại không ăn thịt? Xem ra tình yêu vẫn trọng yếu hơn ăn ngon! “Vậy thôi, tôi đi về trước chuẩn bị, nếu cậu muốn ăn thì cứ qua!”

“Được!” Thương Thừa Tuấn hướng Chu Mạn Sâm gật đầu.

Ôm lan can, Thương Thừa Tuấn ngáp một cái, tiếp tục chờ đợi Hoắc Văn Đình còn chưa có về nhà. Lão Chu đã về, Hoàng Tư Hàm nhà anh ta cũng đã về, liên ngay cả Tu cũng trở về cái ‘tổ nhỏ’ của anh ấy, nhưng vì sao Đình vẫn chưa trở về, rất đói a! Thương Thừa Tuấn đáng thương xoa xoa cái bụng vì đói mà xẹp lép của mình, lúc này điện thoại trong phòng vang lên. Nghe thấy chuông điện thoại reo, Thương Thừa Tuấn vội vàng chạy vào phòng khách, trên đường còn té một cái.

“Đình!” Thương Thừa Tuấn cấm lấy điện thoại tủi thân kêu lên. “Sao anh còn chưa về, em…”

“Anh hôm nay sẽ họp đến khuya, em không cần chờ anh! Đói bụng thì kêu ngoại bán, hoặc là qua bên Lí Tu hay nhà Chu Mạn Sâm ăn cơm, trăm ngàn đừng để đói bụng.” Hoắc Văn Đình dặn dò qua điện thoại.

“Em đã biết, em muốn đi…..”

“Được rồi, anh phải họp!” Hoắc Văn Đình ngắt lời Thương Thừa Tuấn, “Em đừng để đói bụng!” Nói xong cúp điện đoại.

“Em muốn đi Gia Hoa….” Nghe thấy điện thoại truyền đến âm thanh ‘tút tút’, Thương Thừa Tuấn uể oải cúp điện thoại. “Em muốn nói với anh… Em muốn đi Gia Hoa Niên chơi!” Cúp điện thoại, Thương Thừa Tuấn mở tủ lạnh lấy bánh ngọt bên trong, sau đó rót cho bản thân một ly ca cao sữa, một ngụm lại một ngụm ăn. “Gia Hoa Niên nhất định chơi đã lắm!”

……

Nhanh tới nửa đêm, Hoắc Văn Đình đem xe đậu vào gara, nhẹ bước trở về nhà, cởϊ qυầи áo đi vào phòng tắm rửa mặt.

Tắm rửa xong, Hoắc Văn Đình đi vào phòng bếp kiểm tra xem Thương Thừa Tuấn có ăn cơm hay không, kết quả ở trong phòng bếp chỉ nhìn thấy trong bồn rửa chén còn cái dĩa dính chút bánh ngọt và một cái ly ca cao sữa chưa uống hết.