Chương 16: Đi du lịch

Đường Như Tửu từ nhỏ đã không phải là đứa bé xuất sắc trong học tập, sau đó lại miễn miễn cưỡng cưỡng đỗ trường hạng hai, mẹ Đường đã cảm ơn trời đất cảm tạ ba Đường, bởi vậy, Đường Như Tửu tất nhiên không phải là người được giáo viên chọn đọc bào diễn văn, hay tham gia bầu chọn ban cán sự lớp.

Cô giống như đại đa số những người khác, sợ những trường hợp nghiêm túc chính thức. Chờ khi trở lại bộ phận kinh doanh quen thuộc, cả người mới được thả lỏng lại.

Vừa ngồi xuống được năm phút, Từ tổng đột nhiên gọi điện tới đây, Đường Như Tửu có chút kinh ngạc, dù sao đơn hàng này cũng đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Từ tổng chủ động liên hệ với cô.

Giọng điệu của Từ tổng rất thoải mái, đầu tiên là hỏi có quấy rầy cô hay không, lại hỏi Phục Thành gần đây có bận hay không.

Đường Như Tửu sửng sốt, cách hai giây mới nhớ lại lần trước mình ở trước mặt Từ tổng nói dối như cuội, cô cười gượng, nói: “Anh ấy rất bận.”

Từ tổng cũng cười một tiếng, lúc này mới vào chủ đề chính, nói hai ngày này đã cẩn thận suy xét, vẫn là nguyện ý cùng Phong Thanh ký kết hợp đồng, muốn tìm thời gian để hai bên gặp mặt bàn bạc.

Đường Như Tửu nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nói chuyện với Từ tổng một lúc, thấy ông ta còn chưa có ý muốn tắt máy, thử thăm dò hỏi: “Từ tổng là có chuyện muốn nói với tôi sao?”

Đầu kia ha ha ha cười vài tiếng, nói: “Tôi là muốn hỏi một chút xem lúc ký hợp đồng Phục tổng có rảnh hay không? Tôi luôn muốn mời Phục tổng ăn một bữa cơm…”

Thì ra mục đích không phải là ký hợp đồng, mà là Phục Thành.

Đường Như Tửu nghĩ nghĩ, giả vờ nói: “Như vậy đi, để tôi nói chuyện với anh ấy trước, nhưng mà Từ tổng ông cũng biết đó, anh ấy rất bận, bình thường chúng tôi ăn một bữa cơm anh ấy cũng luôn nghe điện thoại, tôi đoán có lẽ hơn phân nửa là anh ấy không có thời gian.”

Từ tổng nghe xong cũng không nhiều lời, thở dài một tiếng, rồi nói sẽ ký hợp đồng vào ngày mai.

Sau khi cúp điện thoại, Đường Như Tửu cảm thấy mình quả thực là một thiên tài, lại cảm thán tên của Phục Thành thật sự quá hữu ích.

Bởi vì đơn hàng lớn của Từ tổng này, Đường Như Tửu đã sớm trở thành nhân viên chính thức, cô có hơi ngạc nhiên đối với kinh hỉ này, nhưng cũng không dám thả lỏng, dù sao nhân tài ở Phong Thanh rất nhiều, nếu chậm trễ, rất dễ bị người khác thay thế.

Đường Như Tửu thoát khỏi email, tính buổi chiều tới phòng nhân sự xử lý thủ tục chuyển thành nhân viên chính thức.

“Mọi người dừng việc đang làm một chút.” Lê Tiên từ văn phòng đi ra, vỗ vỗ tay nói, “Kế hoạch du lịch năm nay đã có rồi, mọi người vào kiểm tra email trước đi, năm nay có ba lựa chọn, mọi người nhanh chóng lựa chọn nơi mình muốn đi, buổi chiều bên nhân sự sẽ thống kê số liệu, cuối tuần sau chúng ta sẽ đi du lịch.”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều ồ lên.

Công ty trước đây của Đường Như Tửu cũng có phúc lợi này, nhưng dù sao tài chính công ty có hạn mà ông chủ lại có chút keo kiệt, chỉ đến một số danh lam thắng cảnh trong thành phố, hơn nữa công ty luôn lấy quan niệm hy vọng mọi người đoàn kết nhất trí một lòng, ban ngày luôn tiến hành huấn luyện thể dục thể thao, buổi tối lãnh đạo và các giảng viên đều có những bài phát biểu giật gân khiến nhân viên phát khóc, không khiến mọi người đều ôm đầu phát khóc thì không kết thúc. Mỗi hoạt động đều là bắt buộc, Đường Như Tửu mỗi lần đều vừa mệt vừa xấu hổ, căn bản không có chút chờ mong nào.

