Hoắc Văn Đình hít sâu một hơi, nhấc chân đá một cước, đá văng cửa phòng, rồi đi vào.
“Lão đại anh cần bình tĩnh!” Lí Tu nhanh chân chạy vào.“Hoàng Tư Hàm đóng cửa lại!” căn dặn, nói đùa! Chuyện này nếu bị người ngoài biết được, bọn họ hải giải thích như thế nào chứ.
Hoắc Văn Đình vọt vào phòng hai mắt bốc hỏa nhìn hai người đang dây dưa cùng một chỗ trên giường. Nữ nhân nằm ở dưới hai mắt mê mang toàn thân phiếm hồng, vừa thấy chỉ biết vừa mới trải qua cao trào. Tốt lắm, tốt lắm, Hoắc Văn Đình nghiến răng nghiến lợi nhìnThương Thừa Tuấn áo sơ mi phanh cúc, thắt lưng còn chưa cởi bỏ. Thật là rất giỏi, chỉ dùng ngón tay cũng làm nữ nhân cao trào “Thương Thừa Tuấn, em muốn chết có phải không?”
Thương Thừa Tuấn bị người đánh vỡ chuyện tốt, chậm rãi ngồi dậy, sửa sang lại quần áo trên người, nhìn người trong phòng, cười nói:“Muốn chơi np sao? Tôi thì không sao cả, không biết tiểu thư duy nhất trong phòng này có nguyện ý không!” Khıêυ khí©h nhìn Hoắc Văn Đình. Hôm nay tôi chính là muốn chơi nữ nhân của anh.
Hoắc Văn Đình không để ý tới Thương Thừa Tuấn khıêυ khí©h, đối với nữ nhân không còn mảnh vải nói:“Có khí lực liền nhanh mặc quần áo vào cho tôi, Hoắc Văn Tiệp!” Nha đầu này thật to gan, ngay cả người của anh mà cũng muốn dây dưa. Anh nói vì sao số phòng này quen tai, thì ra là nha đầu này.
Hoắc Văn Tiệp? Thương Thừa Tuấn cùng mấy người trong phòng sửng sốt, Thương Thừa Tuấn tỉnh táo lại, vội vàng lấy chăn che lên người cô gái.“Em gái của anh?” Thử hỏi.
“Đúng vậy!” Hoắc Văn Đình cười lạnh.
“Ha ha a ~~” Thương Thừa Tuấn ngây ngô cười vài tiếng.
Cô gái trên giường nhìn một đống người vọt vào phòng, đầu óc hỗn độn cũng khôi phục lại bình thường,“Anh, Anh cùng Thương Thừa Tuấn…… là……” không phải anh với tiểu bạch si kia ở cùng một chỗ sao, nhưng nghe bọn họ nói chuyện, lại giống như anh và Thương Thừa Tuấn là một đôi.“Anh, chẳng lẽ anh với tiểu bạch si ở cùng một chỗ là tấm mộc, anh cùng Thương thừa Tuấn mới là một đôi?” Hoắc Văn Tiệp trừng lớn mắt.
Nghe thấy Hoắc Văn Tiệp hỏi, Hoắc Văn Đình trừng cô, Hoắc Văn Tiệp sợ tới mức co rụt lại.
“Ha ha a ~~” Thương Thừa Tuấn cười xuống giường, đem quần áo sửa sang lại, nói với Hoắc Văn Tiệp:“Ngượng ngùng, tôi chính là tiểu bạch si kia trong miệng cô, tiểu bạch si kia là tôi!” Sau đó vẻ mặt lấy lòng nhìn Hoắc Văn Đình, cười quyến rũ nói:“Hiểu lầm, hết thảy đều là hiểu lầm! Nếu em biết cô ấy là muội muội của anh, em nhất định sẽ không ra tay!” Nói xong, hoa lệ té xỉu trong lòng Hoắc Văn Đình.