Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Vợ Siêu Sao

Chương 69

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đình…” Thương Thừa Tuấn lôi kéo tay Hoắc Văn Đình không buông. “Nhất định là rất đau phải không? Em giúp anh bôi thuốc mỡ, anh chờ!” Nói xong chạy nhanh xuống giường đi lấy thuốc mỡ.

Hoắc Văn Đình nhìn người chạy đi cưng chiều lắc đầu, đứng dậy đi xem phòng bếp có cái gì để ăn không.

“Trách không được!” Nhìn một bàn rượu và thức ăn cùng một đĩa đầy vỏ tôm. Bưng cái đĩa lên ngửi ngửi, phát hiện bên trong có mùi rượu. Thì ra đầu sỏ gây nên chuyện này chính là đĩa ‘túy tôm’ này. “Đình…Đình…”Nghe thấy Thương Thừa Tuấn gọi, Hoắc Văn Đình buông cái đã trong tay xuống, quay lại phòng ngủ. Ngồi ở trên giường, đưa hai tay qua để cho Thương Thừa Tuấn bôi thuốc lên.

“Xong rồi!” Dùng băng dán dán chặt miếng băng vải, Thương Thừa Tuấn mới buông hai tay Hoắc Văn Đình.

“Yên tâm, anh không sao!” An ủi vỗ vỗ Thương Thừa Tuấn. “Tiểu Tuấn đi rửa mặt đánh răng đi, anh đi làm bữa sáng cho em!” Đẩy đầy Thương Thừa Tuấn ghé vào trên người mình không chịu đứng dậy.

Thương Thừa Tuấn lắc đầu, buồn thanh nói: “Không cần! Em không ăn sáng! Tay của Đình sẽ đau!” Ôm chặt thắt lưng Hoắc Văn Đình.

Nếu người này vẫn ngoan như vậy thì tốt biết bao nhiêu, Hoắc Văn Đình cảm thán nói. Thấy thời gian còn sớm, Hoắc Văn Đình ôm Thương Thừa Tuấn vào lòng nhẹ giọng nói: “Tiểu Tuấn, vài ngày nữa anh có thời gian, chúng ta đi Gia Hoa Niên chơi được không, chúng ta đi ngồi vòng quay khổng lồ, đi ngồi tàu lượn siêu tốc, đem những gì tiểu Tuấn muốn chơi đều chơi hết.”

Ghé vào trên người Hoắc Văn Đình ngửi hương vị mà cậu thích nhất, Thương Thừa Tuấn kinh ngạc ngẩng đầu, vươn tay sờ trán Hoắc Văn Đình, sau đó sờ trán mình, “Anh không phát sốt chứ?” Lo lắng hỏi. Đang tốt lành đưa cậu đi chơi Gia Hoa Niên làm gì? Nghi hoặc nhìn Hoắc Văn Đình.

Đồng dạng, Hoắc Văn Đình cũng nghi hoặc nhìn Thương Thừa Tuấn. “Tiểu Tuấn hôm này là ngày mấy?” Hoắc Văn Đình thận trọng hỏi.

“Ngày 24 tháng 8, làm sao vậy!”

Quả nhiên! Hoắc Văn Đình nhìn Thương Thừa Tuấn, lấy di động mở ra, chỉ vào ngày bên trên nói: “Hôm nay là ngày 24 tháng 9, đã qua một tháng.” Vươn tay khép lại cái miệng mở lớn của Thương Thừa Tuấn. “Một tháng trước em xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mất đi trí nhớ!”

Mất trí nhớ? Nhe xong Hoắc Văn đình kể lại, Thương Thừa Tuấn trừng lớn hai mắt, há to miệng, “Rất cẩu huyết!” Thốt ra.

“Đúng vậy, chính là cẩu huyết như vậy!” Hôn Thương Thừa Tuấn một cái, Hoắc Văn Đình đứng dậy kéo Thương Thừa Tuấn đi về phía nhà ăn, trước khi ra phòng ngủ, nhìn thoáng qua cà vạt, cái cà vật trói anh ngày hôm qua.
« Chương TrướcChương Tiếp »