Chương 2.2

JoonHun vừa dùng ngón tay xoa xoa môi vừa nhìn vào màn hình máy tính.

Không cần biết anh nhìn nó như thế nào, có gì đó rất lạ. Ai có thể làm được điều này?

Tập đoàn HyunJin và Quỹ Đầu Tư R&K đã thành lập liên minh cách đây hai năm và đã niêm phong nó bằng cuộc hôn nhân của họ. Mất một năm để được chính phủ UAE chấp thuận cho dự án “Rừng Nhiệt Đới”.

Mặc dù tiến độ còn chậm nhưng họ tin rằng đó là điều tốt nhất họ có thể làm được. Tổng kinh phí dự án lên tới một nghìn tỷ won.

Dự án được tài trợ bởi Quỹ Đầu Tư HyunJin thuộc chi nhánh của Tập Đoàn HyunJin, và Quỹ Đầu Tư R&K. Mỗi bên đầu tư 250 tỷ won, tổng cộng là 500 tỷ won. 500 tỷ còn lại sẽ đến từ những nhà đầu tư ở Trung Đông và Châu u. Biển và đảo nhân tạo sẽ được xây dựng bởi Công ty Xây dựng HyunJin và Công ty Kỹ thuật Schutzweizen của Đức.

Tuy nhiên, vấn đề bắt đầu khi HyunJin và nhà đầu tư R&K chuyển 500 tỷ won cho một tập đoàn dự án đặc biệt được thành lập ở Dubai.

500 tỷ won đã biến mất không dấu vết. Không chỉ mất tiền, mà người đứng đầu tập đoàn là Hashad al-Maktoum cũng đã biến mất như một ảo ảnh trong sa mạc.

Càng nghĩ càng có vẻ nực cười. Tất cả đều diễn ra ngay dưới mũi họ. Không ai có thể tin được điều đó, và với tư cách là những doanh nghiệp hàng đầu tại Hàn Quốc, HyunJin và R&K thậm chí còn cảm thấy sốc hơn.

Cả hai công ty đã hợp nhất, giờ đây lại bị đặt vào giữa một cuộc chiến. Cả hai bên đều cố chấp đổ lỗi cho bên kia. R&K đổ lỗi cho HyunJin, và HyunJin đổ lỗi cho R&K, cả hai đều giận dữ với nhau.

Thủ phạm phải có kiến

thức nội bộ về hai công ty. Ngoài ra, bố của JoonHun là Seo JaeHyuk đang quản lý dự án này.

Ngay sau khi sự việc này xảy ra, những lời đàm tiếu bắt đầu lan truyền. Mọi người đều tin rằng HyunJin đã mắc sai lầm. Không có lời giải thích nào khác cho tình huống nực cười này!

Phải mất nhiều năm để đi đến kết quả này và cuối cùng lại chịu sự thất bại với số tiền bị mất, và những tin đồn đã lan rộng khắp Dubai.

Tuần trước, JoonHun đã đích thân bay đến Dubai và phát hiện ra một điều hoàn toàn vô lý. Anh đã tìm thấy Hashad al-Maktoum. Tuy nhiên, Hashad là một ông già trong viện dưỡng lão, một người đã gần trút hơi thở cuối cùng.

Họ đã tin tưởng vào Hashad, người tự nhận là thành viên của gia đình hoàng gia. Hắn ta nói rằng hắn có một số mối quan hệ trong chính phủ Dubai và chính phủ đã trao quyền Dự án "Rừng Nhiệt Đới" cho hắn. Hashad al-Maktoum, người mà họ đặt trọn niềm tin, chính là một kẻ lừa đảo.

Khi sự việc này bị lộ ra, tin đồn bắt đầu lan truyền khắp Dubai rằng dự án của Hàn Quốc không thể tiến hành được nữa. Sẽ chỉ là vấn đề thời gian trước khi các nhà đầu tư ở Dubai và châu u rút khỏi thị trường.

Sau khi nghe tin rằng tất cả tiền của mình đã bốc hơi trong không khí, Chủ tịch Min của R&K như mất trí và cuống lên. Vừa nhận được báo cáo, Chủ tịch Min liền chạy đến trụ sở của HyunJin và trước sự chứng kiến

của Chủ tịch Seo, cáo buộc ông ta là kẻ lừa đảo vĩ đại nhất đất nước. Tất nhiên, Chủ tịch Seo cũng bắt đầu tuôn ra những lời chửi rủa Chủ tịch Min.

Trong khi R&K mất tiền là một vấn đề nan giải, thì Công ty Xây dựng HyunJin cũng hoàn toàn bị sốc trước thông tin về con gà đẻ trứng vàng của họ, "Rừng Nhiệt Đới’ có nguy cơ tan tành trước khi nó thực sự bắt đầu. Cả HyunJin và R&K đều bị tổn hại, và danh tiếng của cả hai đều sụp đổ. Tiền không phải là vấn đề.

