Chương 6: Đây Là Chuyện Người Có Thể Làm Sao (2/2)

Lão ba đem đũa buông xuống, nghiêm trang nói: "Thiên Tuyết, nói chuyện như thế nào đây, mua không được đòi tiền sao?"

Cơm nước xong, xác định thân thể Tần Kha không có bệnh, ba vỗ mông rời đi.

"Đi thôi, hai người rửa bát đi, ba muốn ra ngoài chơi mạt chược."

Tần Kha ngồi trên sô pha hỏi: "Lại là với dì Vương?"

"Hỏi nhiều như vậy làm gì?"

"Ý con là ba chơi mạt chược với dì ấy chưa bao giờ thắng."

"Làm sao con biết ba chưa từng thắng?"

"Cái này còn phải hỏi sao, mỗi lần ba ra ngoài chơi mạt chược với dì ấy chỉ mang theo hai trăm đồng, mỗi lần trở về tiền cũng không vượt qua con số này."

"Đó là thấy cô ấy một mình nuôi hai đứa con rất vất vả, sau khi thắng ba chưa bao giờ cần tiền của cô ấy."

"Không cần tiền? Cái đó là gì?"

Mười phút sau khi ba rời đi.

Ầm ầm - -

Tiếng sấm cuồn cuộn cuồn cuộn ở trong tầng mây.

Tần Thiên Tuyết nhìn ra bên ngoài, "Hay là bây giờ đi mượn cho em một cây thu lôi?

Tần Kha trợn tròn mắt.

"Chị định làm thật à?"

"Vạn nhất sau khi bị sét đánh trong cơ thể, em thật sự xuất hiện linh nguyên thì sao?"

Dừng lại, chị còn không bằng để cho em chết đi!

Tần Thiên Tuyết: "Yên tâm đi, em quên dị năng của chị? Có chị ở đây, cho dù em bị sét đánh chỉ còn lại một hơi thở, chị cũng có thể cứu sống em.

"Không cần, em có biện pháp khác, đúng rồi, dị năng của chị là gì?"

Tần Thiên Tuyết vẻ mặt mơ hồ, như nhìn thằng ngu.



"Thằng nhóc này hôm nay làm sao vậy?"

"Toàn nói lòi kỳ quái?"

"Nhưng dường như nó vẫn luôn như vậy."

"Được rồi, em dã có biện pháp thì tốt."

Tần Kha đương nhiên có biện pháp khác.

Lúc trước hệ thống ban thưởng cho mình cái kia 999 linh dịch.

Không phải nói sau khi uống vào trong cơ thể liền có thể xuất hiện linh nguyên sao?

Thừa dịp Tần Thiên Tuyết bận rộn trong bếp.

Tần Kha lấy ra 999 linh dịch lúc trước hệ thống ban thưởng.

Này!

Một bao chất lỏng nóng xuất hiện trong tay Tần Kha.

Vàng vàng... nóng... và rất nhiều bong bóng nhỏ.

"Hệ thống, mày đi ra, mày dám nói đây không phải nướ© ŧıểυ?"

"Uống vào, cơ thể ngài thật sự có thể xuất hiện linh nguyên, nếu ngài không cần, hệ thống sẽ thu hồi!"

Tần Kha nửa tin nửa nửa ngờ, lấy ống hút ra cắm vào.

Còn rất tri kỷ......

Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo-Goo

"Mùi vị thật tuyệt vời!"

Tần Thiên Tuyết từ trong phòng bếp đi ra nhìn túi chất lỏng vàng óng trong tay Tần Kha mặt nổi gân xanh.

"Uống ngon không?"

"Cũng được."



Tần Kha gật gật đầu, thấy Tần Thiên Tuyết xoay người muốn trở về phòng bếp, lập tức nói: "Chị không hỏi xem em uống gì?"

"Không cần hỏi, bởi vì mặc kệ mày uống cái gì, chị cũng sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn!"

……

Cả một túi lớn xuống bụng.

Không thể không nói, còn muốn thêm một túi.

Tần Kha cúi đầu nhìn về phía bụng mình.

Linh Nguyên đâu?

Sao một chút cảm giác cũng không có.

Thậm chí có chút muốn đi tiểu!

"Hệ thống, chuyện gì xảy ra? như thế nào tao uống vào một điểm linh nguyên đều không có?"

[Đinh, cái này...... Có khả năng quá hạn sử dụng......]

Cái gì gọi là có khả năng?!

[Khẳng định không có quá hạn, tin tôi, lập tức có thể sẽ có cảm giác!]

"Cái kia, Tần Kha!"

Tần Thiên Tuyết lại từ phòng bếp đi ra.

Trải qua suy nghĩ cặn kẽ của chị mày, chị cảm thấy để mày bị sét đánh hình như có chút mạo hiểm.

Tần Kha trợn tròn mắt.

"Chỉ mới biết được!"

Tần Thiên Tuyết nghiêm trang nói: "Nếu không mày thử cắm ngón tay vào ổ điện xem?"

Miệng Tần Kha hơi há to.

"Đây là chuyện người có thể làm sao?"