Chương 89

“Hamburger cùng chân gà!” Thương Thừa Tuấn lưu lại nước miếng tiếp nhận đồ ăn, “Lão Chu tôi rất yêu anh!” Nhào tới!

Chu Mạn Sâm bị Thương Thừa Tuấn ôm đến khó thở dùng sức giãy ra ngoài, vỗ vỗ ngực thuận khí. “Nếu cậu yêu tôi thì ẩn sâu dưới đáy lòng đi, trăm ngàn lần đừng nói cho người khác nghe!” Hoắc Văn Đình kia nhưng là chủ nhân lòng dạ hẹp hòi, nếu bị anh ta biết, không chừng sẽ hãm hại mình mất.

“Chu tiên sinh, mời anh lại đây một chút!” Đạo diễn ở xa xa hướng Chu Mạn Sâm gọi.

Chu Mạn Sâm nhìn đạo diễn một cái, sau đó vỗ vỗ Thương Thừa Tuấn dặn dò: “Tôi đi rồi sẽ quay lại, cậu ngoan ngoãn ở chỗ này ăn hamburger, đừng chạy loạn!” Thấy Thương Thừa Tuấn ngoan ngoãn gật đầu, Chu Mạn Sâm mới xoay người rời đi.

Một mình ngồi bên cửa xe vừa ăn hamburger vừa nhìn nhân viên công tác bận rộn, Thương Thừa Tuấn lại bắt đầu ngẩn người.

“Thương….Thương Thừa Tuấn tiên sinh…” Một giọng nói của nữ nhân vang lên.

Nghe thấy có người kêu mình, Thương Thừa Tuấn buông hamburger cầm khăn tay lau miệng cùng tay, sau đó quay đầu nhìn thấy một cô gái mang thai. “Cô có chuyện gì không?” Thương Thừa Tuấn đứng lên nhìn người đi tới.

“Cậu….cậu …có thể chụp chung một tấm với tôi không?”

“Tất nhiên!” Thương Thừa Tuấn cười tiếp nhận máy ảnh trong tay cô gái mang thai, chụp mấy tấm. “Cô gì ơi….” Thương Thừa Tuấn do dự gọi cô gái mang thai chuẩn bị rời đi.

“Cái gì?” Cô gái mang thai xoay người lại, nhìn Thương Thừa Tuấn.

“Tôi…tôi….tôi có thể ghé vào bụng cô nghe chút động tĩnh của cục cưng được không?” Khẽ cắn môi, Thương Thừa Tuấn ngượng ngùng hỏi.

Cô gái mang thai hơi sửng sốt, sau đó đỏ mặt gật đầu.

Thương Thừa Tuấn cười giúp đỡ cô gái mang thai ngồi xuống trên ghế, còn mình thì quỳ mọt gối xuống đất, dán lỗ tai vào. “A, nó động!” Thương Thừa Tuấn vui vẻ nói.

“Ừ!” Cô gái mang thai đỏ mặt gật đầu.

Thật tốt, đây là sinh mệnh! Thương Thừa Tuấn nhắm mắt lại, khóe miệng hơi cười. Không biết tình cảnh ấm áp này bị một nhà chụp ảnh đi ngang qua chụp lại, trong nhất thời tại khoa phụ sản của các bệnh viện lớn đều có tấm ảnh ấm áp này. Mà tấm ảnh này cũng làm cho Hoắc Văn Đình chua một năm.

—-_—-_—-

Lễ Quốc khánh được nghỉ dài hạn, mọi người có điều kiện kết bạn đi du ngoạn, Thương Thừa Tuấn oa ở trong lòng Hoắc Văn Đình ăn hoa quả nhìn trong TV giới thiệu các địa điểm du lịch. “Đình!” Ôm một chút, Thương Thừa Tuấn ôm cổ Hoắc Văn Đình nói: “Chúng ta cũng đi du lịch được không, cả ngày ở nhà em đều nhanh mốc meo!” Quyệt miệng tràn đầy ủy khuất.