Nhưng là Hạ Thiên Vũ an ủi chính mình, Tiểu Nam bệnh tình nếu như tốt, liền không cần đi gặp hắn.
Dù sao, mọi người cũng chỉ là người xa lạ, chưa nói tới, phải quan tâm hắn đối với mình cái nhìn.
Một tuần nay, Hạ Thiên Vũ đều đúng hạn đưa Tiểu Nam đến nhà Sở Thâm Minh.
Tiểu Nam dần dần sáng sủa lên.
Mà Cơ Dật Phong, ngược lại cũng rút ra rất nhiều thời gian đến bồi bọn họ, Hạ Thiên Vũ thấy được thân tử thư giám định về sau, cả người đều như dường như đã qua mấy đời bình thường, ngây người thật lâu.
Không nghĩ tới, Tiểu Nam cùng Tiểu Ninh, thật sự là hài tử của Cơ Dật Phong.
Nếu không, hắn không cần thiết đối với bọn họ tốt như vậy, cho dù hắn thích nàng, muốn có được thân thể của nàng, nhưng là chân tình trong mắt Cơ Dật Phong, vậy sẽ không giả.
"Đêm nay ra ngoài ăn cơm đi, mỗi ngày ở nhà ăn, đổi một kiểu mới đi!"Đêm nay, Cơ Dật Phong cười nhạt bảo người hầu không cần nấu cơm tối nữa, định ra ngoài ăn.
Được được, con cũng muốn ra ngoài dạo phố, ba bận quá, không có thời gian dẫn chúng con ra ngoài.
Tiểu Ninh bĩu môi, dùng khuôn mặt nhỏ nhắn cọ vào cánh tay cậu.
Cơ Dật Phong vẻ mặt ôn nhu, "Con không ở nhà, có thể để mẹ dẫn hai người ra ngoài.
Mẹ không biết lái xe! "Tiểu Nam đột nhiên thốt ra một câu này.
A, xem ra...... tôi vẫn phải thi lại bằng lái xe. "Hạ Thiên Vũ giật mình, không khỏi mỉm cười, cô lại bị Tiểu Nam ghét bỏ.
Lúc trước cô bận rộn công việc của Vũ Hoành, sau khi mang thai lại ở nhà dưỡng thai, làm sao có thời gian đi thi bằng lái xe.
Cơ Dật Phong ôn nhu nhìn Hạ Thiên Vũ một cái, mấy chục ngày nay, nàng cùng Cơ Dật Phong đều tương kính như tân, lần đầu tiên cảm giác được có người đối với nàng tôn trọng, loại cảm giác này, thật sự rất tốt.
Hy vọng cuộc sống như vậy, có thể tiếp tục duy trì.
Cô không cầu tình yêu vĩnh hằng, chỉ mong có thể cho Tiểu Nam và Tiểu Ninh một cuộc sống an tâm.
Cả một gia đình.
Nhưng là Hạ Thiên Vũ vĩnh viễn cũng không nghĩ tới, mưa gió, xa xa còn chưa có kết thúc, ngay tại đêm đó, xuất hiện hai cái để cho nàng rất bất ngờ người...
Khách sạn Đế Hoàng.
Tiểu Ninh cùng Tiểu Nam đều thích náo nhiệt, đặc biệt là Tiểu Ninh, thích xem muôn hình muôn vẻ người, cho nên Cơ Dật Phong đem chỗ ăn định tại lầu ba đại sảnh.
Đại sảnh, náo nhiệt vô cùng, chung quanh đều là quan to quý nhân, vừa nhìn thấy Cơ Dật Phong mang theo Hạ Thiên Vũ cùng một đôi nữ nhi đi ra, đều tiến lên ân cần thăm hỏi.
Cơ Dật Phong thản nhiên ứng phó với những người đó, mà Tiểu Ninh thì hứng thú bừng bừng đánh giá những bức tranh trên vách tường đại sảnh.
"Những bức tranh này, thật kỳ quái nha, cha, những bức tranh này vẽ cái gì vậy," Tiểu Ninh chỉ vào một bức tranh trừu tượng kỳ quái hỏi Cơ Dật Phong.
Cơ Dật Phong bất đắc dĩ giật giật khóe miệng, "Kỳ thật...... Ta cũng không biết.
"Vậy tại sao không thay nó đi?", Tiểu Ninh nghiêng đầu, đánh giá những lời căn bản xem không hiểu.
