Chương 42: Ngoại truyện 9: Muôn đời, vạn kiếp

Minseok không còn cách nào khác là đưa tay vuốt ve dọc lưng cậu.

Áo khoác trượt một đường lộ ra bờ vai trắng ngần, hắn cúi xuống hôn một cái làm cậu run rẩy, lại gặm cắn xương quai xanh tinh xảo, một đường liếʍ xuống hai viên tròn đỏ trước ngực, liếʍ xuống bụng mềm mềm, dừng lại ở ngọc hành xinh xắn của cậu.

"Đừng.... Ah... Minseok..."

Sau một hồi, dưới kɧoáı ©ảʍ chồng chất, cậu không nhịn được bắn ra.

Hắn liếʍ môi, kéo cậu qua hôn.

"Minseok..."

Taeguk chưa được thỏa mãn, mè nheo muốn hắn sờ tiếp, Minseok rõ ràng là không chiều theo cậu, chỉ hôn cậu vài cái, khi tay sờ đến những vết roi ở trên lưng thì động tác dịu dàng hơn nhiều, hắn sợ làm cậu đau.

Nhưng với Taeguk thì rõ ràng là không đủ, cậu bĩu môi sờ sờ l*иg ngực rắn chắc và cơ bụng của hắn, đến khi muốn chạm vào thứ đã căng trướng ở trong quần thì bị hắn túm lấy tay, không cho sờ tiếp.

Thấy cậu đã bắn hai lần mà du͙© vọиɠ không hề có dấu hiệu thuyên giảm, Minseok bất đắc dĩ giữ chặt đầu cậu, để cậu đặt cằm lên hõm vai mình.

"Ngoan, đau một chút thôi."

"A...!"

Không đợi Taeguk phản kháng, hắn cúi xuống cắn lên tuyến thể sau gáy của cậu.

Khoảnh khắc chất dẫn dụ của Alpha xâm nhập vào từng mạch máu, Taeguk có cảm giác đau đớn lại thêm cả sự thỏa mãn không thể miêu tả. Bản năng của Omega tạm thời được lấp đầy, những khát khao du͙© vọиɠ cũng được vuốt ve, Taeguk chỉ giãy dụa một lúc vì đau đớn, nhưng dần dần được Minseok dịu dàng trấn an cuối cùng cũng an tĩnh lại.

Khi quyết định đánh dấu cậu, hắn biết rằng đời này thiếu niên này sẽ thuộc về hắn.

Lúc đó, hắn biết rằng, trái tim vốn trống rỗng của mình được thứ gọi là tình yêu lấp đầy.

Omega lần đầu tiên trải sự đời, tâm lí cũng bất ổn, sau khi du͙© vọиɠ được xoa dịu thì mơ màng ngủ thϊếp đi.

Minseok lấy khăn sạch lau người cho cậu để cậu không bị cảm lạnh, lúc này mới lái xe về nhà.

...

Sau khi đưa Taeguk về nhà, tận mắt thấy cậu được Jungkook đỡ vào nhà thì hắn mới về nhà mình, vừa mới bước chân vào đến đại sảnh, người máy trí năng đã vù một cái bay đến cạnh hắn, làm bộ ngửi ngửi, sau đó nghiêm túc nói liến thoắng bằng giọng trẻ con.

"Thiếu gia, tin tức tố của ngài đang cao quá mức cho phép, xin hỏi ngài vừa mới giao hợp với Omega sao? Hay là có Omega đang phát tình nhưng ngài không được thỏa... Áu!"

Minseok không ra lệnh im lặng mà ấn nút tắt luôn nguồn của nó.

Jimin và Hoseok nghe thấy động tĩnh cũng ra ngoài, thấy con trai mình không những phóng ra quá nhiều chất dẫn dụ mà còn có cả mùi của Omega khác, nhất thời lúng túng không biết nên nói gì.

Minseok cũng coi như vẫn bình tĩnh, gật đầu chào hai người sau đó vội lao lên phòng.

Jimin nhướng mày nhìn Hoseok.

"Lúc trước em còn cho rằng thằng nhóc đầu gỗ nhà mình không... được, cũng may là em nghĩ nhiều."

Hoseok ôm eo y.

"Trước kia lúc yêu nhau em cũng cho rằng anh không được còn gì?"

Jimin nhéo má hắn.

"Lúc đó em tốn bao nhiêu công sức mới lừa được anh vào tay, lừa được rồi thì anh vẫn cứ như trước, nắm tay thì không dám, sờ cũng không dám sờ, em lúc đó sợ rằng nửa đời sau của em chẳng lẽ lại làm bạn với tay phải..."

