Chương 72

“Cho mày lăn, tao uống hết mày, nhìn mày lăn như thế nào!” Thương Thừa Tuấn mở chai nước, uống một ngụm to, sau đó đánh cái cách. “Nhìn mày chạy như thế nào!” Cầm cái chay đi về phía cái xe, tùy tay đóng cửa sau, Thương Thừa Tuấn ngồi trên ghế phó điều khiển, thắt dây an toàn, chờ Chu Mạn Sâm trở về.

Đợi trong chốc lát, Chu Mạn Sâm đi mua đồ còn thiếu đã trở lại, đem đồ để vào qua cửa kính, liền ngồi vào ghế lái. “Tôi biết một nhà hàng Nhật mới mở, sushi ở nơi đó ăn rất ngon, chúng ta mua chút trở về, buổi tối bọn họ mới trở về, hai ta ăn trước đỡ đói.”

“được được!” Nhắc tới ăn, Thương Thừa Tuấn chảy nước miếng ròng ròng, lập tức thúc giục Chu Mạn Sâm lái xe đi.

“Đã biết, vậy cậu ngồi chắc!” Đạp chân ga, hai người hướng nhà hàng sushi chạy, ai cũng không chú ý sau xe có hơn một thứ, cùng một người tránh sau cây cột nhìn lén bọn họ, cho đến khi xe không thấy bóng dáng, người nọ mới lau nước mắt rời đi.

……

Sau khi hai người chơi đủ về nhà, chỉ thấy Lí Tu đứng dưới lầu. “Tiểu tổ tông của tôi, sao giờ hai cậu mới trở lại, sao đi siêu thị lâu như vậy, hai người đi ra châu Á à!” Lí Tu nói với hai người đang từ trên xe xuống.

“Chúng tôi đi mua sushi!” Thương Thừa Tuấn lắc sushi trong tay.

“Mọi thứ đã mua xong, tôi về nhà một chút, hai người đem đồ mang vào nhà đi, tí tôi lập tức qua!” Chu Mạn Sâm nói với Lí Tu.

“Được rồi, chuyện này giao cho tôi, cậu đi đi!” Lí Tu cười tiến lên mở cửa sau của xe, kết quả ngẩn người nhìn thứ ở mặt sau xe, sau đó chỉ vào nó nói: “Hai người sẽ không phải nói với tôi rằng thứ này cũng là do hai người mua chứ?”

“Cái gì?” Thương Thừa Tuấn cùng Chu Mạn Sâm tò mò đi qua, nhìn vào trong xe, cũng mở to hai mắt. “Mẹ ơi!” Trong xe của anh sao lại có thứ này chứ!

Thương Thừa Tuấn giật nhẹ áo Chu Mạn Sâm hỏi: “Lão Chu, đây là thứ mà anh quay lại mua sao?”

“Đương nhiên không phải!” Sao thứ này lại ở trong xe của anh chứ? Chu Mạn Sâm buồn bực nghĩ.

Vì thế ba nam nhân ngây ngốc vây quanh cửa xe, nhìn đứa nhỏ đang ngậm ngón tay ngủ say sưa, nằm trên túi đồ, ngẩn người.

Lời của editor: Tui là tui bó tay với cách làm của ông tướng Mạn Sâm trong chương này lắm =)) mợ anh, vậy mà cũng nghĩ ra được cái cách này ==! còn hai ông tướng kia còn cho là thông mình nữa, vâng thật thông minh ghê ==”