Đó có thể là ai?

Nhìn chằm chằm vào màn hình, JoonHun bắt đầu tổng hợp lại những thông tin mà anh đã thu thập được ở Dubai vào tuần trước. Mọi thứ được thực hiện liền mạch. Trong khi bị điều tra, R&K đã đáp trả khi báo với Cục Tình báo Quốc gia rằng HyunJin đã vượt qua ranh giới. Làm thế nào họ có thể phá vỡ mối quan hệ đối tác này như vậy?

Vậy ai đã làm điều đó?

Đôi mắt của JoonHun có vẻ hung dữ và lạnh lùng khi ánh sáng của màn hình phản chiếu lại.

Dù là ai đi chăng nữa thì một khi đã bắt được hung thủ, người đó sẽ không còn một mảnh xương. Sẽ tốt hơn nếu HyunJin bắt được người này. Nếu R&K bắt được người này trước, không có gì đảm bảo rằng hắn ta sẽ sống sót. JoonHun cầm điện thoại lên và nhấn nút. Điện thoại đổ chuông một lúc trước khi người nhận trả lời cuộc gọi.

- Giám đốc.

"Có tin tức gì không?"

- Tôi xin lỗi.

Tay JoonHun nắm chặt lại thành nắm đấm. Anh ấy đã chọn ra những người tài năng nhất ở Hàn Quốc. Làm thế nào họ không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết của thủ phạm?

"Hắn không để lại dấu vết gì sao?"

- Tất cả đã được thực hiện rất sạch sẽ. Nhưng…

"Nhưng sao?"

- Càng xem xét hệ thống, dấu vết duy nhất còn sót lại thuộc về chúng ta.

"Sao?"

Anh không thể tin được. Dấu vết thuộc về chúng ta?

"Là dấu vết gì?"

- Đó là…

Người đàn ông ở đầu dây bên kia ngập ngừng.

"Đó là ai?"

- Đó là… Giấy tờ tùy thân của Giám đốc.

Gì? JoonHun tái mặt. Anh ta vừa nói gì? ID của ai?

"Anh có chắc không?"

- Chắc chắn.

Điều này không có ý nghĩa gì.

ID của mình sao…?

Chuyện này thật vô lý. Anh thậm chí còn không phụ trách dự án ở Dubai.

Dấu vết không thuộc về cha anh, Lãnh đạo tập đoàn, mà là của anh sao? Làm thế nào mà ID văn phòng của anh mà chỉ mình anh biết lại bị dính vào vụ việc ở Dubai? Làm thế nào mà người này có được thông tin của anh?

Trong giây lát, mặt JoonHun hơi đanh lại.

Chỉ có thể là…

Anh nhìn vào màn hình. Tất cả hệ thống của HyunJin giống như một bức tường thành. Kho lưu trữ được cài đặt phía sau tường thành ấy, vì vậy người ngoài không thể truy cập vào nó. Nhưng nếu người đó ở bên trong tòa thành thì sao? Nếu hắn ta là người trong cuộc thì sao? Có ai đó trong nhà đã phản bội anh? Hoặc là…?

JoonHun ngồi lại bàn làm việc và sử dụng máy tính để truy cập các đoạn ghi âm giám sát bên trong ngôi nhà. Một bản thiết kế 3D của ngôi nhà hiện lên và trạng thái của tất cả các camera được biểu thị bằng một chấm đỏ.

Anh bấm vào máy ảnh ở cánh phía tây của ngôi nhà. Anh nhìn thấy Min YunHee rời khỏi phòng tắm. Cửa phòng tắm mở tung, hơi nước còn sót lại, và vợ anh đang bước đi với mái tóc ướt được quấn trong một chiếc khăn tắm. Tất cả có vẻ như đó là hình ảnh động duy nhất trên màn hình điều khiển.

“Tất cả các liên lạc điện tử ra vào nhà có được ghi lại không?

- Có ạ.

"Hồ sơ của vợ tôi thì sao?"

- Xin vui lòng chờ trong giây lát.

Trong khoảng lặng ngắn ngủi, JoonHun nhìn vợ mình khi cô ngồi trước bàn trang điểm. Vợ anh đang bình tĩnh nhìn vào gương. Sau đó cô ấy cởϊ áσ choàng tắm. Tay cầm điện thoại của JoonHun giật giật.