Hoseok cười cười, vươn tay sờ gương mặt mềm mại của y.

Trong phòng, Minseok cởϊ áσ khoác của mình ra, bất đắc dĩ nhìn thứ vẫn căng phồng ở hạ thân.

Trước lúc đưa Taeguk về thì hắn đã tìm thấy một cái chăn ở cốp xe, dùng chăn bọc cậu, còn mình thì mặc áo khoác để che đi chỗ đang phản ứng ở hạ thân, cho nên cái áo vẫn còn mùi của Taeguk, thơm nồng ngọt nị.

Hắn kéo quần xuống, lộ ra cự hành cương cứng.

Sau đó, hắn lấy áo chụp lên, bắt đầu tự xử.

Mùi của Taeguk vẫn còn quẩn quanh, hắn nhắm mắt lại, mường tượng ra bộ dáng cậu nằm dưới thân hoàn toàn thuần phục mình, cả người đều là mùi chất dẫn dụ của mình, động tác trên tay càng nhanh hơn.

Đến lúc hắn sắp cao trào thì ba hắn gõ cửa, hắn giật mình đến nỗi suýt nữa mềm nhũn.

Jimin biết là không nên gõ cửa lúc này, nhưng y cũng không có cách nào khác, chỉ cầu mong mình không làm con liệt luôn.

"Con có trong đấy không? Tình huống của Taeguk không ổn lắm, con..."

Chưa nói xong thì cửa phòng đã bật mở, y chỉ kịp thấy con mình lao ra ngoài như một cơn gió.

Y sờ mũi, lại bảo người máy trí năng lọc sạch không khí, lúc này mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Tuy rằng người thân sẽ không bị chất dẫn dụ ảnh hưởng, thế nhưng chất dẫn dụ mà con y phóng ra quá mức cường đại, y vẫn là không thoải mái.

Tình huống của Taeguk xác thực không quá tốt.

Vào kì phát tình đầu tiên, Omega có thể lựa chọn tiêm thuốc ức chế, loại thuốc ức chế cực nhẹ cho kì phát tình đầu tiên không ảnh hưởng đến cơ thể. Thế nhưng Taeguk không phát tình tự nhiên, mà là bị thuốc kí©h thí©ɧ làm cho phát tình, liều mạng dùng thuốc ức chế có thể bị phản tác dụng, nhất là khi loại thuốc mà con y uống có chứa thành phần kháng thuốc ức chế cực cao.

Lựa chọn thích hợp nhất bây giờ là, làʍ t̠ìиɦ.

Tuy rằng y không muốn con mình bị ràng buộc với Alpha quá sớm, nhưng y cũng không muốn để con mình không vượt qua được kì phát tình chỉ vì không có Alpha.

Omega vào kì phát tình mà không có Alpha có thể kiệt sức đến chết.

Nói nôm na, là dục cầu bất mãn mà kiệt sức.

Y buộc phải gọi Minseok đến, nhắn cho Taehyung sau khi xử lí xong đám người kia thì qua chỗ ông nội vài ngày, đem theo cả Taekwon, chỉ cho Minseok phòng của Taeguk, không quên dặn hắn tất cả đồ dùng cần thiết đều ở trong tủ đầu giường.

Khi Minseok mở cửa bước vào, tin tức tố của Omega lập tức tràn lan, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trên giường thì hắn không thể khắc chế mà nuốt nước miếng.

Taeguk nằm trên giường, áo tắm xộc xệch, dây áo tắm lỏng lẻo gần như tuột hết, gương mặt đỏ ửng, thở dốc không ngừng, một tay xoa nắn điểm nhỏ trước ngực, dưới ánh đèn hắn có thể thấy rõ đã cương lên đỏ au, một tay khác bất động.

Cậu mẫn cảm ngửi được mùi Alpha quen thuộc, giãy giụa muốn đứng lên đến chỗ có tin tức tố của Alpha nhưng chân mềm nhũn, vừa đứng lên đã lảo đảo suýt ngã, Minseok nhanh tay đỡ được cậu, thuận thế đè lên người cậu.

Taeguk tham lam ngửi mùi hương trên người hắn, vội vàng ôm cổ hắn, rướn người lên muốn hôn nhẹ.

Minseok bịt miệng cậu lại, Taeguk lại liếʍ lòng bàn tay hắn, làm nũng cầu xin.

Hắn nâng cằm cậu lên.

"Nói cho anh biết, anh là ai?"

