Chương 4.1: Ngoại truyện - Lần đầu gặp đã yêu

Tình huống Tô Dục Thần gặp mặt Hứa Ngôn theo một mô típ cũ mà cũng rất máu chó, đơn giản chính là ông chủ lớn tiện đường chở em họ trở về trường đại học S, dọc đường đi em họ tinh thần hăng hái kể anh họ nghe về chuyện ở trường, nói về các nhân vật làm mưa làm gió ở trường nàng, vừa lúc Hứa Ngôn chúng ta chính là nhân vật chính trong chủ đề này.

Ông chủ lớn dọc đường đi nghe em họ luôn miệng khen, đùa một câu nói là cũng không biết là nam hồ ly tinh nào làm em mê mệt như vậy. Em họ còn chưa mở miệng phản bác, thì hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm bóng dáng một nam sinh kêu anh nàng nhanh thả nàng xuống, nàng muốn đuổi theo tình yêu. Ông chủ lớn lắc đầu thở dài nhìn bộ dáng em họ cười đến không đáng đồng tiền.

Nhưng theo giọng nói của nàng mà nhân vật chính Hứa Ngôn quay đầu lại, tầm mắt ông chủ Tô Dục Thần chúng ta không tự giác bị nam hồ ly tinh trong miệng hắn hấp dẫn.

Ông chủ ở trong xe nhìn chằm chằm gương mặt và dáng người Hứa Ngôn, trong lòng bình luận diện mạo tuấn lãng cùng dáng người nóng bỏng, một vưu vật khó gặp được, trách không được em họ nguyện ý làm Trụ Vương.

Bất quá hiện tại bị hắn coi trọng, Tô Dục Thần cảm thấy người gọi là Hứa Ngôn này thực thích hợp làm vợ hắn mà cũng thực thích hợp làm chị dâu của em họ. Hắn cũng đã 30 rồi nên trong nhà cũng thúc giục, ông trời thật tốt đã ban vợ xuống cho hắn, hắn vui muốn bay lên trời.

Nói đi cũng phải nói lại, Hứa Ngôn cũng sẽ không chịu em họ hắn đâu, nếu cuối cùng người bị người khác cướp chạy đi thì mất nhiều hơn được. Còn không bằng cưới cậu về nhà, thành chị dâu thì em họ mỗi ngày cũng có thế nhìn thấy cậu, hắn lại không phải loại người bủn xỉn mà giấu vợ cất vào trong người đâu.

Tô Dục Thần càng nghĩ càng thấy hợp lý, chút áy náy trong lòng với em họ lập tức biến mất không thấy đâu. Vì thế hắn cách cửa sổ xe nhìn chằm chằm Hứa Ngôn còn miệng thì gọi cho trợ lý kêu y đi tra tin tức Hứa Ngôn hẹn hò một chút. Hứa Ngôn thất thần nghe người con gái nói chuyện ở bên tai cậu, một bên im lặng quan sát nhân vật khả nghi ở bốn phía, cậu lại cảm nhận được tầm mắt dính nhớp kia làm cậu không thoải mái, giống như là bị con rắn lạnh lẽo theo dõi. Nhưng cậu nhìn bốn phía tất cả đều bình thường, chiếc siêu xe kia cũng chậm rãi rời đi trong tầm mắt.

Cậu vừa đáp lời người con gái vừa cùng nhau đi vào cổng trường, nghe nàng nói đó là anh họ của nàng, thì bất an trong lòng mới dần dần biến mất.