Đáng tiếc là trong lòng anh ta thì anh trai mới quan trọng, sau khi ly hôn với cô, anh ta còn có hàng ngàn vạn lựa chọn, cô nhìn xem, hôm nay có không ít cô chủ nhà giàu đến, cô so sánh được với người ta sao?”
Không thể không khen Ngô Hà rất biết rắc muối lên miệng vết thương của người khác, trái tim ngập tràn vết sẹo của Trân Nam Phương giống như đã bị xé rách rồi ngâm vào nước muối, cả người trở nên đau đớn tột cùng.
Nếu không phải Tạ Hàn Phong đi tìm cô, có khả năng cô sẽ nhịn không nổi mà bóp chết Ngô Hài “Cô không sao chứ? Cô ta đã nói với cô những gì, trông sắc mặt của cô rất tệ.”
Trần Nam Phương không nói lời nào, ngẩn ngơ đi theo anh ta đến chỗ ngồi, đến khi nghe thấy người khác chào hỏi mình với hoàn hồn, cô phát hiện ra cả nhà họ Trịnh đang ngồi ở bàn chủ.
“Nam Phương thấy không thoải mái sao?” Trịnh Hoàng Phong quan tâm đứng dậy đi đến cạnh cô: “Muốn uống nước không?”
“Cảm ơn” Cô lắc đầu, cố hết sức làm dịu tâm trạng.
“Muốn Hoàng Bách khám cho em không?”
“Không cần!” Giọng nói Trần Nam Phương hơi khàn khàn, nhìn mọi cười rồi cười: “Em không sao cả.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Nam Phương! Sao con lại đến Thâm Thành một mình?” Đặng Mai Tuyết lo lăng, theo bản năng nhìn sang Hà Minh Viễn đang im lặng: “Nếu con không có chỗ ở thì đến nhà họ Trịnh đi, Hoàng Bách cũng thật là, không nói không rằng gì cả.”
“Dì Tuyết đừng nói vậy, con thích Thâm Thành nên mới đến.” Sau đó cô mím môi: “Có lẽ sắp tới con sẽ đến Canada cho nên đi đâu cũng không sao „ ca.
Khóe mắt cô nhìn thấy bàn tay Hà Minh Viễn đang siết lại.
“Em sẽ sang Canada sao?” Trịnh Hoàng Phong không tự giác mà nâng cao giọng: “Em đến đó làm gì, lạ nước lạ cái!”
“Có chuyện quan trọng.” Trân Nam Phương không biết mình nên trả lời như thế nào, trong khoảng thời gian này vì Hà Minh Viễn nên cô rất kháng cự việc Dạ Hành tiếp cận, nhưng dù sao họ cũng là bạn tốt, chắc chắn cô không thể nhìn anh ta xảy ra chuyện.
Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, người thân và bạn bè của cô cũng không còn mấy người, cô chỉ mong bọn họ có cuộc sống khỏe mạnh bình an mà thôi.
“Nhưng mà..”
“Anh, chị dâu! Nam Phương chỉ nói là có thể, mọi người đừng vội, chờ hôn lễ xong rồi nói tiếp.” Trịnh Hoàng Bách ngắt lời Trịnh Hoàng Phong, đồng thời ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Hà Minh Viễn. .
||||| Truyện đề cử: Tuyệt Thế Cường Long |||||
Ôi trời ạ! Anh Viễn của anh ta cũng thật là… Rõ ràng không nố bỏ Nam Phương hơn bất kỳ ai, nhưng cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Im lặng không ngăn cản. MC đã lên bục cảm ơn khách khứa.
Trần Nam Phương tò mò nhìn xung quanh, hôm nay có rất nhiêu người có danh dự và uy tín đến dự, giống như trong miệng Ngô Hà, có rất nhiều cô chủ nhà giàu đều muốn đến gặp mặt Hà Minh Viễn, người thì xấu hổ, người thì dạn dĩ.
Cô bình thường như vậy, đời này có cơ hội cùng chung chăn gối với anh là đã may mắn, còn gì mà lưu luyến trông chờ nữa đây?
Cô bỗng cong môi, tự khuyên bản thân buông bỏ.
Trên bục, Ngô Hà và Hà Minh Kỳ đã cùng đi đến chính giữa nhận lời chúng phúc. Đúng lúc này, toàn bộ màn hình lớn đều đồng loại sáng lên!
Video được phát khắp tất cả các góc, bắt đầu bằng màu sắc ấm áp, bỗng nhiên lại thay đổi sang cái khác!
“Đi chết đi Trân Nam Phương! Chết chung với đứa con của cô đi!” Có một tiếng hét to, rõ ràng trên màn hình chính là video Ngô Hà đẩy Trần Nam Phương xuống lầu!”