Muốn nói hiện tại tốt hot là cái gì, thì phải là series đồ trang điểm của công ty Hoắc thị. Còn chưa đưa ra thị trường, đặt trước ngạch liền mỗi ngày càng cao, tất cả việc này đều do hai tấm áp phích treo ở trung tâm thương mại.
Thương Thừa Tuấn vì Hoắc thị chụp series thứ nhất trong series ‘Moonlight’, mấy ngày trước liền công bố áp phích. Bởi vì hai áp phích to xuất hiện, làm cho phần đông người đi đường dừng lại cước bộ nhìn xem, khiến giao thông tắc nghẽn nghiêm trọng. Loại áp phích nhỏ dán tại các trạm xe bị người gỡ sạch, ngày mà áp phích xuất hiện, còn có không ít người bởi vì xem mê mẩn mà ngồi quá trạm.
Ở trên chợ các loại có liên quan tới “Quỷ hút máu” đều hàng hot, món đồ chơi, bộ sách, phàm là những gì có liên quan tới quỷ hút máu đều bán cháy hàng. Cổ phiếu của Hoắc thị tăng lên, gần một tháng, các tạp chí xã hội lớn đều bị Thương Thừa Tuấn cùng Hoắc thị chiếm trang đầu, tin tức lại không có người đưa tin, mọi người hiện tại đều nóng bỏng chờ đợi series thứ hai của “Moonlight” truyền chiếu. Cửa công ty Kinh tế của Thương Thừa Tuấn mỗi ngày đều đầy người.
Trận tuyên truyền này người thắng lớn nhất trừ bỏ Hoắc thị, còn có một cái, thì phải là tạp chí [Tụ điểm]. Kì đặc san mới nhất, bởi vì ảnh chụp tuyên truyền của Thương Thừa Tuấn mà bán sạch, liên tục thêm bản ba lượt, càng trở thành tạp chí có số lượng tiêu thụ cao nhất châu Á, đến nỗi Âu Mĩ phát hành bản cũng bán không ngừng. Tiền cứ lượng lớn thu vào, Hoàng Tư Hàm cười đến không thể ngậm miệng. Một bao đỏ thẫm đưa cho Thương Thừa Tuấn, liền lôi kéo Chu Mạn Sâm đi lữ hành, chơi suốt một tháng.
Mà ngoan cục cưng Thương Thừa Tuấn đồng hài của chúng ta, giống như không có việc gì xảy ra, coi như bên ngoài hết thảy cùng chính cậu không quan hệ, lúc này thân mình chốn ở phía sau Hoắc Văn Đình coi phim kinh dị.
“Tiểu Tuấn, nếu em sợ thì đừng coi!” Hoắc Văn Đình nhìn màn hình hỏi người ôm lỗ tai liều mạng lui sau anh. Cũng không biết người này trừu điên gì, chết sống muốn xem phim kinh dị.
“Ai…… Ai…… Ai nói…… A……” Thương Thừa Tuấn hét lên một tiếng, ôm lỗ tai tránh ở phía sau Hoắc Văn Đình lắc đầu không ngừng.“Em không sợ, em không sợ!” Miệng kêu.
Hoắc Văn Đình cầm lấy remote, đem Tivi tắt đi, mở đèn, kéo màn lên, làm cho ánh mặt trời chiếu vào. Vươn tay đem Thương Thừa Tuấn kéo đi ra.“Nhát gan, còn muốn học người ta xem phim kinh dị, nhìn em sợ tới mức!” Giúp Thương Thừa Tuấn vỗ lưng.“Còn sợ sao?” Nhẹ giọng hỏi.
“Vâng!” Thương Thừa Tuấn ủy khuất gật gật đầu, ghé vào trên đùi Hoắc Văn Đình.
Hoắc Văn Đình một bàn tay vỗ phía sau lưng, một bàn tay vuốt đầu Thương Thừa Tuấn.“Tiểu Tuấn có phải thực hâm mộ Chu Mạn Sâm bọn họ hay không?” Hoắc Văn Đình nhìn về phía ngoài cửa sổ.“Chúng ta cũng đi lữ hành đi, được không?
Thương Thừa Tuấn đầu tiên là ngẩng đầu kinh hỉ nhìn Hoắc Văn Đình, sau đó lại gục đầu xuống, nằm úp sấp trở về,“Không cần!”.
“Vì sao?” Hoắc Văn Đình tò mò hỏi.
Thương Thừa Tuấn lật người, gối lên trên đùi Hoắc Văn Đình, nghịch tay người yêu, nói:“Anh bận rộn như vậy, làm sao có thời gian theo giúp em đi chơi.”
Hoắc Văn Đình nghe xong đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nói:“Anh không sao, anh có thể sắp xếp thời gan, chắc được vài ngày.”
“Vậy chẳng phải anh phải làm vài ngày không ngủ, vội vàng công tác.” Mân mê miệng.“Vẫn là từ bỏ, em không sao cả. Chờ ngày nào đó anh có thời gian rồi nói sau! Hiện tại bây giờ chúng ta cũng tốt a, chỉ cần cùng anh một chỗ, ở đâu em đều không sao cả.” Thương Thừa Tuấn vẻ mặt hạnh phúc ôm cánh tay Hoắc Văn Đình.“Đình, anh nói chúng ta có thể như vậy hay không? Giống như trong phim, sau khi già đi, chúng ta sẽ cùng nắm tay xem mặt trời lặn?”
“Sẽ không!” Hoắc Văn Đình nói như đóng đinh.
“Vì sao?” Thương Thừa Tuấn trát trát mắt to, có chút đau thương.
Tiểu đứa ngốc! Hoắc Văn Đình đem Thương Thừa Tuấn kéo đến, hôn một cái.“Chúng ta có nhiều chuyện phải làm như vậy, để làm chi lãng phí thời gian xem mặt trời lặn! Em nói có phải hay không?” Đem Thương Thừa Tuấn áp đảo dưới thân, bàn tay tiến vào bên trong quần áo của đối phương.
“Sắc…… Sắc quỷ!” Thương Thừa Tuấn đỏ mặt đánh Hoắc Văn Đình, người này buổi tối còn làm không đủ, hiện tại ngay cả ban ngày cũng không buông tha !
Hoắc Văn Đình chính anh cũng buồn bực, không rõ, đều lâu như vậy, như thế nào chính anh còn xúc động giống như tiểu mao đầu thời kì thanh xuân. Xem ra anh là trúng độc, nhưng lại không nhẹ, đã muốn xâm nhập vào cốt tủy. Đây là một loại kịch độc tên là Thương Thừa Tuấn, nó tựa như cây thuốc phiện, làm cho người ta không thoát được.