Chương 41: Trong lòng có quỷ (5.1)

Ngoài cửa tối đen.

Lại Ca cảm thấy có thứ gì đó đang đập về phía mình, không cần suy nghĩ, ném hột đào trong tay ra ngoài.

Năng lượng vô hình phát ra sức mạnh lớn.

Một tiếng thét chói tai vang lên, đèn sáng.

“Có chuyện gì?” A Tông ở phía sau vội hỏi.

“Có tập kích, đi ra cẩn thận.” Lại Ca thấy hột đào có ích như vậy, cảm thấy cực kỳ may mắn khi mình đã nhập hàng số lượng lớn quả đào. Ba anh còn nói quả đào vừa nhiều vừa đắt, bán không hết sẽ bị thối, lúc ấy sẽ bị lỗ, giờ thì đúng là có thể lỗ thật nhưng chắc chắn là không để thối được rồi.

Sau khi ra ngoài, ánh mắt Lan Tây nhìn Ca ánh khác hẳn.

Mặt xanh đen không dám đi gần Lại Ca, cứ cảm giác như là đến gần sẽ bị nướng cháy.

Từ tầng hầm đến phòng bếp, không có chuyện gì xảy ra, đèn không chớp, cửa vẫn bình thường, mọi thứ vẫn ở nguyên vị trí.

Nhưng khi đi ngang qua phòng ăn, nhìn thấy chiếc bàn dài và mười hai chiếc ghế, Lại Ca vẫn cảm thấy không thoải mái.

“Biu-bu, biu-bu” Tiếng chim kêu kỳ dị vang lên, ba người cùng ngẩng đầu, một chiếc đồng hồ cổ đặt ở góc phòng ăn, thời gian đã điểm tới 12 giờ, một con chim có cái đầu như sắp rơi xuống bắn ra từ ô cửa sổ của đồng hồ, kêu líu lo nhịp nhàng.

Tính thời gian, họ khi đến đây còn không ít thời gian.

Ba người vô thức nhanh chân hơn.

Tới phòng bếp, bỗng có một người đi ra từ phòng bếp, ba người hoảng hốt.

Đó là một người rất rất già, trông như ít nhất cũng phải 180 tuổi, da dẻ nhăn nheo, trên mặt, trên tay trải đầy đốm đen lão hóa, tóc cũng không còn lại mấy sợi

Nhưng ông lão này lại ăn mặc rất chỉnh tề, như mặc áo bành tô, lại hơi khác, nút cài đến trên cùng, cài kín đến mức ai thấy cũng không thoải mái.

“Chào ba vị, có vẻ như ba người đã chọn xong nguyên liệu rồi. Bữa tiệc tối nay sẽ là lúc ba người thể hiện tay nghề của mình, nếu chủ nhân biệt thự vừa lòng, ba người sẽ được lên chức vị đầu bếp chính thức, ở lại trang viên này làm nhân viên chính thức. Nếu chủ nhân biệt thự không vừa lòng, chúng tôi sẽ thông báo tuyển đầu bếp mới. Vì đảm bảo công bằng, cũng để có thể nhìn ra thực lực thật sự của ba vị đầu bếp, tôi sẽ giám sát quá trình nấu nướng của ba người. Công cụ nấu ăn có thể dùng chung nhưng không thể giúp nhau nấu.”

Ông lão trông như rất tôn kính mà nói xong, vẻ mặt lại cực kỳ lạnh lùng “Giờ xin hãy nói cho tôi biết, từng người trong ba vị phụ trách những món nào?”

Ba người thay nhau lên nói, khi Lại Ca đi tới trước mặt ông lão, ông lão khó chịu cau mày, hung tợn trừng mắt nhìn anh, cuối cùng không nhịn được lùi lại một bước.

Lại Ca quan sát ông lão cẩn thận, nhưng không phát hiện ông ta có gì lạ. Những thứ sợ hột đào phải ở dạng thần quái thể, nhưng cơ thể lại trông như bình thường, là sao?