Chờ khi mở email kiểm tra, cô ngạc nhiên phát hiện phúc lợi du lịch thật sự là ra ngoài du lịch.

Ba thành phố khác nhau, xe đưa đón, khách sạn có sao. Xuất phát vào chiều thứ sáu, trở về vào chiều chủ nhật.

Chúa ơi, thật tuyệt vời.

Đường Như Tửu cúi đầu lựa chọn nơi mình muốn đi, xem được một nửa, đột nhiên nghĩ đến Phục Thành, vì thế trò chuyện riêng WeChat với Lê Tiên, hỏi lãnh đạo bọn họ có đi cùng hay không.

Lê Tiên trả lời rất nhanh, nói có đi, toàn bộ công ty đều đi, nhưng mà mỗi người chọn một nơi khác nhau.

Cho nên, điều này có nghĩa là cô có một phần ba xác suất sẽ chọn cùng một nơi với Phục Thành.

Đường Như Tửu nghĩ nghĩ, cảm thấy mình hẳn sẽ không xui xẻo như vậy, lại cảm thấy cho dù chọn cùng một nơi thì như thế nào? Nhiều người như vậy, cô cũng sẽ không có liên quan gì với Phục Thành.

Đến giờ cơm trưa, khi Đường Như Tửu bưng đĩa đồ ăn tìm chỗ ngồi vô tình nhìn thấy trợ lý của Phục Thành, cô nhấp môi suy tư, bưng đĩa đồ ăn ngồi vào bên cạnh trợ lý của Phục Thành.

Sau khi ngồi xuống, Đường Như Tửu liền chủ động chào hỏi: “Xin chào ~”

Trợ lý của Phục Thành ngẩn ra, đáp lại cô, Đường Như Tửu cười nói: “Lần trước tôi đi thang máy xuống lầu ba, cô có nhắc nhở tôi mà tôi không phản ứng kịp, thật quá mất mặt.”

Trợ lý của Phục Thành vừa nhìn cũng là một cô gái hướng ngoại, Đường Như Tửu vừa mở miệng, đề tài của hai người liền rất hợp nhua, vừa ăn vừa nói chuyện, ăn được một nửa, Đường Như Tửu giống như vô ý hỏi: “Chuyến du lịch lần này cô chọn đi đâu vậy?”

“A, tôi chọn đi Nam Thành.”

“Nam Thành sao, cô không phải đi cùng lãnh đạo của mình sao? Như vậy cũng quá thảm đi, không thể lựa chọn nơi mình muốn đi.”

Trợ lý của Phục Thành cười, “Không phải đâu, Phục tổng đến cổ trấn Phong Thành, tôi tự mình muốn đi Nam Thành, đi bè ở đó rất nổi tiếng, thời tiết nóng như vậy vừa lúc rất thích hợp.” Nói xong cô ấy lại hỏi, “Cô đi đâu vậy?”

Đường Như Tửu nhẹ nhàng thở ra, “Tôi đi Hải Thành, bình thường công việc bận rộn, nên muốn đi Hải thành ôm trái dừa tận hưởng gió biển ngắm mặt trời lặn.”

Ban đầu Đường Như Tửu ôm mục đích chủ động nói chuyện với người ta, kết quả ăn một bữa cơm xong, lại cảm thấy rất hợp ý, khi tách ra còn thêm WeChat của nhau.

Sau khi quyết định địa điểm, Đường Như Tửu liền đặt vấn đề sang một bên, quay trở lại làm việc.

Những ngày bận rộn luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã là đầu tháng 6, chiều thứ năm các bộ phận đều đến phòng nhân sự để lấy vé xe, chờ chiều ngày mai cùng nhau xuất phát.

Hải thành là một thành phố du lịch có nhịp sống chậm, nước biển sạch hơn rất nhiều so với Quảng Thành, Đường Như Tửu mặc một chiếc váy nhẹ nhàng và cầm theo một quyển sách, đi theo đoàn người lên xe.

Cô muốn ngồi cạnh cửa sổ, nhưng vận khí không được may mắn, phải ngồi ở lối đi nhỏ, nhưng xe vừa khởi động, đồng nghiệp từ các bộ phận khác đã đến đổi chỗ.

Cô ấy quen biết hai người bên cạnh Đường Như Tửu.

Đường Như Tửu mừng rỡ giúp người khác, liền đứng dậy đi đến chỗ của người đó.

Cùng một chiếc xe, một người ở đầu một người ở đuôi.

Đường Như Tửu rất nhanh đã tìm được chỗ ngồi, sau khi nhìn thấy, liền trợn mắt há hốc mồm…

Trời ơi, sao đồng nghiệp đó chỉ nói với cô rằng chỗ ngồi cạnh cửa sổ, mà không nói ngồi bên cạnh chính là Phục Thành!!!