Hạ Thiên Vũ che miệng cười.
Tiểu Ninh chính là hài tử, không hiểu liền muốn hỏi, chờ đồ ăn toàn bộ mang lên xong, hắn vẫn là lôi kéo Cơ Dật Phong hỏi đông hỏi tây.
Nhưng Cơ Dật Phong ngược lại rất có kiên nhẫn giải đáp từng câu một, cuối cùng, hắn nhàn nhạt nhấp một ngụm canh, cười hỏi Hạ Thiên Vũ, "Mấy ngày nữa, chúng ta trở về chỗ cha ta một chuyến, nếu như ông ấy biết mình có thêm một đôi cháu, nhất định sẽ vô cùng cao hứng.
Mặt Hạ Thiên Vũ hơi đỏ lên, trong lòng cũng có chút bất an.
"Bọn họ... sẽ để ý tôi... từng ly hôn sao?"
Sẽ không. "Thanh âm ôn nhuận nhàn nhạt đánh vào trong lòng Hạ Thiên Vũ.
Hạ Thiên Vũ giật mình, thở phào nhẹ nhõm.
Không biết vì sao, cô cư nhiên... rất tín nhiệm người đàn ông này, có lẽ là anh, vào thời điểm mấu chốt xuất hiện, giải quyết tất cả khó khăn cho cô đi?
Đặc biệt là vấn đề của Tiểu Ninh và Tiểu Nam.
A Vũ, tiểu tiện nhân này sao lại ăn cơm ở đây?"
Một giọng nói làm cho người ta chán ghét vang lên thật to, Hạ Thiên Vũ cả kinh, mày nhíu lại, không vui ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy Chung ma ma cùng Chung Vũ, Triệu Tiểu Y cùng đi vào.
Chung ma ma tự nhiên thấy được Hạ Thiên Vũ, bởi vì chung quanh đều là một đại gia đình, mà Hạ Thiên Vũ một đài này, chỉ có bốn người, có vẻ rất trống trải, hơn nữa Hạ Thiên Vũ đêm nay ăn mặc rất chọc người chú ý, tự nhiên liếc mắt một cái liền thấy được nàng.
Đêm nay Hạ Thiên Vũ mặc lễ phục dạ hội tham gia tiệc rượu.
Lễ phục dạ hội này màu đỏ thẫm, đem toàn bộ phong thái tuyệt vời của nàng đều phác họa ra, so sánh với Hạ Thiên Vũ trước kia, thật sự có khác biệt rất lớn.
Chung ma ma hướng Hạ Thiên Vũ đi tới, Tiểu Ninh cùng Tiểu Nam nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra thần sắc chán ghét.
Ngay cả một đứa trẻ cũng biết chán ghét, Chung lão phu nhân làm người quá thất bại.
Chúng ta đặt bàn ăn ở bên kia!"Chung Vũ vừa thấy, nhất thời sốt ruột.
Hắn có cuộc sống tốt như hôm nay, vẫn còn nhiều Cơ Dật Phong.
Nếu như Cơ Dật Phong không có ý định buông tha bọn họ, Chung gia đã sớm xuống dốc, căn bản không có khả năng có tư cách tới nơi này ăn cơm!
Bởi vì thức ăn nơi này, đều đắt muốn chết, cũng không phải gia đình bình thường đều gánh vác nổi!
Ngươi luôn nói ngươi không có năng lực sinh sản, nhưng là Tiểu Y bụng chẳng phải là thẳng lên sao? chính là Hạ Thiên Vũ cái kia tiểu tiện nhân ở bên ngoài thông đồng với nam nhân khác! ngươi xem ngươi xem! mới ly hôn không đến bao lâu, nàng liền thông đồng với một nam nhân khác, người ta ăn cơm rất vui vẻ đây!"
Giọng nói của Chung lão thái thái lớn như trống, mọi người trong khách sạn đều nhao nhao nhìn sang bên này.
Sắc mặt Hạ Thiên Vũ hơi thay đổi, Chung lão thái thái này, lúc còn chưa ly hôn với Chung Vũ, đã nhìn bà không vừa mắt!
Hôm nay ly hôn, cô càng khinh thường Hạ Thiên Vũ!
Trong lúc nói chuyện, Chung lão thái thái cùng Triệu Tiểu Y Ức dẫn đầu đi tới phía trước Hạ Thiên Vũ.