Không chỉ ông lão như vậy, mà tên mặt xanh đen cũng thế.

“Khụ!” Phía sau có người khụ một tiếng, hình như là mặt xanh đen.

Ông lão hừ lạnh, nhưng không nói gì, cũng không làm gì, xua tay, để Lại Ca vào phòng bếp.

Khi đến lượt A Tông, cậu ta định làm quen với ông lão, tiếc là ông lão không dễ thân, trực tiếp bảo cậu ta đừng lãng phí thời gian, nói nếu cậu ta không muốn làm, thì hiện tại có thể đăng tuyển mới luôn, A Tông im miệng.

Phòng bếp rất rộng, ít nhất phải 20 mét vuông, có một bàn nấu ăn dựa sát tường, giữa phòng cũng có một bàn nấu ăn, trên mặt bàn để rất nhiều thiết bị nấu ăn.

Ông lão cũng đi vào phòng bếp, đứng ở góc tường, nhìn họ u ám.

Mặt xanh đen dựa vào cạnh cửa.

Lan Tây và A Tông nhanh tay bắt đầu, Lại Ca lại ngẩn người nhìn lò vi sóng.

Cái lò vi sóng này trông như lò vi sóng, nhưng thật ra có rất nhiều chức năng, có bảng điều khiển cảm ứng cho phép bạn chọn các chức năng mà bạn muốn.

Lại Ca nhờ lời nhắc nhở của mặt xanh đen mà click mở bảng điều khiển, ngây người nhìn các nút chức năng trên đó.

Có chiếc lò vi sóng đa chức năng như vậy, thì cần đầu bếp làm gì?

Hãy nhìn xem, nếu chọn chức năng hấp, sẽ hiện ra một loạt công thức nấu, bạn chọn một công thức, công thức sẽ cho bạn biết chính xác tỷ lệ nguyên liệu và thành phần, rồi bạn cho tất cả vào hộp đựng phù hợp, sau đó đặt vào lò vi sóng, đóng cửa và nhấp vào nút bắt đầu.

Được rồi, giờ bạn chỉ cần chờ một lát, nghe tiếng “đinh”, là món này đã hấp xong. Nướng bằng lò cũng y vậy.

Lại xem A Tông và Lan Tây ở bên kia.

A Tông chỉ cần rửa sạch thịt, cho vào máy xay có chiều cao bằng con người và chọn công thức trên đấy, dù bạn muốn dạng thịt băm nhuyễn, thịt băm nhỏ, thịt thái lát, bít tết hay sườn, v.v…, thì chúng đều có thể được chuẩn bị sẵn cho bạn, cả xương cũng được xử lý tốt!

Sau khi thịt được chuẩn bị xong, bên cạnh còn có một cái máy đang chờ, cũng tương tự như lò vi sóng chỗ Lại Ca, có thể chọn công thức, cũng chỉ cần cho nguyên liệu vào hộp nguyên liệu, sau đó đầu bếp cũng không cần làm gì, chỉ chờ thôi.

Lan Tây ở bên kia cũng như vậy, có máy chuyên làm đồ ngọt, máy làm bánh kem, cho nguyên liệu chính và nguyên liệu kết hợp vào, sau đó cũng chẳng cần lo.

Ba người nhìn lẫn nhau, nhưng ông lão cũng không ngăn cản.

Lại Ca nhìn qua nhìn lại, phát hiện món yêu cầu đυ.ng tay nhiều nhất lại là món salad.

Bởi vì món này cần xé bằng tay, sốt salad cũng cần pha chế riêng.

Nhưng cạnh lò vi sóng có máy trộn. Trên máy trộn có sẵn phần chọn gia vị, chức năng cũng có vài loại sốt salad, chỉ cần cho nguyên liệu và gia vị vào, nó sẽ tự động trộn, rất tiện.