Anh không thể nhìn rõ cơ thể khỏa thân của vợ mình vì cô ấy đang quay lưng lại. Tuy nhiên, anh vẫn có thể nhìn thấy tấm lưng và phần mông nhạt màu của cô qua màn hình. JoonHun đang dán mắt vào màn hình khi cô bước đến tủ quần áo. Mái tóc ướt của cô ấy chảy dài trên tấm lưng nhợt nhạt, vòng mông tròn trịa, đôi chân thon dài.

Cô ấy cúi xuống tủ quần áo và lấy ra một chiếc váy ngủ. Cô giơ tay lên khi mặc nó vào. Dòng lụa mềm mại chảy xuống lưng cô.

Ngay lập tức, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng JoonHun. Anh nhớ lại hình ảnh vợ anh đang cúi xuống bên dưới anh. Tấm lưng nhợt nhạt của cô ấy trải dài theo những đường cong mềm mại. Mái tóc mềm mượt của cô ấy. Hơi ấm giữa hai đùi cô run lên khi nó nắm chặt lấy phân thân của anh. Chất lỏng của cô ấy chảy xuống nơi rậm rạp của anh…

- Không có gì đáng ngờ.

"Ah…"

JoonHun hồi phục tinh thần.

- Giám đốc?

“Tôi sẽ quyết định nó có đáng ngờ hay không. Gửi cho tôi tất cả nhật ký cuộc gọi của cô ấy trong tháng qua và chi tiết cũng như tóm tắt về việc sử dụng máy tính của cô ấy."

- Tôi hiểu.

Trong màn hình, vợ anh đang ngồi trước gương sấy tóc. Đường nét của bộ ngực cô ấy được phác thảo rõ ràng qua chiếc áo ngủ mỏng manh.

“Và…”

- Vâng, chuyện gì ạ?

JoonHun ngậm miệng lại. Mắt anh dán chặt vào màn hình. Ngoài chính anh, không ai khác trong nhà có thể tránh được camera. Rất may, anh cũng là người duy nhất xem được camera giám sát trong phòng của vợ.

"Không có gì."

-Vâng.

JoonHun kết thúc cuộc gọi. Một cửa sổ thông báo hiện lên trên màn hình cho biết rằng anh vừa nhận được một email. Anh mở email và kiểm tra nhật ký cuộc gọi và các chi tiết đã được gửi qua. Thật rõ ràng. Lịch trình và các hoạt động của cô ấy đều hoàn toàn sạch sẽ.

Khi kéo tài liệu xuống, anh nhận thấy rằng cô đã nhận được một tin nhắn sớm hơn vào buổi chiều. Anh đọc nội dung tin nhắn.

- Chúng ta sẽ tiến hành các thủ tục ly hôn, nên hãy chắc chắn sẽ rời đi ngay sau đó.

- Con hiểu.

Cô ấy trả lời mà không hỏi bất kỳ câu hỏi nào. Các cuộc gọi còn lại đều liên quan đến trường đại học. Tuy nhiên, JoonHun cảm thấy dường như có điều gì đó không ổn.

Min YunHee là người quen thuộc với cả hai gia đình. Vợ anh cũng có thể tìm ra giấy tờ tùy thân của anh.

Dừng lại. Sự nghi ngờ này không có ý nghĩa gì. Ngôi nhà này được giám sát từ trên xuống dưới bởi hệ thống an ninh tối tân và tốt nhất. Các camera giám sát thậm chí không bỏ sót một giọt nước nào.

Bên cạnh đó, Min YunHee là con gái Chủ tịch Min của R&K. Thiệt hại cho cha cô có nghĩa là thiệt hại cho chính cô. Cô chấp nhận cuộc hôn nhân của mình vì lợi ích của dự án Dubai và đóng vai một người vợ hoàn hảo cho đến tận bây giờ. Từ trong ra ngoài.

Nhưng làm sao anh có thể biết được tình cảm thực sự của cô ấy? Sự phản bội luôn đến từ những người thân thiết nhất. Trong thế giới này, đồng minh đáng tin cậy nhất của bạn sẽ là người đâm sau lưng bạn. Vậy Min YunHee thực sự đứng về phía ai?

Con người thật của cô hoàn toàn bị che khuất sau một bức tường. Anh đã để cơ thể cô bên dưới không biết bao nhiêu đêm, sờ mó từng ngóc ngách với tư cách là chồng cô. Tuy nhiên, anh chưa một lần thực sự nhìn thấy con người thật của cô.

Con người thật của cô ấy. Nếu cô ấy có, nó có thể là gì?

Điều gì đằng sau đôi mắt thờ ơ của cô ấy?

Anh chỉ nhìn thấy nó trên mặt cô ấy một lần duy nhất. Trước khung cửa sổ tối om trong mùa đông, anh nhìn thấy nỗi buồn và sự dịu dàng của cô chỉ trong chốc lát. Ngoài ra, anh không thể nhớ lại lần nào anh đã nhìn thấy bộ mặt thật của cô.

