Chương 5(3)

Thương Thừa Tuấn dưới sự hộ tống của bảo vệ, đột phá vòng vây của phóng viên cùng fans hâm mộ, mang theo mắt kính màu đen, cùng Lí Tu cùng nhau trở lại công ty.

‘Công ty trù tính giấc mộng’ lúc đầu bao gồm ông chủ chỉ có năm người, chiếm 100 mét vuông tiểu công ty. Vừa thành lập kí kết nghệ nhân thứ nhất là Thương Thừa Tuấn, lúc ấy ai cũng không nghĩ tới một Thương Thừa Tuấn sẽ cấp công ty mang đến biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đứng ở trong thang máy, Lí Tu cảm khái rất nhiều, lúc trước bọn họ tính luôn Thương Thừa Tuấn mới có sáu người, khi đó mọi người kiêm chức rất nhiều, ngay cả một tiểu muội trang điểm cũng không có tiền mời. Hiện tại bọn họ không chỉ ở giai đoạn hoàng kim mua hạ ba tầng lầu làm công ty, nhân công có tới trăm người, không còn là tiểu công ty trong miệng mọi người nữa.

Tuy rằng bọn họ vài cái nguyên lão hiện tại đều là chủ quản, vô luận bọn có mang bao nhiêu, khi Thừa Tuấn ra ngoài công tác, đều là tự nhóm bọn hắn chuẩn bị.

“Tiền bối hảo!”

“Tiền bối hảo!”

Mọi người gặp Lí Tu cùng Thương Thừa Tuấn tư trong thang máy đi ra, nhanh đứng ở một bên nhường đường chào hỏi. Vài cái kí kết tiểu ngôi sao cùng người mới đều vẻ mặt sung bái nhìn Thương Thừa Tuấn. Nhìn theo bọn họ cầm văn kiện, đi đến tận bên trong văn phòng đại lão bản. Bởi vì công ty sở hữu ký ước nghệ nhân chỉ có Thương Thừa Tuấn có thể đi vào, cũng chỉ có Thương Thừa Tuấn tài năng làm cho lão bản buông công tác trong tay, tự mình mở cửa nghênh đón.

“Cậu ta lại làm sao vậy?” Lão bản Công ty Kinh tế Trịnh Hách chỉ vào Thương Thừa Tuấn tiến vào oa trên sô pha tự bế, hỏi Lí Tu.

“Còn sao nữa, còn không phải lại tự mình hù dọa mình!” Lí Tu tìm một chỗ ngồi xuống.

“Để làm chi? Sẽ không phải là Hoắc Văn Đình không cần cậu ta ……” Trịnh Hách còn chưa nói xong, chỉ thấy Thương Thừa Tuấn từ trên sô pha đứng lên oa oa khóc lớn, đem Trịnh Hách dọa ngốc tại kia!“Đây là làm sao vậy……” Sao khóc thảm như vậy.

Lí Tu thở dài, đứng lên, ở trên bàn công tác của Trịnh Hách tìm kiếm, lấy ra gói chocolate, đưa cho Thương Thừa Tuấn.“Ngoan, đừng khóc, ăn chocolate đi!” Thấy Thương Thừa Tuấn giống như con chuột nhỏ bị thương, lui ở một bên ăn này nọ, đem Trịnh Hách kéo đến một bên.“Ba chữ này là cấm kỵ, trăm ngàn miễn bàn! Thời điểm vừa mới chụp ảnh, vì hiệu quả, chúng ta tìm một cái khô đầu lâu cho cậu ta, làm cho cậu ta ảo tưởng đây là người kia nhà cậu ta, sau đó hôn xuống, ai biết tôi vừa mới nói ba chữ kia, cậu liền xoạch xoạch rớt nước mắt, tôi hống suốt một giờ.”

“Vì cái gì?” Hai người bọn họ không phải giống như một người sao?

Lí Tu đại khái đem chuyện tối hôm qua nói một chút, sau đó chỉ thấy Trịnh Hách đi nhanh tới, nhéo lỗ tai Thương Thừa Tuấn! Hét lớn:“Thương Thừa Tuấn cậu là đồ ngu ngốc, tôi nói cho cậu hay, cho dù toàn bộ người trên thế giới không cần cậu, Hoắc Văn Đình kia nhà cậu cũng không bỏ cậu! Cậu nín cho tôi!” Thấy Thương Thừa Tuấn lại muốn khóc, Trịnh Hách đe dọa nói. Nói giỡn a, hiện tại thật vất vả có người chiếu cố thứ phiền phức này, anh như thế nào có khả năng buông tha.“Cậu có biết hay không, chúng ta có hôm nay, đều là dính quang của kim chủ của cậu? Cậu muốn chúng ta lưu lạc đầu đường à!”

Này cũng quá khoa trương đi! Lí Tu xử đầu nhìn Trịnh Hách ‘Giáo dục’ Thương Thừa Tuấn.

“Nhiệm vụ hiện tại của cậu là nhanh chóng gọi điện thoại cho kim chủ giải thích, sau đó đem chính mình tẩy sạch sẽ đưa lên, làm cho anh ta ăn, biết không!” Hướng về phía lỗ tai Thương Thừa Tuấn rống to.“Bằng không mỗi ngay tôi sẽ bắt cậu ăn cà rốt!” Lấy di động của Thương Thừa Tuấn đưa ra.

Thương Thừa Tuấn tiếp nhận điện thoại, bấm dãy số của Hoắc Văn Đình, thấy điện thoại chuyển được nức nở nói:“Đình, em…… em sai rồi…… anh không cần giận em được không…… em thật sự biết sai rồi……”

“Anh không giận, hơn nữa anh không đúng, anh không nên dung sức đánh tiểu Tuấn!”

“Ô ô ~~ Đình, em rất yêu anh!” Thương Thừa Tuấn khóc nói.

“Anh biết, em đừng khóc ! Ánh mắt sưng lên, anh sẽ đau lòng !”

“Đình ~~!”

“Cái gì?”

“Không cần bắt em ăn cà rốt, em tùy tiện cho anh ăn!”

“……”

“A!” Kêu một tiếng, Lí Tu nằm úp sấp ngã vào trên bàn, Trịnh Hách ngã vào trên sô pha run rẩy!