Cơ Dật Phong không vui nhướng mày, mà có bốn bảo tiêu cùng nhau xông lên, Cơ Dật Phong ngược lại nhàn nhạt giơ tay lên, ý bảo bọn họ không nên động thủ.
Bốn vệ sĩ nhìn nhau một cái, cũng không có động thủ nữa.
Nơi này nhưng là trước mắt bao người, nếu như Cơ Dật Phong để cho người đem lão thái bà này đuổi đi, ngược lại rơi miệng lưỡi, có ảnh hưởng không tốt.
Cơ Dật Phong lo lắng không phải danh dự của mình, mà là của Hạ Thiên Vũ.
Dù sao, cô đã từng ly hôn, nếu như đối với một bà mẹ chồng trước không tốt, người ta chỉ biết tìm lỗi của cô!
Chung lão thái thái, đã lâu không gặp! "Cơ Dật Phong nhàn nhạt nở nụ cười, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
Chung Vũ thấy thế, thầm kêu không tốt!
Cơ Dật Phong không vui, Chung gia thế nhưng là xong rồi!
"Mẹ, chúng ta đều là chuyện quá khứ, không cần nhắc tới, đi, chúng ta qua bên kia ăn cơm đi, không cần quấy rầy bọn họ ăn cơm!"Chung Vũ đầu đầy mồ hôi lạnh, giữ chặt mẹ của mình.
Chung lão thái quá lạnh lùng hất tay hắn ra, "Cút ngay, loại tiểu tử như ngươi, bị tức giận cũng không dám nói chuyện, thật là!"
Triệu Tiểu Y cũng cười lạnh một tiếng, công ty hiện tại như vậy, nàng biết là chuyện gì xảy ra, đều là Cơ Dật Phong giở trò quỷ, nếu không sẽ không như vậy!
"Hạ Thiên Vũ, ngươi cũng thật có mặt mũi, thật có thủ đoạn, trong nháy mắt, liền trèo lên người ta Cơ đại tổng giám đốc, ha ha... Ta trước kia thật sự xem tiểu ngươi rồi!" Triệu Tiểu Y lạnh lùng nói, nàng kéo Chung lão thái thái, một bộ khinh miệt sắc mặt.
Hạ Thiên Vũ nhàn nhạt quét mắt nhìn Triệu Tiểu Y một cái, nàng ước chừng cũng biết Cơ Dật Phong đã cảnh cáo Chung Vũ, nếu không sau đó Chung Vũ vẫn không lộ diện, không giống tác phong của hắn lắm.
Nhưng mà hiện tại nữ nhân này, lại kiêu ngạo như vậy, thật là làm cho nàng có chút kinh ngạc.
Hạ Thiên Vũ còn không có đánh trả, Cơ Dật Phong ngược lại là quạnh quẽ nở nụ cười, "Chung lão thái thái, ngươi thật sự không nhớ rõ ta sao?"
Ánh mắt Chung lão thái thái rơi xuống trên người Cơ Dật Phong, hai mắt đảo qua, nếp nhăn thật dày trên mặt giật giật, "Ngươi là thằng nhóc nhà ai?
Cơ Dật Phong nhàn nhạt nở nụ cười, "Tôi là con trai của Cơ Tần, có điều... Chung lão thái thái đại khái cũng quên mất, con trai nhà anh còn chưa ly hôn, khiến cho tiểu tam trước kia của chính thê này vinh quang mang thai, so với tiện, con trai của anh và vợ cũ cái nào tiện hơn?"
Oanh......
Lời nói của Cơ Dật Phong, giống như đánh vào trong lòng Chung lão thái thái, làm cho nàng tức giận lan tràn.
Bất kể như thế nào, Chung lão phu nhân vẫn ỷ vào người một nhà già, Hạ Thiên Vũ bối bối nhỏ, thường thường nhục mạ Hạ Thiên Vũ mà lại không tự biết.
Hôm nay Cơ Dật Phong ở trước mặt tất cả khách nhân trong đại sảnh rơi vào mặt mũi của nàng, Chung lão phu nhân làm sao có thể nuốt được một hơi này?
Lão thái bà này lập tức chỉ vào Hạ Thiên Vũ cao giọng kêu lên, "Cái này tiểu tiện nhân sinh hạ người khác dã chủng, nàng còn có lý?"
Ánh mắt mọi người, đều rơi vào trên người Hạ Thiên Vũ.