Nhìn chung, các công đoạn sơ chế, chế biến và nấu nướng đều có thể được hoàn thành bằng cách sử dụng những chiếc máy trong bếp, thao tác cũng rất đơn giản.

Vậy thì cần đầu bếp làm gì? Còn tận ba người?

Ngay khi Lại Ca chuẩn bị bắt tay vào làm, thì trong đầu lại xuất hiện cảm giác như đã từng trải qua, nhưng lần này nội dung dự cảm rất bất thường.

Lại Ca nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo ngủ ngồi ở đầu bàn ăn, trên bàn bày đầy những món ăn trông rất hấp dẫn, nhưng hắn ta chỉ nhìn đồ ăn trên bàn như đã no rồi. Sau khi nếm vài miếng, hắn ta đặt dao nĩa xuống và cầm ly rượu thủy tinh lên.

Nhấp một ngụm rượu, người đàn ông trẻ cầm dao ăn, chỉ trỏ ba người đầu bếp đứng bên cạnh bàn, không thể ngồi xuống, như điểm binh điểm tướng ở Hoa Hạ, chỉ đến ai thì người đấy phải làm theo.

Con dao của người đàn ông dừng lại, chĩa vào A Tông, con dao bay ra cắm ngay giữa mày A Tông.

A Tông chết!

Mười hai chiếc ghế dựa, mười lăm người, không phải do chủ biệt thự tính nhầm, cũng không phải do có âm mưu gì, mà là người chơi hiểu sai.

Chủ biệt thự chiếm một vị trí, chỉ có đủ ghế cho mười một người ngồi, mà quản gia và ba đầu bếp đều không được ngồi, như vậy là vừa đủ mười một người.

Mà quản gia, đầu bếp và thầy dạy mỹ thuật cho con gái chủ biệt thự đều có thể thông báo tuyển lại, khi một quản gia hoặc đầu bếp chết đi, những người khác phải chọn quản gia và đầu bếp mới, vị trí giáo viên mỹ thuật là tùy chọn.

Lại Ca tỉnh lại, trầm ngâm nhìn chằm chằm nguyên liệu trước mắt.

Vì sao món ngon như vậy, mà chủ biệt thự lại không hài lòng?

Đồ ăn do máy móc chế biến, dù mùi vị hay hình thức trang trí đều đạt hạng nhất, hơn nữa mùi vị cũng sẽ không thay đổi nhiều, nghìn bài một điệu… Chờ đã, có lẽ vấn đề ở chỗ nghìn bài một điệu và mùi vị không thay đổi?

Dù sao máy móc cũng chỉ có mấy công thức đó, chủ nhân biệt thự nếu ăn hàng ngày thì chỉ sợ đã sớm ăn đi ăn lại mấy món này không biết bao nhiêu lần rồi, nhất là những món hắn ta thích, chắc chắn hắn ta sẽ thường xuyên chọn.

Nhưng nếu một người ngày nào cũng ăn mấy món không thay đổi, thì chắc chắn sẽ chán nhỉ?

Chẳng hạn như ở nhà anh, ba mẹ và ông bà nội anh sẽ nấu cơm, bình thường cũng hay đổi món, dù như vậy, khi mọi người ăn đồ người nhà làm lâu rồi thì cũng muốn thay đổi khẩu vị. Mua thêm món kho, rau trộn hay gọi cơm hộp, hay đi ra ngoài ăn, cũng là chuyện thường làm.

Nhưng vị chủ nhân sống ở tòa biệt thự này, hắn ta có thể ra ngoài sao? Có thể gọi cơm hộp sao?

Có thể nguyên liệu nấu ăn trong tầng hầm nhà hắn mãi mãi là những thứ kia hay không?

Mà vị chủ nhân này và những người khác sống trong biệt thự đã ăn những món do máy móc làm bao năm rồi?