Chương 7.1: Khúc dạo đầu

Trên đường trở về, Tô Mễ gọi điện cho dì chủ nhà nói chuyện mình muốn chuyển nhà, chìa khóa đặt ở dưới thảm, đồ vật cô để lại trong phòng tùy dì ấy xử lý, chủ nhà đồng ý sẽ kiểm tra phòng sau đó đưa lại tiền thế chấp cho cô.

Sau khi về nhà, dì Tôn đã đến, đang nhặt rau chuẩn bị cơm chiều, bởi vì Thư Tinh Lãng đột nhiên yêu cầu muốn ăn canh nên bà ấy liền đến bây giờ. Thư Tinh Lãng giúp Tô Mễ đem hành lý lên tầng, thuận tiện đem đồ lấy ra rồi phân loại. Tô Mễ ở phòng để sắp xếp quần áo liền thấy Thư Tinh Lãng mang máy tính ra ngoài, cô nghi hoặc hỏi: “Anh lấy máy tính em đi đâu?”

“Cầm đến thư phòng.” Thư Tinh Lãng quay đầu trả lời.

“Không cần phiền như vậy đâu, em tùy tiện ở đâu làm việc cũng được. Anh ở thư phòng anh cũng cần làm việc mà?”

Thư Tinh Lãng nghĩ cô ngồi bên cạnh anh nhất định rất tốt, nhưng anh lại có một ý tưởng mới, vì thế cũng không kiên trì. Xoay người đem máy tính đặt cuối giường.

“Đã sắp xếp xong?”

“Đúng vậy.”

“Chúng ta đi xuống đi, cơm chiều chắc cũng đã nấu xong.” Nói xong Thư Tinh Lãng liền dắt tay Tô Mễ đi ra ngoài.

Trước khi đến cầu thang, anh bỗng nhiên buông tay Tô Mễ ra nói: “Em đi xuống trước đi, anh đi WC.”

Tô Mễ gật đầu xoay người đi xuống lầu.

Sau khi nhìn thấy Tô Mễ đã xuống tầng, Thư Tinh Lãng trở lại phòng ngủ, vào phòng quần áo lục lọi tủ mình. Anh nhanh chóng tìm thấy đồ mình cần tìm – một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa màu trắng xẻ tà có đường viền màu đen.

Áo ngủ anh mua hai kiểu để thay đổi, váy ngủ và đồ ngủ xẻ tà. Bộ này không có quần, nhưng áo ngủ vốn dĩ rộng, hơn nữa số đo là anh cho, Tô Mễ tất nhiên có thể mặc. Vì vậy anh chỉ lấy áo trên, lại đi đến tủ quần áo của Tô Mễ cầm một cái qυầи ɭóŧ mới, đặt chỉnh tề trên giường. Anh rất mong chờ Tô Mễ đêm nay cô mặc chúng.

Anh đi toilet rửa sạch tay mới xuống tầng, dưới tầng dì Tôn đã làm xong cơm chiều rồi dời đi, Tô Mễ ngồi trên ghế chờ Thư Tinh Lãng cùng nhau ăn cơm. Hai người yên tĩnh ăn cơm chiều xong Thư Tinh Lãng nắm tay Tô Mễ đi ra cửa.

Bọn họ đi đến khu biệt thự bên trong công viên, nơi đó có quảng trường cùng phương tiện luyện tập thể dục. có không ít người đang khiêu vũ trên quảng trường, nam nữ già trẻ đều có, còn phân loại điệu nhảy. Nhìn thấy một cậu nhóc đáng yêu đang đung đưa thân thể tay chân, Tô Mễ liền mỉm cười.

Cách quảng trường không xa, đi xuống một đoạn bậc thang còn thế nhìn thấy một con sông rộng lớn, bên bờ sông có hàng loạt đèn đường rực rỡ soi sáng thế giới nhỏ. ở đây rất sôi động, có người chạy dọc bờ sông, nhiều trẻ em chơi trò chơi, bố mẹ ngồi trên ghế đá cách đó không xa trò chuyện rôm rả, trẻ nhỏ thì nhảy dây hoặc chơi ròng rọc.