An là một học sinh trung học chăm chỉ và nghiêm túc. Từ nhỏ, cô đã được bố mẹ và thầy cô giáo khen ngợi vì sự siêng năng và thành tích học tập xuất sắc. Trong suốt những năm học, An luôn đứng đầu lớp và không ngừng phấn đấu để đạt được ước mơ vào một trường đại học danh tiếng.
Cuộc sống của An xoay quanh việc học và ôn thi, không có chỗ cho những cảm xúc lãng mạn hay những trải nghiệm tuổi trẻ. Cô dành toàn bộ thời gian của mình cho việc học, bỏ qua mọi hoạt động xã hội và những niềm vui giản đơn của tuổi trẻ. Trong khi bạn bè đi chơi, xem phim, hay tham gia các câu lạc bộ, An lại miệt mài ngồi bên bàn học, với sách vở chất đầy quanh mình.
Ngày trước kỳ thi đại học, An cảm thấy áp lực đè nặng trên vai mình, nhưng cũng đầy quyết tâm. "Chỉ còn một ngày nữa thôi," cô tự nhủ, "mình sẽ làm được." An ngồi trước bàn học, ánh sáng từ đèn bàn chiếu xuống quyển sách, đôi mắt cô tập trung vào từng dòng chữ. Bên ngoài, đêm đã khuya, và đường phố dần trở nên vắng vẻ.
Bất chợt, An cảm thấy mệt mỏi và quyết định đi về nhà sau buổi học muộn tại thư viện. Cô bước ra ngoài, cảm nhận làn gió đêm mát lạnh thổi qua. Trên đường về, An suy nghĩ về những gì mình đã học và cảm thấy hài lòng với sự chuẩn bị của mình. Nhưng sự bất cẩn và mệt mỏi đã khiến cô không nhận ra một chiếc xe đang lao tới.
Một tiếng va chạm lớn vang lên, và mọi thứ trở nên mờ mịt. An cảm thấy đau đớn và rồi mọi thứ trở nên tối đen.
An tỉnh dậy, cảm thấy mình nhẹ bẫng, không còn cảm giác đau đớn hay mệt mỏi. Cô mở mắt và nhận ra mình đang ở giữa đường phố, nơi vụ tai nạn vừa xảy ra. Nhưng có gì đó không đúng. Cô nhìn xung quanh và thấy cơ thể mình nằm trên mặt đất, đám đông tụ tập xung quanh, có người gọi cấp cứu.
"Có chuyện gì vậy? Tại sao mình lại ở đây?" An tự hỏi, cảm thấy hoang mang và sợ hãi. Cô cố gắng chạm vào mọi người nhưng dường như không ai nhận ra sự hiện diện của cô. An nhận ra rằng mình đã trở thành một linh hồn, không thể chạm vào hay giao tiếp với thế giới xung quanh.
An lang thang khắp nơi, cảm thấy lạc lõng và tuyệt vọng. Cô không biết phải làm gì hay đi đâu. Những ngày đầu tiên sau tai nạn, An chỉ biết quanh quẩn tại những nơi quen thuộc, như ngôi trường, nhà và thư viện. Cô chứng kiến sự đau buồn của gia đình và bạn bè nhưng không thể an ủi hay làm gì để thay đổi.
An dần dần nhận ra rằng cuộc sống của mình đã thay đổi mãi mãi. Cô không thể làm gì khác ngoài việc tiếp tục tồn tại dưới hình thức của một linh hồn lạc lõng, bị mắc kẹt giữa thế giới sống và thế giới chết.