Taeguk mơ màng nhìn hắn, cố hết sức mới hiểu rõ được lời hắn nói, lại cố mở to mắt nhìn hắn, sau đó nghẹn ngào dán lên người hắn.

"Minseok, Minseok..."

Hắn ôm cậu, dùng tin tức tố của mình trấn an Omega trong lòng.

Kì phát tình của cậu mới chỉ bắt đầu.

...

Sau năm ngày, rốt cuộc Omega cũng được thỏa mãn, mềm nhũn nằm trên giường ngủ, thế nhưng vẫn không quên ôm lấy Alpha của mình, dính chặt một tấc cũng không rời, chỉ cần hắn hơi động đậy một chút là đã nhíu mày, chu miệng rầm rì. Minseok không đành lòng đánh thức Taeguk, cho nên đành phải sai người máy trí năng làm thức ăn thanh đạm cho cậu.

Hai người trần trụi dính sát, Minseok nhẹ nhàng sờ qua vết thương trên lưng của cậu, cảm thấy đã tốt lên không ít, lại không nhịn được dọc theo lưng trần mảnh khảnh xuống bờ mông căng tròn.

Sờ sờ hồi lâu, Taeguk mới lười nhác mở mắt, hắn lại xoa nắn thắt lưng cho cậu một lát.

Minseok xoay người lấy cháo trên bàn cho cậu, Taeguk liếc mắt nhìn, thấy trên lưng hắn toàn là vết móng tay mình cào, xấu hổ chui vào chăn không dám nhìn tiếp.

Hắn ôm cả người cả chăn vào lòng, thổi cháo cho cậu ăn.

Taeguk thất thần nhìn hắn, đột nhiên mở miệng.

"Em sẽ quay lại chỗ ông và sẽ không làm phiền anh nữa. Cho nên anh không cần phải cảm thấy có trách nhiệm với em, em không..."

Minseok ngừng tay một chút, rồi lại bình tĩnh đút cháo cho cậu ăn.

"Em cảm thấy anh đang thực hiện trách nhiệm của mình?"

Taeguk chần chờ, lắc đầu, rồi lại gật đầu.

Hắn thở dài, hôn lên má cậu một cái, lại phóng tin tức tố ra một chút để trấn an cậu.

"Tuy bây giờ em không cảm nhận được anh yêu em, nhưng anh còn có cả đời để chứng minh. Anh, Jung Minseok, trân trọng nói cho em, anh yêu em, Kim Taeguk."

Taeguk ngây ngốc hồi lâu, rồi nhào lên người hắn.

"Vậy thì, chứng minh cho em xem."

...

Taehyung từ quân bộ trở về, thấy Taekwon đang chơi với ông, nhóc con Alpha này rất biết cách làm cho người già vui vẻ, Jungkook thì không thấy đâu.

Hỏi quản gia thì mới biết y đang ở trong vườn hoa.

Jungkook thấy hắn bước đến thì vẫy tay với hắn, lúc đến gần hắn mới thấy y đang vẽ vào sổ tay.

Nghiêm túc mà nói, khả năng vẽ tranh của Taeguk được di truyền từ y.

"Hiếm lắm mới có lúc Taekwon không theo em, nên em ra đây một lát. Anh xem này, đẹp không?"

Jungkook chỉ vào cây hoa trước mặt.

Taehyung cầm tay y, quả nhiên tay y lạnh ngắt, Jungkook giả bộ không biết gì mà quay đầu đi.

Hắn xoa xoa tay y.

"Đẹp, nhưng không bằng em."

Jungkook cười đến hai mắt cũng cong thành vầng trăng khuyết.

"Già rồi mà còn không đứng đắn."

Taehyung cởi cúc áo khoác, trùm áo lên người y, hai người cùng mặc một cái áo dưới trời tuyết, ai cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng cảm nhận hơi ấm của người kia.

Thời khắc này, hạnh phúc lặng lẽ nảy mầm khắp mọi góc tình tự.

Hạnh phúc, là cùng người qua một đời bình an.

Hạnh phúc, là bên người đến thiên trường địa cửu cũng không chia lìa.

Tình yêu của chúng ta, họa thành khúc hoan ca tẫn cùng thiên địa.

Muôn đời, vạn kiếp.

-HẾT NGOẠI TRUYỆN-

Vậy là tui chia tay đứa con đầu tiên của tui ở đây thôi ^^ một lần nữa cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui, hi vọng mọi người sẽ ủng hộ những đứa con sau của tui nha.

24/6/2017 - 16/2/2019