Thật là vớ vẩn. JoonHun cười khổ. Có phải anh đang ghen điên cuồng vì vợ anh mỉm cười với người đàn ông khác nên anh đi đến kết luận này không?

Nhưng đó là gì?

Đã nửa năm kể từ lần cuối vợ anh chấp nhận lên giường với anh. Cô ấy nói rằng cô ấy đang bận hoặc bị ốm, nhưng rõ ràng là cô ấy đang đẩy anh ra.

Mọi liên lạc giữa vợ anh và Lee TaeKyung đều không tồn tại. Kể từ khi họ kết hôn, cô chưa bao giờ gặp anh ta hoặc thậm chí không có một cuộc điện thoại nào với anh ta. Tuy nhiên, báo cáo mà thư ký Kang đã đưa cho anh thật đáng ngạc nhiên. YunHee và Lee TaeKyung rất thân thiết trước khi kết hôn.

Lee TaeKyung là con trai của tài xế riêng của Chủ tịch Min công ty R&K. Là một phụ tá thân cận của gia đình, anh ta lớn lên cùng YunHee từ khi cô lên bảy. Kể từ khi YunHee bắt đầu đến Lodon học trung học và đại học tại đó, cứ ba tháng một lần, Lee TaeKyung sẽ sang đó để chăm sóc cô. Trong những bức ảnh chụp cùng nhau, họ dường như rất thân thiết.

Trong những bức hình đó, vợ anh mỉm cười rạng rỡ. Đó là nụ cười mà anh chưa bao giờ nhìn thấy.

Dù thân thiết như vậy nhưng họ không liên lạc với nhau một lần nào kể từ khi cô ấy lấy chồng. Anh có nên cảm thấy an tâm không?

Quan trọng hơn, Lee TaeKyung là người phụ trách dự án Dubai từ phía R&K.

Điều gì sẽ xảy ra nếu… Chỉ cần…

Nếu Min YunHee và Lee TaeKyung yêu nhau, Lee TaeKyung sẽ làm gì khi biết cô ấy bị ép buộc trong một hôn nhân hợp đồng?

Anh ta sẽ không cố gắng phá vỡ cuộc hôn nhân đó bằng bất cứ giá nào sao?

Dù có chuyện gì thì anh ta cũng sẽ không cố giành lại cô ấy chứ?

Nếu YunHee muốn ly hôn với JoonHun và quay về bên Lee TaeKyung, chẳng phải cô ấy đã tìm ra số chứng minh thư của chồng mình rồi giao cho người tình sao?

Nếu là anh, anh sẽ làm bất cứ điều gì có thể.

Và 500 tỷ won đó. Như vậy là quá đủ để tồn tại cả đời nếu YunHee quyết định bỏ trốn và biến mất.

Đột nhiên, JoonHun nghe thấy tiếng đập mạnh và nhìn xuống. Anh không biết mình đã nắm chặt tay mình thành nắm đấm từ lúc nào. Tuy nhiên, một cơn giận dữ không thể tin được đang quét qua tâm trí anh vào lúc này. Anh không nhận thức được đôi mắt của mình lúc này trông đáng sợ như thế nào.

Chuyện gì…!

JoonHun tự cười nhạo bản thân.

Mày đang làm gì vậy, Seo JoonHun?

Mày có muốn gϊếŧ Min YunHee không? Mày có muốn xé Lee TaeKyung ra thành từng mảnh không?

Tại sao? Mày ghen à?

Nực cười.

Tất cả là vì sự tự tôn của anh. Lee TaeKyung đã gây rối với vợ anh. Cô ấy đã lừa anh, và vì phản bội anh, cô ấy sẽ phải trả giá. Những cảm xúc mà JoonHun đang có đối với Min YunHee chẳng khác gì du͙© vọиɠ. Chỉ có vậy thôi.

JoonHun lại cầm điện thoại lên. Anh lướt qua danh bạ của mình trước khi nhấn nút "gọi". Sau vài hồi chuông, một giọng nói ngái ngủ cất lên.

- Xin chào?

"Derrick."

- A, chuyện gì vậy?

"Hãy trở lại Hàn Quốc ngay lập tức."

- Sao?

JoonHun không trả lời và chỉ kết thúc cuộc gọi. Anh hy vọng rằng Min YunHee không liên quan đến vụ việc này. Anh hy vọng rằng Min YunHee không có bất kỳ mối quan hệ đặc biệt nào với Lee TaeKyung. Tuy nhiên, nếu trường hợp đó không xảy ra…

JoonHun thậm chí không thể nói hết ý nghĩ trong đầu.