—-_—-_—
Nghe nói Thương Thừa Tuấn đã khôi phục trí nhớ, mọi người vì chúc mừng nên quyết định đi ăn một bữa no nê. Nhưng ngại cho thân phận bọ họ đều quá mức mẫn cảm. Cho nên không ra bên ngoài chúc mừng, cuối cùng mọi người quyết định ăn lẩu ở biệt thự của Hoắc Văn Đình.
Bởi vì những người khác đều không rảnh, cho nên nhiệm vụ mua đồ được giao cho Thương Thừa Tuấn cùng với Chu Mạn Sâm vì ở nhà mà mốc meo. Sau khi Chu Mạn Sâm đem Thương Thừa Tuấn cải trang một phen, hai người liền đi ra ngoài.
Nhìn người phụ giúp đẩy xe mua sắm chạy loạn khắp siêu thị, Chu mạn Sâm thập phiền nghĩ muốn biến mất luôn, không nghĩ để cho người ta biết anh nhận thức người ngốc nghếch này, nhưng sự thật thường luôn phát sinh ra chuyện mà người ta không muốn xảy ra nhất, ví dụ như hiện tại, “Lão Chu, tôi muốn ăn cái này!” Thương Thừa Tuấn ở trước mắt bao người đẩy cái xe có chứa một miếng thịt bò bít-tết chân không hướng về phía Chu mạn sâm đang chọn rau.
Cần thận nhìn một vòng, cười xin lỗi với mọi người đưa mắt nhìn tới, sau đó kéo Thương Thừa Tuấn vừa đi vừa nói: “Chúng ta hiện tại đang ở nơi công cộng, kính nhờ cậu không cần dẫn người chú mục như vậy được không. Còn có…” Bất đắc dĩ lấy bò bít-tết trong xe, “Đem nay chúng ta ăn lẩu, không phải cơm Tây, cậu hẳn nên lấy thịt bò và thịt dê cắt lát.”
Nhìn bò bít-tết trong xe, Thương Thừa Tuấn mân mê miệng, “Nhưng người ta muốn ăn bò bít-tết!” Ủy khuất nhìn Chu Mạn Sâm.
Nếu là trước kia anh sẽ khẳng định không chống đỡ nổi, nhưng hiện tại thì không giống, “Không được!’ Chu Mạn Sâm quyết định cự tuyệt Thương Thừa Tuấn thật nhanh. “Đem miếng bò bít-tết này trả lại đi!”
“Hừ!” Thương Thừa Tuấn hừ hừ, đành phải lấy miếng bò bít-tết này đem trả lại chỗ cũ, không có biện pháp, ai kêu cậu ở nhà chỉ có một cống hiến, đó chính là ‘ăn’! Trừ bỏ cái này, không còn gì khác.
“Này, tôi qua bên kia chọn hải sản, cậu đi đổi thịt cắt lát rồi qua bên kia tìm tôi, sau đó chúng ta đi mua đồ gia vị!” Chu Mạn Sâm dặn dò.
Thương Thừa Tuấn không trả lời, chính là hướng Chu Mạn Sâm khoát tay, ý bảo cậu đã biết, tiếp theo đẩy xe đi.
“Thịt bò cắt lát, thịt dê cắt lát, khoai tây chiên, bỏng ngô, chocolate, dưa chuột, bánh bích quy, lạp xưởng….”Thương Thừa Tuấn loan hạ thắt lưng liệt kê những gì có trong xe. “A!” Thương Thừa Tuấn vỗ đầu mình, “Sao mình lại quên mua kem ly chứ!” Vội vàng đẩy xe đến chỗ đặt tủ lạnh.